Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 128: Chương 128: Địa Cầu sụp đồ Quyển (1)




Cuồng Tông Kiếm Ảnh: Level 17

Phong Bất Giác: Level 16

Tiểu đội của bạn đang gia nhập tàn sát game 2vs2.

Đội của bạn đã tiến hành xếp hàng, đang tìm kiếm cá nhân hoặc đội khác đã sẵn sàng.

Đã xác nhận, đang tạo phó bản…

Bắt đầu tải, vui lòng đợi.

Đây là nhắc nhở hệ thống nhận được từ góc độ của Phong Bất Giác, ít nhiều có chút khác biệt so với khi anh tự làm đội trưởng.

Lần này giọng nói anh nghe được đã là tiếng phổ thông, một giọng nam khàn khàn thầm thì: "Hãy khiến đối thủ của bạn run rẩy đi, khiến họ trải nghiệm nỗi sợ hãi thực sự đi!"

Đã tải xong, hiện bạn đang tiến hành tham gia hình thức tàn sát trong game.

Hình thức này cung cấp nội dung giới thiệu phó bản, và có xác suất xuất hiện nhiệm vụ phụ/ẩn giấu và thế giới quan đặc biệt.

Thưởng vượt phó bản: 30 điểm kinh nghiệm level hiện tại

Lập tức hiển thị nội dung giới thiệu phó bản, hết phần giới thiệu game sẽ lập tức bắt đầu.

Đoạn CG đầu phim xuất hiện, trong hình, một cô gái xinh đẹp tóc dài mặc áo choàng trắng, vóc người tiêu chuẩn với các đường cong tiêu chuẩn đang đi trong một hành lang tối tăm.

Năm 2000, trong Crystal Lake, giam giữ một sát nhân ma vĩnh viễn không chết – Jason*. Đội thí nghiệm khoa học của chính phủ muốn lấy hắn làm vật thí nghiệm, tiến hành nghiên cứu liên quan đến khôi phục tổ chức hoại tử.

(*) Jason (nhân vật chính trong phim Jason X) chính là tên sát nhân cầm thanh mã tấu gieo rắc kinh hoàng lại khu nghỉ mát Crystal Lake. Câu chuyện xảy ra vào thời kỳ Trái Đất không còn người sinh sống. Nhóm thủy thủ đoàn trên trạm không gian tình cờ thấy được 2 xác chết đóng băng. 1 trong 2 xác chết đó chính là Jason. Hắn tỉnh dậy và tìm giết từng người một trên tàu. Mọi vũ khí đối với hắn dường như đều vô hại...

Cùng với lời bộc bạch, nữ nhân viên nghiên cứu đó đi vào trong một cánh cửa. Ống kính không đi theo cô ta vào trong, hình ảnh dừng lại tại hành lang.

Nhưng Jason không dễ dàng bị giam cầm như vậy, bất cứ cử động khinh địch, buông lỏng nào đều sẽ dẫn đến hậu quả không thể cứu vãn nổi.

Đoạn CG đã cắt bớt đi rất nhiều hình ảnh trong bộ phim điện ảnh gốc, chỉ dùng vài tiếng kêu thất thanh và bóng tối bỗng nhiên kéo đến chuyển tới cảnh Jason mất khống chế và quá trình bị nữ nhân viên nghiên cứu đó đóng băng.

Năm 2455, loài người bước vào thời đại thực dân tinh tế, nơi đây đã trở thành "Địa Cầu cũ", một nơi đầy rẫy những cơn cuồng phong bão tố, khí độc metan và biển bị ô nhiễm.

Một đội nghiên cứu khoa học của loài người đã quay trở lại Địa Cầu tiến hành nghiên cứu khảo cổ, họ phát hiện ra thi thể của Lexa Doig và Jason, và đưa về tàu chuyên chở…

CG đến đây thì kết thúc, Phong Bất Giác đã có thể hành động, bên tai anh lập tức vang lên lời nhắc nhở của hệ thống:

Đã cập nhật nhiệm vụ chính.

Giết chết toàn bộ các thành viên trong đội của phe địch

"Thì ra là bộ phim chán èo này." Cuồng Tông Kiếm Ảnh đứng bên cạnh Phong Bất Giác, họ lập tức đi vào hành lang trong đoạn CG đầu phim, cũng không biết tại sao, đèn trong hành lang đều được bật sáng, chứng tỏ nơi đây vẫn còn có điện.

"Tình hình không đúng cho lắm…" Phong Bất Giác nói: "Tại sao chúng ta ở trong phòng thí nghiệm, chứ không phải trên phi thuyền?"

Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Vậy thì sao chứ?"

"Câu chuyện của bộ thứ mười trong 'Ngày thứ sáu đen tối' về cơ bản đều xảy ra trên phi thuyền vũ trụ, còn nơi chúng ta đang đứng… Khụ… Khụ…" Phong Bất Giác bỗng ho mạnh hai tiếng: "Căn bản không thích hợp để con người sinh tồn."

Sau khi Cuồng Tông Kiếm Ảnh hít thở thử mấy lần trong không khí, cũng cảm nhận được sự không ổn. Anh ta mở thanh bảng chọn game ra xem, không thấy có bất cứ trạng thái bất thường nào, nhưng Giá trị HP lại giảm 1, xem ra môi trường xung quanh đã dẫn đến hiệu quả nào đó gần giống như trừ máu.

"Họ đã phát hiện ra thi thể của Lexa Doig và Jason, và đưa về tàu chuyên chở…" Phong Bất Giác nói như chế giễu: "Sau đó đợi tất cả bọn họ rời đi, chúng ta ở phòng thí nghiệm ngầm trên Địa Cầu sụp đồ đã mấy trăm năm này diễn phần ngoại truyện của bộ phim này sao?"

"Cũng có nghĩa là phó bản này chỉ mượn giả thiết của bộ phim đó, không cùng xuất hiện với Jason hay nhân vật trong bộ phim điện ảnh kia." Cuồng Tông Kiếm Ảnh tiếp lời: "He he, thế chẳng tốt hơn hay sao, không có quá nhiều mối liên quan phức tạp với cốt truyện, chỉ cần chiến thắng đối phương trong môi trường phòng kín này."

"Có ba việc, tôi hy vọng anh nên biết một chút." Phong Bất Giác giơ tay phải lên, đưa ngón trỏ: "Thứ nhất, căn cứ vào thiết lập trong bộ phim đó, đừng nói đến bên ngoài phòng thí nghiệm, cho dù là môi trường chúng ta hiện đang ở cũng sẽ gây chết người. Còn sở dĩ chúng ta chưa chết có lẽ chỉ là vì chúng ta là 'người chơi', hoặc hệ thống cố ý sắp xếp." Anh giơ ra ngón tay thứ hai: "Thứ hai, lúc đầu khi xem bộ phim này tôi đã để ý rồi, bỏ qua bản thân kịch bản và sự thiếu sót trong năng lực của đạo diễn, thiết lập của bộ phim này vẫn rất là có hơi hướng khoa học viễn tưởng, ví dụ như thiết bị tự sửa chữa trên phi thuyền vũ trụ, người tạo ra người… Nói một cách đơn giản, thế giới có trình độ khoa học kỹ thuật cực kỳ cao này, giả sử chúng ta nghĩ được cách để tiếp xúc được với văn minh nhân loại trong thế giới này, gửi đi tín hiệu cầu cứu, rồi trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm thì sẽ có thể thu được lợi ích khó dự đoán được. Lớn hơn nhiều so với lợi ích khi giết đối thủ vượt map.

Hai người trong đội của đối phương sớm muộn gì cũng sẽ chết trong phòng thí nghiệm, cho dù họ có dựa vào thuốc bổ sung HP để cầm cự thêm cũng chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn thôi. Còn chúng ta có thể tranh thủ quãng thời gian quý báu này thu được vật phẩm, trang bị, kỹ năng… Thậm chí là nhờ vào khoa học kỹ thuật của thế giới này để cường hóa thuộc tính của mình.

Phong Bất Giác lại giơ ngón tay thứ ba ra: "Thứ ba…" Anh lại ho hai tiếng: "Thứ ba, điểm này quan trọng nhất, tốt nhất là anh nên coi trọng chuyện này… Tôi vô cùng nghi ngờ rằng quái vật trong phòng thí nghiệm này không chỉ có một mình Jason." Anh nói xong liền rút ra con dao thép ra: "Trong phòng thí nghiệm quy mô kiểu này, giam cầm mười mấy con quái vật cùng cấp với Jason cũng rất bình thường, nếu tôi là biên kịch, muốn mở rộng nội dung kịch bản chắc chắn sẽ bắt đầu từ hướng này…" Anh cười khổ nói: "Tuy nhiên đã 455 năm trôi qua, nhưng hệ thống muốn thêm chút mùi vị cho trận đấu 2vs2 này, cho vào một vài con quái vật sống để làm rối loạn là sự lựa chọn tuyệt vời."

Cuồng Tông Kiếm Ảnh nghe anh nói xong, trong lòng kinh hãi, "Tôi thấy cậu mới là một con quái vật ấy…" Anh ta hỏi với vẻ mặt kính cẩn: "Cậu Phong, chỉ mới xem một đoạn CG anh đã suy nghĩ được nhiều như vậy cơ à?"

"Tạm thời chỉ nghĩ được bấy nhiêu thôi, lát nữa nếu cần bổ sung tôi sẽ nói cho anh sau." Phong Bất Giác trả lời.

"Không hổ là Kẻ thăm dò cốt truyện, khâm phục, khâm phục!" Câu này của Cuồng Tông Kiếm Ảnh là thật lòng nói ra.

"Đúng rồi… Trước tiên phải thăm dò tình hình đối phương đã." Phong Bất Giác nói.

Họ mở bảng chọn game ra quan sát, hai người của đối phương nhìn ingame đã biết là cùng đội, một người tên Tận Thế Cường Tập, level 19. Người kia tên Cường Tập Cuối Cùng, cũng level 19. Ngoài ingame và level, những thông tin nhìn thấy cũng chỉ có một dòng chữ "Đang sống".

"Cường Tập sao…" Cuồng Tông Kiếm Ảnh cau mày nói.

Phong Bất Giác sắc bén nắm bắt được điều gì đó từ biểu cảm của người đồng đội: "Anh quen?"

"Cũng không tính là quen, nhưng những ID như vậy thì tôi biết." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Có lẽ họ đều ở phòng máy 'Thi Đao'… Người của Thi Đao, sau tên đều có chữ 'Cường Tập' và 'Vì Vua'."

"Ồ? Tôi nhớ người đó đang là top 5 trên bảng xếp hạng lực chiến." Phong Bất Giác nói: "Còn cao hơn cả Giang Hồ các anh."

"Hừ… Đó chính là điều khiến tôi thấy không thoải mái nhất…" Giọng điệu Cuồng Tông Kiếm Ảnh dường như có chút bất đắc dĩ: "Thực ra mấy kẻ đó cũng không mạnh lắm, nhưng họ có cách lên được bảng xếp hạng."

"Ồ? Ý anh là…" Với sự thông minh của Phong Bất Giác, đương nhiên chỉ trong nháy mắt đã hiểu được trong lời nói của đối phương còn có ý tứ khác, vậy nên anh thuận nước đẩy thuyền để đối phương nói tiếp.

"Câu này do tôi nói thì có lẽ là không thích hợp lắm, cậu có thể chọn tin hoặc không tin." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Đa số các phòng máy trong ngành đều có một nhận thức chung, người của phòng máy Thi Đao gian lận."

"Gian lận? Ý cậu là tất cả người chơi trong cả phòng máy đó đều…"

"Họ có rất nhiều mánh khóe, những thứ cậu có thể nghĩ tới họ cũng đều làm cả." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Ví dụ như tự chủ nghiên cứu ra một số thiết bị bổ trợ bên ngoài phi pháp, về phần mềm họ lại làm một số trình cắm plugin có tính chất phụ trợ… Những chuyện đó người ngoài giới không hiểu được, những người chơi bình thường chỉ có thể nói là tin đồn, nhưng những người chơi chuyên nghiệp như chúng ta, sau khi đánh nhau với đối phương vài lần ít nhiều đều sẽ phát giác ra được một vài chuyện."

"Nhà phát hành game cứ mặc kệ hay sao?" Phong Bất Giác hỏi.

"Có quản cũng khó, không đáng." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Nhà phát hành đều chỉ muốn kiếm tiền nhờ game. Đối với lĩnh vực có nhiều khoảng màu xám thế này, chỉ cần không phạm vào lợi ích của họ, không đến mức gây sóng gió khắp nơi thì họ sẽ mặc kệ không quản." Anh ta lắc đầu thở dài nói: "Quản những chuyện này cũng cần pải bỏ ra các loại tài nguyên, từ nhân lực, thời gian, kỹ thuật… Theo tôi thấy, trừ khi cậu đưa bằng chứng đến trước mặt nhà phát hành, nếu không họ cũng chẳng buồn quản đâu." Anh ta dường như bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó, lại nói tiếp: "À, còn có điểm này, tôi nói rồi, đám người của Thi Đao có rất nhiều chiêu trò chưa chắc chính là gian lận về mặt game. Có đôi khi họ sẽ thuê vài tay súng, giở trò ngầm, ví dụ lên diễn đàn tung tin tức giả để bôi nhọ người chơi của các công hội khác, hoặc đưa ra một số lời bình luận ác ý trên trang web chính thức của một số phòng máy. Tóm lại chính là vụ mua bán của đám người xấu.

Tôi ấn tượng nhất với một lần, trong một game trước đây, nhà phát hành đã tổ chức một cuộc bầu chọn công khai với tất cả người chơi, bình chọn ra một 'bang phái' mạnh nhất. Kết quả Thi Đao đã ngầm dùng tiền để mua phiếu bình chọn, diệt gọn cả Trật Tư và Chư Thần. Nhưng dù kết quả ra sao, dù sao công ty game cũng vẫn kiếm được tiền, cậu nói xem họ có quản không?

"Thì ra là vậy… Xem ra oán hận của anh với bọn họ không ít đâu." Phong Bất Giác nói tiếp.

Cuồng Tông Kiếm Ảnh xua tay, chỉ cười gượng: "Cậu không hiểu, chỉ có người làm ngành này như tụi tôi mới hiểu được cảm nhận đó thôi. Rất nhiều khi cho dù cậu cảm thấy bản thân càng mạnh hơn nữa, đến cuối cùng vẫn sẽ thua. Thua như vậy rất uất ức, cũng khiến lòng người nguội lạnh, nhưng đó chính là sự thật." Anh ta hơi ngưng lại, ngước mắt lên nhìn Phong Bất Giác: "Xin lỗi, tôi nói những lời này, có lẽ cậu sẽ cảm thấy là lời nói ghen ghét…"

"Không, tôi tin anh." Phong Bất Giác nói: "Tôi cũng tin những người trong Giang Hồ các anh sẽ không cùng thông đồng làm bậy với họ."

"Đương nhiên rồi." Khi nói câu này, Cuồng Tông Kiếm Ảnh dùng giọng điệu vô cùng kiêu ngạo vốn có của anh ta.

"Còn lý tưởng của tôi là…" Phong Bất Giác nói: "Hoặc là cùng thông đồng làm vậy, hoặc là ưỡn ngực mà đi." Anh hơi ngưng lại giây lát, "Cho nên… chúng ta cứ nghiêm túc một chút, diệt gọn hai kẻ kia, để họ biết thế nào mới là thực lực."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.