Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 120: Chương 120: Hỏi Đáp Tử Vong (4)




"Được rồi, cảm ơn lời đánh giá cũng coi như nghiêm túc của thiếu gia Pestilence..." Mr. Vưu nói, gã giơ bàn tay về hướng màn hình lớn: "Vậy để chúng tôi tiết lộ đáp án!"

Trong sa mạc, Tiểu Thán và Bi Linh không thể nghe được bất cứ âm thanh nào đến từ trường quay của chương trình. Hơn nữa họ cũng hoàn toàn không nhìn thấy xung quanh có những thứ như máy quay, hình ảnh được truyền đi thế nào thì chỉ có trời mới biết.

Vừa rồi sau khi hai người trượt trên đường trượt được một lúc, đột nhiên trước mặt biến thành một màn trắng. Ánh sáng chói mắt phá vỡ tăm tối, nhiệt độ xung quanh cũng đột ngột tăng cao, dường như họ vừa rơi ra từ một khe nứt trong một không gian nào đó giữa không trung.

Sa mạc này có vẻ rất yên tĩnh, nhìn ra xa, không tìm thấy bất cứ thứ gì khác, không có cây xương rồng, không có xương thú, cũng không có nham thạch, càng không thể có ốc đảo… Điều kỳ dị nhất là, ở nơi rộng lớn như vậy, mà lại không có gió, hơn nữa sa mạc trước mặt hoàn toàn phẳng lặng, trong tầm mắt cũng chẳng tìm ra một cồn cát nào hơi cao hơn một chút.

"Điều kiện này lại rất thích hợp để ngắm bắn." Bi Linh che tay trước trán, quan sát xung quanh, mở miệng ra nói.

Tiểu Thán ngượng ngùng cười, đầu tiên là cảm ơn: "Chuyện đó... Cảm ơn cô đã đi cùng tôi."

"À, không có gì, đây cũng là sách lược, nếu như trong chiến đấu có thể có nhiều người chia nhau gánh vác. Vậy cố gắng tận dụng tốt quy tắc đi, ai bảo cậu vừa ngốc vừa yếu." Bi Linh vừa đáp lại bằng giọng điệu bất đắc dĩ, vừa giơ tay lên, dùng ngón trỏ nới lỏng cổ áo. Cô đang mặc cả một bộ quần áo đặc chủng, với nhiệt độ này dĩ nhiên là nóng không chịu nổi.

Tiểu Thán không quá để tâm đến lời đánh giá của Bi Linh về mình, anh ta cũng biết những lời này không có ác ý, "Lại nói... Ở hoàn cảnh như vậy, kẻ địch sẽ chui ra từ chỗ nào?" Anh ta ngẩng đầu lên, đỉnh đầu là mặt trời nóng bỏng trên cao, vạn dặm không mây, tia sáng chói chang làm cho người ta không thể mở to mắt ra được: "Nếu từ trên trời, sẽ là những quái vật kiểu như kền kền đen khổng lồ sao?"

"Nói như cậu thì, nếu là quái vật đến từ lòng đất, thì sẽ là côn trùng cực lớn rồi?" Bi Linh nói tiếp.

Bọn họ đều đoán sai rồi...

Lúc này, ở hiện trường chương trình, Mr. Vưu đang nói đến đoạn công bố, câu tiếp theo của gã là: "Hắn chính là Liệt! Hổ! Sa! Mạc! Đến từ Cybertron*."

*Cybertron: là một hành tinh hư cấu, quê hương của các Transformers.

Trên khán đài một loạt tiếng hò reo vang lên như sóng thần.

Cùng lúc đó, Liệt Hổ Sa Mạc cũng tiến vào tầm mắt của Tiểu Thán và Bi Linh.

Nó xuất hiện trên đường chân trời phía xa kia, đang tiến lại gần với tốc độ đáng sợ, bụi mù tung lên sau lưng nó.

Vẻ bề ngoài khi Liệt Hổ Sa Mạc xuất hiện, chính là một con hổ máy kích thước lớn, vỏ ngoài bằng kim loại cũng là vằn hổ màu vàng đen xen lẫn nhau. Tuy nó chưa đến vị trí gần nhất, nhưng Tiểu Thán đã đoán ra con quái vật này từ khoảng cách xa... Hoặc là nói thể hình của robot biến hình này không quá lớn. Ước chừng sau khi biến thành hình dạng người máy nó cũng cao tầm năm, sáu mét.

"Pằng"

Tiếng súng đã vang lên.

Tiểu Thán quay đầu lại nhìn, mới phát hiện ra Bi Linh đã nằm rạp trên mặt đất, chuẩn bị cả súng ngắm bắn, đồng thời còn bắn ra phát đạn đầu tiên.

Ở trận giác đấu nơi không có gió, sáng sủa, rộng lớn này, thân là game thủ chuyên ngắm bắn, nếu như không làm gì đó trước khi kẻ địch đến gần, thì đúng là không đạt tiêu chuẩn. Cho dù không thể trực tiếp kết thúc trận đấu ở khoảng cách xa, thì cũng không thể để cục sắt kia thoải mái đến gần được.

Ở điều kiện ngắm bắn tốt như vậy, quả nhiên Bi Linh đã ngắm chuẩn nổ súng vào phần đầu. Nhưng thật đáng tiếc, phát súng đầu tiên của cô chỉ sượt qua đầu con hổ. Đương nhiên, nguyên nhân là vì Liệt Hổ Sa mạc đang di chuyển. Nếu như đối phương đứng im, thì ở môi trường này, sử dụng súng trường bắn tỉa có tính năng ngắm bắn loại thường, thì dù là game thủ sở trường Ngắm bắn cấp F cũng có thể bắn trúng.

"Thật phiền phức..." Bi Linh liếm môi, lập tức chuẩn bị phát súng thứ hai, và bóp cò.

"Pằng"

Lần này khoảng cách với mục tiêu gần hơn, nhìn qua ống kính ngắm bắn, dường như đã gần trong gang tấc. Mà phát súng này, cũng đã chính xác rồi.

Hoặc là trùng hợp, hoặc là may mắn, lần này Liệt Hổ Sa Mạc không chỉ bị bắn trúng, hơn nữa viên đạn bắn trúng vào mắt trái, để lại một lỗ thủng đen trên mặt con hổ, lúc bắn trúng còn tóe ra một quầng lửa. Nhưng Liệt Hổ Sa Mạc không phải là sinh vật hữu cơ, mà là một người máy có sinh mạng, do đó tấn công như vậy cũng không nguy hiểm đến tính mạng.

"Pằng" - phát súng thứ ba.

Sau khi bắn phát súng này, Bi Linh thậm chí còn không nhìn xem đã trúng hay chưa, cô thuận thế cất khẩu súng bắn tỉa vào balo. Sau đó rút ra một khẩu súng tiểu liên MP5 của Đức, giơ súng lên ngắm bắn.

Khẩu súng này tuy là hàng ở cửa hàng, nhưng giá tiền không hề rẻ, đối với game thủ sở trường ngắm bắn có năng lực kinh tế nhất định, thì khẩu súng tiểu liên này là sự lựa chọn tối ưu trong thời kỳ đầu của game. Trọng lượng chưa đến 1.5kg, tốc độ bắn cao, độ giật thấp, độ chuẩn cao, tốc độ nạp đạn cũng nhanh. Là vũ khí được chế tạo tỉ mỉ, MP5 với tính năng đáng tin cậy, vượt trội, luôn là sự lựa chọn hàng đầu của rất nhiều bộ đội đặc chủng trên thế giới trong một khoảng thời gian dài.

Tạch tạch tạch tạch...

Khi Liệt Hổ Sa mạc cách hai người họ chưa đến ba mươi mét, Bi Linh bắt đầu xả đạn trong khẩu súng tiểu liên. Trước đó cô dùng súng bắn tỉa bắn ra phát súng thứ ba trúng vào ngực của quái vật, nhưng rõ ràng vỏ bọc thép kia khá dày, súng bắn tỉa cũng chưa thể bắn xuyên vào trong nó, chỉ để lại một vết đạn.

Tiểu Thán cũng lấy WinchesterModel ra, giơ lên ngắm. Tuy tim đã đập rất mạnh, lòng bàn tay đổ mồ hôi, nhưng anh ta không vội vàng bóp cò súng. Trải qua sự rèn luyện trong mấy phó bản, ít ra Tiểu Thán cũng đã có sự hiểu biết nhất định về đặc tính của mấy thứ vũ khí trên người mình. Anh ta cũng biết rõ với khẩu súng bắn tỉa trong tay phải nổ súng ở khoảng cách gần mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Nếu như bắn ở khoảng cách mười mấy mét, cho dù kẻ xông đến lúc này không phải là robot biến hình mà là một chiếc xe bọc thép tồi tàn, thì chắc cũng tạo ra thương tích gì.

Đạn MP5 quét khắp mặt của Liệt Hổ Sa Mạc, bắn ra tia lửa khắp nơi, nhưng chưa thể giảm tốc độ của nó được. Khi nó còn cách hai game thủ hơn mười mét, hai chân sau của nó giẫm mạnh, nhảy vọt lên cao...

Ánh mặt trời chiếu lên chiếc bóng của con mãnh hổ khổng lồ, khoảnh khắc ngắn ngủi mấy giây khi Liệt Hổ Sa Mạc dừng lại giữa không trung, cái bóng trên mặt đất có biến đổi nhanh.

Rõ ràng, Liệt Hổ Sa Mạc đã biến hình giữa không trung. Phần đầu vốn là hình con hổ mở ra và xoay chuyển, cái đầu của người máy ló ra từ trong thân thể của nó. Bốn cái chân thú uốn éo gấp khúc ở góc độ kỳ dị, co lại, rồi duỗi ra, cánh tay máy móc thò ra từ trong cơ thể, vỏ bọc vằn hổ bên ngoài giống như lớp giáp ngoài bám vào tứ chi. Lỗ đạn hồi nãy bắn vào đầu nó, lúc này đã di chuyển đến vị trí không có gì là đau đớn cả, xem ra hình thái con hổ của nó dùng để đẩy nhanh tốc độ và chịu đòn.

Toàn bộ quá trình biến hình nhìn có vẻ vô cùng hỗn loạn, nhưng lại nhanh chóng và gọn gàng, con mãnh hổ nhảy dựng lên, liền biến thành một chiến sĩ người máy cao hơn sáu mét tiến trước khi rơi xuống đất, lao về phía hai game thủ.

Biến hình xong, nó đã nói chuyện…

Không mang theo bất cứ sắc thái biểu cảm nào, giọng nói máy móc vang lên: "Con người... Loại bỏ... Cải tạo..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.