Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em

Chương 89: Chương 89: Chưa Gặp Mà Đã Gặp (P1).




Chương 89: Chưa gặp mà đã gặp (P1).

Cô đưa ánh mắt căm phẫn lên nhìn hắn. Anh muốn tôi mở lời với anh ư? Sẽ không bao giờ tôi có thể nói chuyện với anh được. Anh là tên khốn mà tôi từng được biết. BL rũ mắt xuống,không muốn nhìn hắn ta. Thở gần hắn,cô như bị ép ăn một xác chết hoang mạc. Vùng vằn tay ra,cô bước đi rất nhanh lên lầu.

-”Anh tệ lắm sao?”-Q.g Minh gật hỏi lớn.

Cô không trả lời.

-”Vậy thì em cũng đừng mong rời khỏi anh.”-Trừ khi anh chết. Nói rồi q.g Minh bước đi.

BL quay lại xa xăm nhìn hắn. Đôi môi tái nhợt lười biếng cười nhạt,nhìn quanh nơi này. Cô đã ở đây rất lâu,nhưng cô vẫn cảm thấy xa lạ. Cuộc đời của mình sẽ mãi trôi về đây sao? Môi cô cười như điên dại. Những giọt nước mắt rơi lả chả rất đáng thương. Nguyễn Minh Hoàng....làm ơn hãy cứu chị. Có được không?

....

MH nhìn tấm ảnh cả gia đình chụp với nhau,nụ cười đầm ấm sưởi không gian kia. Anh run rẩy sờ lên hình ảnh chị gái.

-”Chị....chị ổn chứ?”-Anh ôm tấm ảnh vào lòng. Em biết chị đang rất sợ hãi,cuối cùng em cũng biết chị vẫn còn sống,em sẽ cứu chị thoát khỏi tên khốn đấy rồi mình sẽ cùng sống bên nhau.

Ở hai nơi,xa xăm không định hướng được nơi nào nhưng hai người cùng rơi nước mắt,cùng một tâm trạng đau thương. Có ai nghe thấy không?

.....................................

-”Minh Thụy.....”-M.Khang thấy em cứ ngồi thẫn thờ ra đó,vẫy tay liên tục.

-”A....”-MT giật mình cười hiền nhìn nhóc.

-”Sao vậy? Bộ đang nghĩ gì à? Hay quán của nhà mình nấu không ngon?”-MK nhẹ nhàng hỏi han em.

MT im lặng nhìn nhóc. Cứ nghĩ đến Khắc Dương & Mỹ Linh. Em không sao nuốt nổi những món ăn trước mặt. Đầu rối bừng lên.

-”Minh Khang này....”-MT ngập ngừng khó nói nhìn nhóc.

-”Sao cơ?”-MK vui vẻ nhìn lại. Thấy em cứ ấp úng không nói được gì liền buộc miệng.-”Chuyện khó nói lắm sao? Hay việc tìm chị Mỹ Linh...không....”

MT nghẹn lại nhìn nhóc. Không lẽ bây giờ mình nói tất cả cho cậu áy biết sao. Một cậu bé ngố cứ mãi miệt chăm học chỉ đợi chị mình trở về bên nhau hạnh phúc.

* * *

-”Những bài kiểm tra cao điểm này cậu cất giữ cẩn thận quá ha.”

-”Đương nhiên rồi. Để khi chị tớ về,tớ phải khoe cho ra dáng cơ. Không biết chị ấy sao rồi?”

...

-”Hôm nay sinh nhật chị ấy,minh phải gấp hạc và chúc chị mới được.”

...

-”Cậu không biết đâu. Chị tớ rất thích ăn bánh kem. Từ nhỏ,nhà đã nghèo,chị ấy chỉ đứng nhìn những chiếc bánh đó thôi. Bây giờ,tớ phải làm thật ngon để đợi chị về làm cho chị ăn.”

* * *

MT xót xa trong lòng. Tôi thích cậu nhưng có lẽ không thể thổ lộ tâm tình này. Tôi sai khi tôi quen cậu. Tất cả đã sai rồi. Mọi việc hôm nay là do chị cậu,là do chị ấy mà tôi đã không thể sống thật với tình cảm của tôi.

-”Tớ xin lỗi.”-MT nắm lấy tay nhóc.

MK với vẻ mặt buồn bã nhưng vẫn nụ cười tươi trên môi nhìn em. Nắm lấy tay an ủi chính bản thân mình.

-”Không sao đâu. Làm gì mà cảm động quá vậy. Rồi một ngày nào đó chị ấy sẽ trở về mà.”-Phải,nhất định chị sẽ về với gia đình mình.

..................................................*************************

BL đi đến căn phòng thân thuộc kia. Lại là ánh đèn,một người trong căn phòng đó. Mở cửa ra,mỹ nam ngồi đấy rót rượu nhìn cô,ngắm lấy nhan sắc của cô. Đôi môi cười đểu nhếch lên.

-”Hôm nay muội đến trễ hơn so với lúc trước đấy.”

Cô cười khinh bỉ bước vào. Những món đồ trang sức,lụa là cô mặc trên người dêud là do hắn mua cho.

-”Trước mặt hoàng tử Trắc Phòng...làm sao có thể xấu xí được.”-Cô nhẹ nhàng rót rượu đầy ly dâng lên trước mặt hắn. Trước giờ,ở trong kỉ viện này,cô chỉ mua vui cùng người này. Nói đúng hơn là hoàng tử TP mua cô rồi. Chỉ mình cô đối đáp hắn nơi này.-”Mời hoàng tử dùng rượu.”

Trắc Phòng cười nhẹ nhàng cầm lấy uống nhanh chóng hết ly rồi đến ly khác. Mỗi khi đến đây,hắn chỉ được ngồi cạnh,ôm lấy eo cô,không hề động đến đôi môi kia.

-”Hôm nay ta hôn muội được chứ?”-Nói rồi TP tiền gần lại BL,môi cách môi chỉ 1cm. Tưởng chừng như đã,à không đang hôn nhau.

Nhưng BL nhanh chóng xoay người đi,đôi môi đỏ mọng ấy không muốn chạm đến dù chỉ một lần. Cô không yêu TP.

TP cười nhạt,nắm chặt bả vai cô xoay lại đối diện mình muốn làm lại hành động ban nãy nhưng cô lại một lần nữa từ chối. Lần này làm hắn tức giận thật. Nắm chặt lấy tay BL đưa người cô vào tường,không một lối tránh,đôi môi tiến lại gần nhưng cô vẫn có thể tránh được.

TP dừng lại trên không trung,như ngừng thở. Là thân một hoàng tử mà bị một tiện nữ từ chối hôn đến ba lần sao. Lòng hắn xót xa cười chế nhạo.

-”Muội đang làm cái gì vậy hả? Muội có biết muội là ai trong nơi này mà dám từ chối người mua muội suốt cả đời hả?”-Trắc Phòng hét lên. Cơn tức giận tột độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.