Khuynh Ảnh mê mang tỉnh lại… thấy khuôn mặt lạnh như băng của Sát Sinh Hoàn, nửa ngày suy nghĩ xem chuyện gì đang diễn ra.
Vì thế hỏi ra một câu rất chi là ngu ngốc « Ngươi là ai »
Sát Sinh Hoàn nhìn bộ dáng mơ màng của Khuynh Ảnh, nhịn không được lấy tay
gõ nhẹ đầu Khuynh Ảnh, liền thấy Khuynh Ảnh bày ra vẻ mặt ủy khuất, thực sự là rất đáng yêu a.
« Sát Sinh Hoàn, ta như thế nào lại ở đây Khuyển Dạ Xoa đâu » Khuynh Ảnh bị cú cốc đầu tỉnh táo lại, không khỏi nghi hoặc.
« Chúng ta sẽ đi tìm Nại Lạc. » Sát Sinh Hoàn không muốn Khuynh Ảnh nhắc
đến Khuyển Dạ Xoa, liền dời đi đề tài, quả nhiên, Khuynh Ảnh bị dời đi
chú ý.
« A! Đi tìm Nại Lạc làm cái gì Ta không đi đâu. » Khuynh Ảnh không muốn gặp lại kẻ đã làm cho mình sợ hãi đâu.
« Được rồi, ngươi ở chỗ này đợi ta. » Sát Sinh Hoàn thấy hơi thở Khuynh
Ảnh có chút sợ hãi, cuối cùng cũng yếu lòng, dù sao, hắn sẽ không buông
tha người này.
« Ừ, bất quá… Chúng ta không cần phải dựa gần vào
nhau như vậy. » Khuynh Ảnh đang bị Sát Sinh Hoàn ôm trong lòng, mà Sát
Sinh Hoàn còn cúi đầu xuống, mỗi lông tơ trên mặt hắn Khuynh Ảnh đều
thấy được, làn da thực tốt, lỗ chân lông rất nhỏ, có điều, da trắng a.
Không đúng, không phải lúc nghĩ đến cái này, Sát Sinh Hoàn lại gõ đầu
Khuynh Ảnh một cái, cũng không có ý tứ buông tay, sau đó hướng rừng rậm
bay đi.
————————Ta là phân cách tuyến tới một cái hốc cây rỗng———————–
« Đây là đâu » Khuynh Ảnh nhìn cái cây rỗng ruột trước mắt hỏi.
« Chỗ ở về sau của ngươi. » Sát Sinh Hoàn đáp.
« Còn mấy người này » Khuynh Ảnh chỉ vào một loạt các yêu quái đang đứng
xếp hàng từ thấp đến cao, trái phải đều chật kín, tuy rằng ở ngoài mặt
đối với y rất cung kính, nhưng trong ánh mắt lại lộ rõ vẻ khinh thường
(Đám này láo), y nhìn thấy rõ ràng, dù sao y chỉ là bán yêu, ở cùng với
Khuyển Dạ Xoa cộng thêm ngủ say nhiều năm làm y hầu như quên mất điều
này, y đều quên bán yêu ở thế giới này luôn bị xa lánh, khinh bỉ.
« Ta không ở trong đây được. » Đáy lòng Khuynh Ảnh không hề muốn nhìn thấy loại ánh mắt khinh thường của đám yêu quái này.
« Vậy là ngươi muốn đi gặp Nại Lạc » Sát Sinh Hoàn không để ý tới việc
Khuynh Ảnh cự tuyệt, ánh mắt lũ yêu quái hắn cư nhiên có thể nhìn ra,
chính là ngoài nơi này ra không còn nơi nào an toàn đối với Khuynh Ảnh,
hơn nữa, hắn sợ Khuynh Ảnh sẽ đi tìm Khuyển Dạ Xoa, ít nhiều gì hắn cũng có chút tư tâm (Anh ghen nha~). Hắn nghĩ đám yêu quái này sẽ không chán sống khiêu khích hắn đi. (Vâng, anh là ông nội người ta)
Không
thể không nói, Sát Sinh Hoàn lần này thực sự đã tính sai. Nếu Sát Sinh
Hoàn có thể dự đoán được tương lại, hắn sẽ không dễ dàng rời đi như vậy, chính là, hắn đã không biết trước được mọi việc.
Cho nên, bánh xe vận mệnh cứ thế tiếp tục chuyển động, không thể vãn hồi.