Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 164: Chương 164: Nhân vật chính tấn công (16)




Translator: Nguyetmai

Mộng Kinh Thiền vung kiếm lên, nhanh như một cơn gió, chiêu thức xảo quyệt lại quỷ quái, về mặt sức mạnh thì càng thể hiện ra toàn bộ.

Phong Bất Giác hóa thành ảo ảnh lao nhanh, nơi bóng đỏ lướt qua, ánh sáng lá bài liên tục chớp sáng, cường độ tấn công của anh lúc này rõ ràng là trên cơ Mộng Kinh Thiền.

Hai người này đều biết rõ, đối mặt với Diễn Sinh Giả trước mặt, cho dù dốc hết sức lực cũng chưa chắc có thể thắng được, thăm dò và giữ sức đều không có ý nghĩa gì hết.

Hai bóng người liên tục ra sát chiêu, K3 lấy một chọi hai nhưng vẫn phòng ngự không chút sơ sót, dường như không bị lép vế. Luận nguồn sức mạnh, hắn ta gấp hai người cộng lại. Luận thân thủ, hắn ta có công phu cuộn trào trên lưỡi đao. Luận ý chí chiến đấu, mỗi trận đấu hắn ta trải qua đều là vật lộn với sinh tử.

Cuộc chiến giữa ba người hình thành một thứ cân bằng vi diệu. Hai game thủ tấn công nhanh chóng dày đặc tạm thời chế ngự K3, nhưng họ không thể đánh bại đối phương. Nếu như tiếp tục dây dưa, sau vài giây, Phong Bất Giác sẽ mất đi sức chiến đấu hiện tại, từ đó phá vỡ thế cân bằng. Nhưng dẫn đầu thay đổi chiêu thức, họ lại không dư sức.

"Ngươi hơi chậm đấy." Trong thế tấn công phòng thủ dày đặc không kẽ hở, K3 đột nhiên lên tiếng với giọng điệu thỏa mãn: "Cũng không đủ mạnh." Tay trái hắn ta đột nhiên cuồng bạo, lá chắn khí mở ra, đánh bay mũi kiếm mà Mộng Kinh Thiền đang đâm bổ tới.

Mộng Kinh Thiền chỉ thấy bàn tay tê rần, tiếp đó có một luồng khí mạnh chạy khắp cánh tay của cậu ta, khiến cho kiếm của cậu ta không tự chủ được tuột khỏi tay mà bay đi.

"Ngươi còn tàm tạm." K3 lại nói với Phong Bất Giác: "Nhưng kinh nghiệm chiến đấu và thân thủ rối tinh rối mù..." Trước khi hắn ta lách người về phía trước, đã dùng một động tác đơn giản mà nằm ngoài dự liệu của người khác lao về phía khe hở bên phải phía trước Phong Bất Giác, khuỷu tay ngắm chuẩn đâm thẳng vào xương sườn của Phong Bất Giác.

May là có Khôi giáp hồi âm, cộng với Thuật linh thức tụ thân đem lại giúp cho Phong Bất Giác cũng giúp anh kịp thời có tư thế phòng ngự khi đối mặt với thực tế bị trúng chiêu. Cú huých khuỷu tay này tuy làm cho Phong Bất Giác lùi lại hơn mười mét, mà giá trị HP của anh cũng chỉ còn 10% thôi.

Đương nhiên, 10% này, có nghĩa là thời gian duy trì Thuật linh thức tụ thân lại ít đi hai mươi lăm giây...

"Nếu như các ngươi không có biểu hiện tốt hơn, vậy cuộc chiến này nên kết thúc thôi." K3 nói: "Ta còn bốn người nữa phải xử lý."

"Hóa ra nhược điểm của ngươi là đây..." Phong Bất Giác bỗng cười khẩy một tiếng, ánh mắt trở nên sắc lẹm mà lạnh lùng.

"Ngươi nói cái gì?" K3 tỏ vẻ ung dung tự tại, nhưng thực tế lại âm thầm lóe lên một tia bất an.

Lúc này Mộng Kinh Thiền đã nhặt kiếm lên, dùng tay trái nắm chặt cổ tay phải, giữ vững cánh tay đang run rẩy, rõ ràng, cậu ta cũng không từ bỏ. Chiêu này thất bại không thể khiến cậu ta nhận thua được.

"Dù là Diễn Sinh Giả, cũng không thể có thể năng vô hạn." Lúc Phong Bất Giác nói chuyện, anh đã dồn hết sức làm lại, mạnh mẽ lao về phía trước: "Lá chắn khí bảo vệ của ngươi cũng cần có thể năng duy trì, ta đã nhận ra rồi... Mỗi khi tiêu hao đạt đến mức độ nhất định, ngươi sẽ đánh ra một chiêu thức rõ ràng là mạnh hơn mức độ hiện tại." Lá bài từ vong trong tay liên tục bay ra, không có tổ hợp, chỉ mong tấn công nhiều điểm cùng lúc.

"Có thể giết chết đối phương dĩ nhiên là chuyện tốt, kể cả không được thì chắc chắn đối phương cũng bị chiêu mạnh đẩy lui, ngươi liền nhân lúc đó khôi phục." Phong Bất Giác phối hợp mười mấy lá bài, rồi lại tấn công đột ngột về phía K3 một lần nữa: "Tốc độ khôi phục thể năng của ngươi quyết định cách thức hành động của ngươi. Ngươi ra chiêu càng mạnh, ngươi càng tiến gần đến thất bại. Khi ngươi xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất, có nghĩa ngươi đã không còn đường lui."

Đoạn này để tôi giải thích một chút. Lá chắn khí của K3 là kỹ năng phòng ngự bị động, khi gặp phải tấn công mạnh mẽ (rõ ràng không thể tính việc Ghế gãy đập vào sau lưng), sẽ tự động kích hoạt, triệt tiêu sức mạnh tấn công. Điểm lợi hại hơn Khôi giáp hồi âm là, lá chắn khí không chỉ bảo vệ thân thể, mà còn bao trùm lấy toàn thân. Hơn nữa cho dù kẻ địch tiếp cận gây khó dễ thì vẫn có thể kích hoạt như thường.

Ngoài ra, lá chắn khí cũng có hình thức chủ động tạo ra. Trước đây K3 cũng đã thể hiện mấy lần rồi, ví dụ như bạo khí từng bộ phận, bạo khí toàn thân, hoặc dùng uy lực để tăng tấn công từ xa, v.v…

Nhưng, loại năng lực tiện lợi và mạnh mẽ này dĩ nhiên có tiêu hao. Nếu như thể năng hao dưới 30% thì hiệu quả phòng ngự bị động của lá chắn khí sẽ mất đi. Điều này rõ ràng sẽ làm cho K3 rơi vào thế nguy hiểm, cho nên hình thức chiến đấu của hắn ta chính là trước khi thể năng đạt đến giới hạn, lấy công thay thủ, xoay chuyển cục diện.

Mỗi khi giá trị thể năng của K3 tiêu hao quá nửa, hắn ta sẽ dùng một sát chiêu mạnh mẽ. Như Phong Bất Giác suy đoán, như vậy cho dù không thể gây thương tích nghiêm trọng cho đối thủ, cũng có thể ép họ lui bước. Tiếp đó, khi đối thủ nghỉ xả hơi, thật ra K3 cũng đang tranh thủ thời gian khôi phục. Mà tốc độ khôi phục sinh mạng và thể lực của Diễn Sinh Giả, không thể đem ra so sánh với game thủ, nó phải gọi là quá nhanh. Từ khi sinh ra chúng đã là dữ liệu, thế giới phó bản cũng được cấu tạo từ số liệu. Đối với chúng mà nói, hồi máu hồi thể năng giống như tu sĩ giới tu chân hấp thu linh khí đất trời, tốc độ khôi phục ít nhất cũng gấp người chơi mười lần trở lên.

Phong Bất Giác nhớ đến X-23 mà anh gặp lần trước, cũng là Diễn Sinh Giả level 3. Khi cô ta chiến đấu với Phan Phụng Hoa Hùng, không thể hiện ưu thế gì quá lớn lao, chỉ đâm chắc đánh chắc mà chiến thắng. Còn cái tên anh gặp lần này, giống như mạnh đến mức nghịch thiên, cảm giác kể cả GM đến cũng sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng cuối cùng Phong Bất Giác đã nhìn thấu rồi…Những chuyện này đều là giả tưởng. Phương thức chiến đấu của K3 có tính lừa gạt nhất định, làm cho người ta cảm thấy hắn ta có thể tăng uy lực chiêu thức một cách vô hạn.

"Cách này của ngươi chắc là lần nào cũng đúng." Lần này lá bài của Phong Bất Giác không bị bất cứ thứ gì ngăn cản, từ bốn phương tám hướng đánh trúng K3. Có điều lá chắn khí bề mặt cơ thể của hắn ta vẫn đang phát huy tác dụng, "Ngươi cũng biến "khí thế" thành một thứ vũ khí hiệu quả… Hầu hết mọi người khi đối mặt với một đối thủ càng đánh càng mạnh, đều sẽ có một thứ ảo giác dần bị áp chế, cảm giác này nhanh chóng chuyển biến thành nghi ngờ chính mình và sợ hãi ngươi." Trong lúc Phong Bất Giác nói, lá bài phát ra ánh sáng đã cứa vào cổ họng của đối phương.

Mộng Kinh Thiền cũng xoay người quay lại, kiếm chĩa vào giữa lưng K3, âm thầm đột ngột đâm một nhát.

Keng -

Vẫn là âm thanh này, thân kiếm đã bị bẻ cong, mũi kiếm chưa xuyên qua lá chắn khí. Mộng Kinh Thiền đã dốc hết sức đưa ra nhát kiếm này, tuy cậu ta chưa bị tổn hại tới giá trị HP, nhưng khoảng thời gian này để bắt kịp nhịp độ tấn công của Phong Bất Giác, thể năng tiêu hao không cần nói cũng biết.

Cổ tay cầm bài của Phong Bất Giác bị K3 tóm lấy, thậm chí còn chưa hoàn thành đòn tấn công.

"Cách nghĩ rất hay, chiến thuật liên tục tấn công cũng chính xác." K3 trầm giọng nói, hắn ta đổi sang thần thái trang trọng: "Đáng tiếc, các ngươi không đủ sức thực hiện." Một tay hắn ta dùng sức bẻ một cái, cánh tay phải của Phong Bất Giác đã bị bẻ gãy, trực tiếp bẻ gập xuống dưới, nhìn thấy cả mặt cắt ngang của xương, máu đang bắn ra dữ dội.

Cảm giác đau đớn được mô phỏng rất thật, nhưng vẫn bị hệ thống giảm bớt. Nếu như mô phỏng một trăm phần trăm như vốn có thì e là Phong Bất Giác đã đau đến mức ngất đi.

"Nếu như đổi thành hai GM chiến đấu với ta theo mạch suy nghĩ của ngươi, nếu may mắn, vẫn có một cơ hội thắng." K3 lạnh lùng nói: "Đương nhiên, ta cực kỳ nghi ngờ liệu bọn chúng có thể đỡ được sát chiêu của ta hay không." Hắn ta tiện tay hất cánh tay bị gãy của Phong Bất Giác đi: "Còn các ngươi..." Hắn ta xoay người đạp một cái, vết chân in trên vai của Mộng Kinh Thiền. Mặt cậu ta đầy vẻ hoảng sợ, miệng phun máu tươi, bay về phía sau mấy chục mét đâm vào một cái cây ở đằng xa, "Ta đã nói rồi, ngươi không đủ nhanh, cũng không đủ mạnh." Hắn ta lại chuyển hướng nhìn vào mặt Phong Bất Giác, "Còn ngươi... Vốn dĩ không biết chiến đấu, làm thì nhiều mà công thì ít."

Ánh sáng đỏ trên cánh tay phải của K3 lại hiện lên, với thế mây đen che trời, che lấp thứ ánh sáng đỏ xung quanh Phong Bất Giác.

Giá trị Hp của Phong Bất Giác nhanh chóng tụt xuống 1% vì vết thương nặng ở cánh tay và Hiệu quả đặc biệt chảy máu liên tục làm giảm sút. Thuật linh thức tụ thân chắc còn vài giây cuối cùng có thể duy trì. Nhưng bất luận kỹ năng này có ở trạng thái mở hay không, thì Phong Bất Giác cũng không có nhiều khả năng thành công tránh được đòn tiếp theo của K3.

"Ngươi còn không xứng để ta ra chiêu thức mạnh nhất." Động tác của K3 chắc là lại chuẩn bị sử dụng Xích long quyền diệm, "Vừa rồi chưa dùng chiêu này, mà đã dư sức đối phó với ngươi rồi." Hắn ta nói cũng không sai, nếu không phải trước đó Phong Bất Giác dùng chiêu ngáng chân, thì nắm đấm này đã kết thúc trận đấu từ lâu rồi.

Trong chớp mắt, rất nhiều ý nghĩ lóe lên trong đầu Phong Bất Giác: Mình có cần nói câu gì đó để hào quang nhân vật chính di chuyển trên người không... Lại bị hắn phá hủy trang bị thì không hay đâu. Hay là cứ rút lui đi, dù sao cũng đánh đủ rồi, mình cũng đã thua rồi. Tuy lúc đầu đã biết không đánh lại hắn được, nhưng chiến đấu hết sức như vậy mà không thể nắm bắt được một nửa cơ hội thắng, đúng là có chút không cam tâm...

Rồng ngâm, ánh sáng đỏ xuất hiện, năng lượng rồng đỏ trên cánh tay phải của K3 khuấy động theo quyền cước, lao thẳng về phía ngực Phong Bất Giác.

Phản ứng đầu tiên của Phong Bất Giác là, lần này chắc sẽ không làm nổ Khôi giáp hồi âm của mình đâu nhỉ. Đạo cụ phòng ngự này mình vừa mới mặc chưa hết một phó bản mà...

Uỳnh…

Sức mạnh đập phải một trường lực vô hình, nhưng đó không phải là tường âm của Khôi giáp hồi âm, mà là...

[Dữ liệu vũ khí linh năng của bạn đã cập nhật]

[Vũ khí SCP-500 của bạn đã bị tiêu hao, số lượng dự trữ hiện tại là (19/20)]

"What?" Cùng lúc Phong Bất Giác đang nghe nhắc nhở hệ thống thì anh cũng nhìn rõ vật cản trước mặt. Đó là một lá bài ảnh ảo màu vàng, kích thước tương đương với cánh cửa, đứng sừng sững ngăn cản sát chiêu của K3.

[Lá bài tử vong] có ba Hiệu quả đặc biệt hiệu quả đặc biệt, lần lượt là:

[Hiệu quả đặc biệt 1: Vô hạn (Cứ mỗi năm phút sẽ tự động sinh ra một lá bài đã bị sử dụng, khi đạt năm mươi tư lá thì dừng lại)]

[Hiệu quả đặc biệt 2: Tổ hợp (Khi tấn công, ra bài theo tổ hợp đồng chất nhất định sẽ tăng uy lực)]

[Hiệu quả đặc biệt 3: Tầm linh (Vũ khí linh năng cuối cùng sẽ bay về phía mục tiêu mà chủ nhân muốn tấn công)]

Lúc này, Hiệu quả đặc biệt thứ tư lập tức xuất hiện, đồng thời được phát động, [Hiệu quả đặc biệt 4: Khiên "bài" (Sử dụng ngẫu nhiên mười lá bài, tạo ra một lá chắn bảo vệ kiên cố không thể phá vỡ)

Chuyện này đúng là khó mà giải thích, rốt cuộc là do Phong Bất Giác tăng độ thành thạo sử dụng vũ khí linh năng làm cho hiệu quả đặc biệt mới xuất hiện, hay đó là kết quả được tạo ra bởi hào quang nhân vật chính, chuyện này khá khó nói… Điều trùng hợp là, Lá bài tử vong trải qua những lần sử dụng trước đó, cộng thêm hiện giờ tiếp tục sử dụng mười lá bài, vừa hay chỉ còn một lá.

Điều làm cho Phong Bất Giác càng nghi ngờ hơn là, tiêu hao SCP-500 là vì lý do gì? Tuy nói nó là thuốc vạn năng, nhưng lại không thể hồi lại giá trị HP.

"Sao có thể..." Lúc này K3 cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Phong bất Giác thuận theo ánh mắt của đối phương, cúi đầu xuống mới phát hiện ra cánh tay của mình đang hồi phục với tốc độ nhanh chóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Huyết tủy, kinh mạch, xương cốt, thịt, da, v.v... đều tự phát triển một cách kỳ diệu. Ánh sáng xanh hình thành từ dòng dữ liệu đang chuyển động ở mép vết thương. Cánh tay phải bị gãy đã lại hồi phục nguyên vẹn trong vòng mười mấy giây, nhưng tay áo thì không hồi phục lại.

Xem ra cưỡng chế tiêu hao của SCP-500 chính là hoàn thành việc chữa trị cánh tay.

"Tại sao ngươi không chết!" Không biết vì sao, K3 liền tức giận đến mức không kiềm chế được. Hắn ta không màng đến tình trạng tiêu hao giá trị thể năng của mình, tiếp tục tức giận, hai tay tạo thành hình chữ X, mười ngón tay lồng vào nhau, vung về phái trước tạo một bức tường khí hình lưới để tấn công.

Sau khi cánh tay bị gãy của Phong Bất Giác hồi phục nguyên vẹn, hiệu quả chảy máu cũng đã ngừng, cho nên giá trị HP của anh vẫn chưa tụt xuống 1%, nó đã dừng lại ở 17%. Điều này khiến hiệu quả của Thuật linh thức tụ thân vẫn tồn tại.

Chiêu Xích long quyền diệm trước đó đã kéo dãn khoảng cách giữa hai người, Phong Bất Giác lại có không gian điều chỉnh lại. Đối mặt với bức tường khí đang xông đến, anh xoay mình kiểu diều hâu không chuẩn cho lắm, di chuyển sang bên. Không ngờ… Thế mà lại né được.

"Đệch…" K3 chửi thề một tiếng, nói: "Đừng tưởng ngươi có thể may mắn tránh được mãi. Ta cũng luôn quan sát ngươi, trạng thái tốc độ cao của ngươi không thể duy trì trong thời gian dài."

"Hê?" Phong Bất Giác đáp lại theo kiểu cực kỳ côn đồ: "Chuyện này không cần ngươi lo… Trước khi hạ gục ngươi, ta sẽ không giải trừ trạng thái này." Anh đơn thuần là một con vịt chết mạnh miệng, thật ra vẫn còn chưa đầy một phút thì kỹ năng sẽ tự động giải trừ.

"Cút đi chết cho ta!" K3 gào lên một tiếng, đạp chân bay lên, liên tiếp xuất ra ba chiêu mạnh, nhanh, nặng… Ba chiêu liên tiếp gồm cả sức mạnh, tốc độ, năng lượng, là đòn tấn công cực kỳ cân đối và vững chắc.

[Trang bị "Súng M1911A1" của bạn đã bị hủy]

[Trang bị "Ánh mắt thù hằn" của bạn đã bị hủy]

[Trang bị "Người máy tất chết" của bạn đã bị hủy]

"Đù má!" Từ này, Phong Bất Giác buột miệng nói ra, dù sao xung quanh anh cũng không có game thủ khác, nói thì cũng đã nói rồi.

Lần này giá trị Hp của anh không giảm, bởi vì ba chiêu này đều là đòn trí mạng, nên nó trực tiếp làm nổ trang bị...

K3 không biết đồ trong balo đối phương biến mất. Hắn ta sợ hãi nhìn Phong Bất Giác, nhìn cái tên ăn ba chiêu mà không chút sứt mẻ nào: "Ngươi vẫn không chết?"

"Chết?" Ánh mắt Phong Bất Giác sắp sửa phun lửa. Anh vung [Cờ lê Mario] với tốc độ nhanh như chớp, nhắm vào K3 đang ở gần trong gang tấc, đập mạnh vào huyệt thái dương...

Bốp bốp bốp...

K3 lại bị cờ-lê đập vỡ đầu chảy máu. Hắn ta nhanh chóng giơ cánh tay chống trả, nhưng cánh tay cũng bị đánh bầm giập đầy vết thương.

"Chết đi! Chết đi! Chết đi!" Phong Bất Giác vừa đập, vừa lặp đi lặp lại với vẻ hung dữ, "Trong thời gian ngắn, tổn thất cũng quá là nhiều rồi! Ha? Giá trị thể năng thấp hơn giới hạn duy trì lá chắn khí!" Anh điên cuồng đập kèm theo chiêu Vương bát quyền. Với tư thế nện bừa đánh chết sư phụ già, đánh cho K3 liên tục phải lùi lại.

Lúc đầu, khi đầu bị đập mạnh vài cái đã làm cho K3 có chút lơ mơ. Hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng, sau ba chiêu liên tiếp của mình mà đối phương vẫn giống như người không gặp phải chuyện gì cả. Hắn ta nhất thời lảo đảo lùi về sau và bị Phong Bất Giác đuổi theo đánh tới tấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.