Khủng Bố Cao Hiệu

Chương 79: Chương 79: T vs G (2)




Không đợi Vương Ninh suy nghĩ quá nhiều, một vẹt sáng xanh xuất hiện sau lưng hắn, hướng tới cái ót của Vương Ninh. Vương Ninh phản ứng cũng không chậm, thân thể xoay tròn, Hắc Liêu trong tay vẽ ra một vòng cung màu đen.

Choeng!!!

Tiếng kim loại ma sát rợn người vang lên, tia lửa tóe ra.

Thời điểm Vương Ninh quay người ngăn cản đánh lén sau lưng, hắn nghe bên tai thổi tới một trận gió lạnh... Vương Ninh có ngu ngốc cũng sẽ không nghĩ đây là gió biển. Một cái chân quất tới như một chiếc roi, cuộn xoáy không khí.

“Đáng chết!“.

Vương Ninh căm tức nghiến răng, một lần nữa phát động T niệm lực - kỹ năng huyết thống thức tỉnh sau khi cường hóa T.

Kỹ năng huyết thống: T niệm lực

Hiệu quả kỹ năng: Tiêu hao 6 điểm năng lượng, tạo ra niệm lực = trí lực x4

Trí lực của Vương Ninh vốn là 4 điểm, sau khi đạt được cường hóa T biến thành 5 điểm, cho nên sức mạnh của niệm lực được sinh ra là 5x4=20 điểm.

20 điểm dễ dàng tạo ra niệm lực tản ra bốn phía xung quanh.

Lực lượng của Lê Sương Mộc hiển nhiên chưa tới 20 điểm nên khi T niệm lực chạm vào thân thể liền bị đẩy lùi liên tục. Mà Doãn Khoáng bởi vì khởi động hình thái dị hóa G nên lực lượng vừa vặn đạt 20 điểm, T niệm lực chỉ có thể đẩy hắn lùi vài bước, ngay khi Doãn Khoãng toàn lực ngăn cản T niệm lực không làm gì được hắn nữa.

Nhưng vì Vương Ninh thi triển T niệm lực, đẩy hai người Lê Sương Mộc cùng Doãn Khoáng ra nên đã thành công hóa giải nguy cơ.

Vương Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, hắn vốn thần sắc tự nhiên lúc này đây đã hơi thở dốc, trên trán cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Xem ra liên tục thi triển T niệm lực đối với hắn cũng là việc qua sức. Hơn nữa, những thứ trước mắt vẫn làm Vương Ninh âm thầm khẩn trương lên.

Chung quanh hắn vẫn như cũ là mặt biển rộng mênh mông bát ngát.

Điểm bất đồng duy nhất là chân của hắn đang dẫm lên mặt nước nhưng cũng không bị chìm xuống. Trong cảm giác của Vương Ninh, hắn vẫn đang dẫm lên mặt đất rắn chắc chứ không phải nước.

Lông mày Vương Ninh nhíu lại: “Ảo giác?“. Đây chính là năng lực của cường hóa G? Buồn cười, tưởng thứ ảo giác có thể mê hoặc được ta sao? Ngươi cũng quá thiếu hiểu biết về phương thức huấn luyện của sát thủ rồi“.

Hít một hơi thật sâu, Vương Ninh chậm rãi nhắm mắt lại, Hắc Liêu nắm trong tay, đặt trước ngực. Hô hấp của hắn càng lúc càng đều, vành tai bắt đầu động đậy...\

Tuy thế giới của Vương Ninh đã trở nên tối đen, nhưng làm như thế hắn sẽ không bị cảnh vật hư huyễn xung quanh quấy nhiễu.

...

Bên trong Vận Mệnh Spa.

Doãn Khoáng cùng Lê Sương Mộc nhìn thấy Vương Ninh nhắm mắt lại đồng thời bàn chân bắt đầu di động, liền biết rõ ý đồ của Vương Ninh là nghe tiếng phân biệt vị trí.

Bởi vậy hai người cũng cố hết sức kiềm chế hơi thở, dùng tay và mắt ra hiệu.

Doãn Khoáng chỉ chỉ đôi mắt của mình, sau đó duỗi ra một ngón tay, ý là ánh mắt của ta chỉ có thể duy trì 1'. Lê Sương Mộc nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn về phía Đường Nhu Ngữ ở góc tường.

Đường Nhu Ngữ đầu óc linh hoạt, lập tức hiểu ý cuả Lê Sương Mộc. Chỉ thấy cô giơ tay lên, hai luồng gió nhẹ được sinh ra, thổi tới bên tai Vương Ninh.

Gió thổi qua bên tai, thần kinh Vương Ninh lập tức kéo căng, liền tránh sang một bên.

Nhưng mà sau một khắc, Vương Ninh cũng cảm giác được một luồng gió còn mạnh hơn ập tới từ trước mặt.

“Không tốt!“. Vương Ninh bây giờ mới nhớ ra, còn có một Đường Nhu Ngữ cường hóa dị năng phong hệ ở đây. Tuy dị năng của cô còn rất yếu, gần như không có khả năng tổn thương được hắn, nhưng dùng để quấy nhiễu thính giác thì dư xài. Ý đồ nhắm mắt lại nghe âm thanh đoán vị trí của Vương Ninh liền thất bại.

Luồng gió mạnh ập tới, Vương Ninh theo bản năng mở to mắt.

Đập vào mắt chính là một nắm đấm đang ngày càng lớn, một nắm đấm bị xương trắng bao trùm.

Vương Ninh lúc này muốn đã không kịp rồi, dứt khoát ngạnh kháng!

“Hừ! Ngươi cho rằng chỉ có là đổi đạo cụ phòng ngự sao?“. Vương Ninh nhìn quả đấm đang muốn đánh vào đầu mình nói, khóe miệng cười lạnh đầy khinh thường.

Xoảng!

Âm thanh thủy tinh vỡ nát vang lên.

Vương Ninh vẫn hoàn hảo như cũ đứng ở nơi đó. Nhưng sắc mặt của hắn rất ngưng trọng.

“Thủ hộ Long tinh, giá trị 1000 học điểm và 1 điểm đánh giá cấp F, có thể bổ sung năng lượng, bị hắn đánh tụt 20 điểm phòng ngự. Như vậy, một quyền này của hắn có lực lượng khoảng chừng 20 điểm. Doãn Khoáng... Xem ra. Ta không thể khinh thường ngươi nữa rồi...“.

Vật phẩm: Thủ hộ Long tinh

Hiệu quả: Sau khi bổ sung năng lượng có 30 điểm phòng ngự, khi về 0 thì mất hiệu lưc. Tái bổ sung có thể tái sử dụng, mỗi lần bổ sung năng lượng giá trị phòng ngự tối đa giảm 2 điểm.

Giá: 1000 học điểm,1 điểm đánh giá cấp F.

Vương Ninh không có việc gì, Doãn Khoáng lại bị Thủ hộ Long tinh phản chấn ngược lại, lùi về sau liên tục. Nhưng Doãn Khoáng cũng không ngừng, đạp chân một cái, huy quyền tiếp tục tấn công một đòn thật mạnh!

(ND: huy: vung)

Vương Ninh không có ý định sử dụng Thủ hộ Long tinh nữa, nó chỉ còn 10 điểm phòng ngự, không chịu nổi đòn trọng kích của Doãn Khoáng. Thứ hai là Vương Ninh lúc này đây đã có chuẩn bị, Doãn Khoáng làm sao đánh trúng?

Bởi vậy thời điểm Doãn Khoáng tiến đến sát bên mình thì Vương Ninh đã phát hiện, hắn còn dẫm mạnh chân bước nhanh tới giật chỏ vào huyệt Thiên Trung trên ngực Doãn Khoáng.”Mẹ nó! Cứng vậy! Hắn rốt cuộc có bao nhiêu điểm phòng ngự?“. Khuỷu tay truyền tới cơn đau kịch liệt làm cho Vương Ninh có chút run rẩy, sau một khắc, tay của hắn nắm đầu vai Doãn Khoáng, thân thể chúi xuống, một đòn ném qua vai quăng Doãn Khoáng xuống đất.

Hắc Liêu trong tay hắn trở ngược ép xuống, vuốt qua cổ Doãn Khoáng.

Vương Ninh thích nhất là cắt cổ người khác... Sự mỹ lệ của sinh mạng, là bắn ra một vệt máu tươi từ cổ ngay trước khi chết!

Lần này Vương Ninh lại không được như ý nguyện. Chỉ kém một chút thôi. Ánh sáng màu xanh đột nhiên xuất hiện, đem sự mong chờ của Vương Ninh biến thành bọt nước.

“Lê Sương Mộc!“.

Vương Ninh nghiến răng, nhắm chặt hai mắt: “Đã như vậy thì...“.

Đinh một tiếng, tiếng chốt kim loại bị kéo ra. Sau một khắc, bạch quang chói mắt tràn ngập toàn bộ không gian!

Pháo sáng!

Lê Sương Mộc vội vàng không kịp chuẩn bị liền rơi vào trạng thái mù, không thể không nhanh chóng thoái lui về phía sau. Không chỉ Lê Sương Mộc, Đường Nhu Ngữ, cả Bạch Lục vừa chạy vào và Âu Dương Mộ vừa hoạt động lại được đi từ trong phòng ra ngoài, đều bị ánh sáng trắng chói mắt kích thích khiến cho bị mù tạm thời, hai mắt đau đớn không thôi, nước mắt rươm rướm.

“Nếu như ta nhìn không thấy, tất cả các ngươi cũng đừng nghĩ có thể nhìn thấy cái gì! Đây chính là pháo sáng đặc biệt mà ta đã đổi, có thể duy trì 5', 5' đồng hồ cũng đủ để ta có thể đánh các ngươi mười mấy lần rồi“.

Giọng nói sắc nhọn của Vương Ninh vang lên trong lỗ tai mọi người.

“Cũng chưa chắc!“.

Vương Ninh chợt xoay người: “Doãn Khoáng, đến bây giờ ngươi lừa bịp? Ngươi chẳng lẽ không thể bày ra một chút năng lực sao? Xem ra cường hóa G của ngươi cũng chỉ có thế mà thôi“.

“Hừ!“. Âm thanh Doãn Khoáng dội tới từ một hướng khác: “Ngươi muốn ụ ta nói chuyện để tìm ra vị trí của ta đúng không? Ngươi cho rằng ta sẽ quan tâm sao?“. Mỗi một câu nói Doãn Khoáng đều đổi qua một vị trí khác, cộng thêm tiếng vọng chung quanh quấy nhiễu nghe khá ảo.

“Đây là cường hóa T? Chẳng lẽ nó chỉ cho ngươi một cái niệm động lực? Nếu đúng như vậy thì hơi khó coi đấy“.

“Ngươi muốn mở mang kiến thức?“. Doãn Khoáng thay đổi vị trí, Vương Ninh cũng chuyển động: “... Nhìn cho kỹ đi!“.

Doãn Khoáng đứng trong chỗ tối dùng con mắt G quan sát nhất cử nhất động của Vương Ninh. Bởi vì hiệu quả ảo giác đã sớm giải trừ, tốc độ tiêu hao năng lượng giảm xuống, cho nên lúc này lúc này còn có thể mở ra con mắt G. Chỉ có điều, bởi vì con mắt tự động chống cự lại bạch quang nên trực tiếp hao phí mất 5 điểm năng lượng, lúc này năng lượng của Doãn Khoáng đã sắp khô kiệt.

Thính lực của Vương Ninh rất nhạy, nên Doãn Khoáng cũng rất cẩn thận.

“WTF...?!“.

Dưới cái nhìn của con mắt G, Vương Ninh do ánh sáng đỏ tạo thành kia đột nhiên có rất nhiều vật hình rắn xuất hiện từ lòng bàn tay, ngoe nguẩy trong không trung. Doãn Khoáng đếm thầm một chút, mỗi bàn tay có tất cả năm cái, hai tay là mười, bên trong mỗi xúc tu đều là ánh sáng đỏ chói mắt!

Chúng giống như có sinh mệnh, tùy ý giãy dụa, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó. Ngay sau một khắc, mười đầu xúc tu đều nhắm thẳng tới vị trí của Doãn Khoáng, phóng tới như độc xà!

“Đây không phải năng lực của Tyrant trong Resident Evil 3 sao!“. Doãn Khoáng lắp bắp kinh hãi, sau đó vội vàng tránh né. Thế nhưng tốc độ xúc tu thật sự là quá nhanh, Doãn Khoáng còn chưa kịp giơ chân lên đã bị một cái xúc tu cuốn lấy. Sau đó mười đầu xúc tu lập tức quấn chặt trên người Doãn Khoáng, đem hắn bọc lại.

Đầu của mỗi xúc tu đều mọc ra gai độc, đâm vào trong cơ thể Doãn Khoáng!

“Ngươi hãy từ từ mà cảm nhận đi, cường hóa T biến dị có lợi hại không. Ha ha! Doãn Khoáng, bây giờ ngươi đã hiểu chưa, ngươi đã định trước luôn là bại tướng dưới tay ta!“.

“Doãn Khoáng!!“. Nghe thấy âm thanh của Vương Ninh, Bạch Lục kinh hãi, lớn tiếng hô hào.

“Kêu đi, kêu to lên! Kế tiếp chính là các ngươi. Ta sẽ hòa tan các ngươi thành một bãi nước mủ, cho các ngươi chết không toàn thây. Khà khà... Ha ha ha...“. Vương Ninh không ngừng kêu gào, vô cùng đắc ý.

Nhưng tiếng cười của Vương Ninh cũng không tiếp tục được bao lâu liền im bặt...

“Chuyện gì xảy ra? Vì sao lại như vậy? Doãn Khoáng, ngươi tên khốn này, ngươi làm cái gì vậy!?“.

Âm thanh của Vương Ninh đã biến thành hoảng sợ!

Pặc pặc pặc!

Vô số gai xương trắng bệch đâm ra từ bên trong, cắt đứt hết tất cả xúc tu, từng đoạn từng đoạn xúc tu rơi đầy đất, lập tức khô héo.

Mười xúc tu trên tay Vương Ninh cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được héo rũ, giống như một cây dưa leo tươi xanh mọng nước đột nhiên biến thành đậu giác phơi khô.

Vương Ninh hoảng sợ vội vàng vung Hắc Liêu trong tay chặt đứt mười cái xúc tu trong lòng bàn tay, lúc nảy cảm giác bị cắn nuốt mới dần dần biến mất.

“Ta nói rồi!“. Doãn Khoáng chậm rãi đứng dậy, hài hước nhìn Vương Ninh: “T virus, căn bản không thể đánh đồng cùng G virus. Ngươi muốn dùng T hòa tan G của ta, không ngờ bị G của ta phân giải ngược lại? Ha ha!“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.