Editor: Nguyetmai
Hai người bạn thân khoảng tầm năm giờ chiều là rời khỏi, Phong Bất Giác tiễn họ ra tận cửa nhà, ba người dùng cách thức nguyền rủa lẫn nhau thay lời tạm biệt.
Phong Bất Giác sập cửa, đầu tiên dọn dẹp qua loa căn phòng, sau đó đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh, lấy một đống nguyên liệu nấu ăn ra.
Ánh mắt anh liền thay đổi, anh đeo tạp dề lên người, xắn tay áo, rửa tay, làm việc liên tục. Hai giây sau, anh nói bằng giọng học sinh cấp hai một cách hưng phấn: “Hô hô hô... Mấy tên vướng víu cuối cùng cũng đi rồi, đúng là giờ phút thảm họa ẩm thực lâu rồi mới có...”
Anh nhìn nguyên liệu đầy bàn, ra tay như chớp.
“Rong biển dùng rượu và xì dầu để khử tanh... Bỏ vào trong gạo sống có thể tạo ra vị tươi.... Tỷ lệ gạo và cá là một cốc gạo cùng một miếng cá hồi ngâm... Ngưu bàng* thái sợi trộn thêm nấm khiêu vũ** được xé vụn bằng tay...” Anh vừa lẩm bẩm, vừa tiến hành nấu nướng, tuy nhìn có vẻ hành động cực kỳ thô bạo, nhưng mỗi bước đều chuẩn xác từng li từng tí, có thể gọi là thô mà tinh tế.
(*) Ngưu bàng: tên một vị thuốc Đông y
(**) Nấm khiêu vũ(Grifola frondosa) một loại nấm mọc thành cụm thường thấy ở gốc cây sồi
“Ừm... Như vậy coi như cơm đã nấu xong.” Những thì đã làm xong anh đặt vào nồi cơm điện, sau khi ấn nút nấu, anh nhìn sang bên cạnh, “Đậu và dầu đậu nành còn thừa hôm qua có thể dùng để làm những món chiên nhạt vị, cộng với cải trắng ngâm giấm và sò sống đã được chuẩn bị trước... Là cái này sao!” Anh mở bếp gas một cách hung dữ, đặt lên đó một cái chảo, đổ một lượng lớn dầu đậu nành vào chảo, chờ sau khi dầu nóng, sẽ làm món trứng tráng muối, “Tiếp theo chính là nguyên liệu món chiên ngập dầu dậy mùi thơm...” Anh vừa thêm nguyên liệu vừa lẩm bà lẩm bẩm: “Rượu! Tương chấm! Nước! Rượu gia vị!”
Người này giống như bị bệnh tâm thần cực kỳ nhập vai đứng bên cạnh bếp nấu nướng gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng làm cho mình sáu món ăn một món canh, bao gồm rau đủ màu, thịt, cá, trứng… kết hợp cũng rất cân đối.
“Hừm... Thỏa mãn.” Sau khi làm xong, anh đắc ý thốt lên. Sau đó ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn lớn trong bếp, rót cho mình một ly đồ uống, ra vẻ cầm một miếng vải nhét vào chỗ cổ áo, làm như đang ăn đồ ăn kiểu tây vậy, nhưng trên tay lại cầm đũa và thìa.
Lúc này, Arthas đã nhảy luôn lên bàn, từ từ bò đến bên đĩa thức ăn của Phong Bất Giác, hoàn toàn phớt lờ chủ nhân của mình, cúi đầu nhắm vào cái đĩa có con cá và ăn.
“Con mèo tinh ngồi mát ăn bát vàng kia, mày khiếp sợ với tài nấu nướng tinh tế của tao rồi phải không, woa ha ha ha ha!” Phong Bất Giác vẫn giữ nụ cười ngu ngốc đó.
Arthas nghe thấy, ngẩng đầu nhìn Phong Bất Giác một cái, ánh mắt đó dường như đang nói: Người Trái Đất ngu ngốc.
Vài giây sau, Phong Bất Giác thở dài một tiếng, anh kéo miếng khăn ra khỏi cổ áo, khôi phục lại thần thái thường ngày, nhìn lên trần nhà nói một câu: “Haizzz... Cô đơn quá...”
....
Kết thúc phó bản Bàn kiếm pháp ở trấn Thương Linh đã hơn một tuần lễ.
Gần đây, tên trong danh sách bạn bè của Phong Bất Giác dần dần nhiều lên, ví dụ mấy người bạn như Thiếu gia Atobe, anh Long, mấy người bạn thân lần lượt quen biết khi chơi game như Tiểu Thán và Tự Vũ. Tóm lại, tổng cộng cũng đã hơn hai mươi người.
Thái độ của Phong Bất Giác và Tự Vũ về mặt giao tiếp gần như vẫn vậy, họ chính loại người cực kỳ không thích mở rộng nhóm xã hội, thích chủ động tránh xa người khác. Muốn trở thành bạn bè với họ rất khó, mà người được họ coi là bạn, thì giống như lên thuyền giặc vậy.
Tuy số lượng bạn bè tăng lên, nhưng thành viên Địa Ngục Tiền Tuyến vẫn chỉ có bốn người, muốn lập nhóm sáu người cũng không đủ. BUFF công hội mà hệ thống cho đã đổi hai lần rồi, nhưng hiệu quả vẫn khá là bình thường, dù sao bọn họ đều thuộc cấp bét nhất trên hai loại bảng xếp hạng công hội.
Có điều, bỏ qua không nói đến thực lực của công hội, thì thực lực cá nhân của Phong Bất Giác lúc này đã có thể xếp vào hàng cao thủ top năm mươi trong game.
Qua khoảng thời gian này, dữ liệu của Phong Bất Giác như sau:
Danh hiệu: [Cuồng Đồ Khó Lường], Giá trị kinh nghiệm: 187500/270000, Giá trị thành thạo: 11300, Tiền game: 1020000.
Sở trường: Thông dụng C, Vũ khí D, Điều tra D, Chiến đấu D, Ngắm bắn D, Điều trị E, Linh thuật D, Triệu hồi N/A
Balo 8/15: Ống cờ-lê Mario, Đèn pin, Ghế gãy Thập Bát Đồng Nhân (số năm), SCP-500 (13/20), Súng bắn phản trọng lực, Tính xấu của tiểu thư Moxxi, Chuông Kim Cang, Máy hút bụi của Proserpina
Trang bị: Vũ điệu bá tước, Găng tay Silk, Lá bài tử vong (vũ khí linh năng), Khôi giáp hồi âm, Khẩu trang chống khí độc Goblin.
Không gian 3/10: Lá bài ghép-Khỉ, Lá bài ghép-Kính râm, Lá bài ghép-Dâu tây.
Kỹ năng: [Không phải bảo trì sơ bộ] [Thuật Linh thức tụ thân] [Xem chiêu] [Sự cố chấp của thuật sĩ luyện băng]
Đầu tiên nói về thay đổi kinh nghiệm...
Sau khi game thủ đạt đến level 20, giới hạn giá trị kinh nghiệm cần để tăng cấp sẽ xảy ra biến đổi về chất giống như hồi level 10, phía sau sẽ tăng thêm một số không. Phong Bất Giác dựa vào ưu thế mỗi lần đều có thể lấy thêm phần thưởng, về cơ bản anh đang luyện với tốc độ mỗi ngày một level. Đương nhiên, về mặt level, anh vẫn chưa thể so được với những game thủ chuyên nghiệm phụ trách tăng level trong những công hội lớn. Thời gian online của người ta chắc chắn là nhiều hơn anh, quét phó bản cũng có kế hoạch, hơn nữa còn có sự giúp đỡ từ thẻ kinh nghiệm. Game thủ xếp hạng nhất trong xếp hạng level của server hiện tại đã là level 32, đừng coi thường khoảng cách năm level này, giá trị kinh nghiệm sau khi đạt level 30 là bảy con số...
Nhưng level không đại diện cho thực lực, Phong Bất Giác đang ở giai đoạn nâng cao thực lực trong game. Đặc điểm thời kỳ này là có thể nhìn ra manh mối từ level sở trường - Không có nhược điểm.
Lấy ví dụ, giả sử có một môn thể thao, ví dụ như tennis, có thể phân tích thực lực của thí sinh thành mười mấy hạng mục năng lực, như tốc độ, phản ứng, kiên nhẫn, phát bóng, đánh trả, dự đoán... Mỗi hạng mục được tính theo thang điểm mười.
Vậy thì cao thủ hàng đầu thường có từ ba năng lực trở lên đạt mười điểm, những hạng mục khác thường là từ tám điểm trở lên, chỉ có hai mục yếu kém là sáu hoặc bảy điểm.
Mà thực lực của tuyển thủ bình thường luôn là các hạng mục năng lực ở khoảng bảy điểm, chỉ có hai hạng mục có thể đạt chín điểm, và có mấy hạng mục ở khoảng tầm năm điểm.
Dựa vào tiêu chuẩn này để đánh giá Phong Bất Giác, anh có thể sánh với người có tất cả năng lực ở mức tám điểm, trên lý thuyết, vận động viên của loại này là cực kỳ hiếm thấy.
Người có toàn bộ năng lực từ sáu điểm trở lên, chỉ có thể gọi là bình thường không có gì nổi bật. Nhưng nếu để toàn bộ năng lực đều đạt từ tám điểm trở lên, có lẽ còn khó hơn là trở thành tuyển thủ hàng đầu.
Đây chính là “toàn diện”, hoặc nói là, toàn năng.
Đặt trong bóng chày, thì giống với người thành thạo các động tác đánh, chạy, đỡ, truyền. Hiện tại trên thế giới này chưa xuất hiện loại người này, bởi vì thông thường chỉ có thể làm được hai trong năm chuyện, là có thể trở thành ngôi sao bóng chày rồi.
Mà trong “Khu vui chơi đáng sợ”, game thủ có tất cả các sở trường đồng đều, nhìn khắp cả server thì chỉ có mình Phong Bất Giác mà thôi.
Tiếp theo nói về thay đổi của tiền game và vật phẩm...
Tiền game mà Phong Bất Giác nhận được khi luyện đến level 27 không ít, có điều trong đó có một triệu đã biến thành năm ô không gian balo. Đây cũng là chuyện bắt buộc thôi, mười ô balo tân thủ thật sự không đủ dùng, hiện tại anh đang dùng là “balo tiêu chuẩn” đã qua tăng cấp.
Sau Thương Linh, SCP-500 của Phong Bất Giác lại tiêu hao thêm một một chút ở phó bản khác, còn Máy hút bụi của Proserpina thì anh đã đem theo ở level 20. Trong mấy ngày này, anh cũng thu hoạch được một vài trang bị, bình quân mỗi ngày có thêm ít nhất một món đồ, nhưng những thứ đó đều không thật sự thích hợp với anh, cho nên hoặc là anh giao cho đồng đội, hoặc là đem bán vào đấu giá. Do đó, về mặt dữ liệu, trong mấy ngày này Phong Bất Giác chỉ có thêm một Lá bài mà thôi.
Cuối cùng nói về kỹ năng, tin rằng các vị cũng đã nhận ra, kỹ năng chủ động vĩnh viễn mà Phong Bất Giác học được, sau khi anh sử dụng nhiều lần, đã thay đổi…