Dưới góc nhìn của Inu Yasha——————————————————————————
Hôm nay là
ngày giỗ của người thân, chính là ta không biết nhiều năm trước vào cái
ngày này, ta ngay cả người thân yêu, cũng là người trên thế gian này yêu ta nhất mất đi. Ta mỗi ngày đều nhớ lại cái ác mộng kia, không, phải
nói là ta không lúc nào không nhớ lại ác mộng kia, ngày nào đó, ác mộng
kia thực sự quay về thì hảo đáng sợ:
Bé Inu Yasha quỳ gối bên mẫu thân, nắm lấy bàn tay của mẫu thân đặt lên mặt, hơi ấm của nàng chậm
rãi biến mất, sinh mệnh của nàng cũng tựa như hơi ấm mà dần tiêu tán, bé Inu Yasha khóc thút thít, muốn hỏi mẫu thân vì cái gì bất động, vì cái
gì mà không mở mắt ra, nàng còn nói muốn dẫn Inu Yasha đi gặp phụ thân
mà, mẫu thì vì sao lại không giữ lời hứa, rõ ràng mẫu thân kêu Inu Yasha phải làm một đứa bé ngoan mà, không phải sao Vì cái gì mẫu thân lại
thất hứa chứ Oa oa oa oa. Nói xong lời cuối cùng, Inu Yasha đã gào khóc
đứng lên, nhưng hắn lập tức lau khô nước mắt, trong lòng thầm nghĩ đến
một ý niệm: Nếu mẫu thân là bởi vì Inu Yasha không đủ mạnh mẽ cho nên
mới ra đi. Như vậy ta sẽ trở nên thật mạnh mẽ. Inu Yasha một chữ cuối
cùng nói xong, chậm rãi nói đến đây như muốn đem nhai nát vậy.
“
Chính là ta không có mạnh lên nổi đâu, mẫu thân ”. Chậm rãi nói xong,
nghĩ tới năm đó chính mình thề bộ dáng này, đột nhiên giống như nổi điên mà ở trên cây nhảy qua nhảy lại, không biết vì sao, cũng không nghĩ
muốn cái gì, thầm nghĩ cứ như vậy mà chết đi, đáng tiếc là ở trên cây
lại đụng phải một người, hình như là một người áo trắng thì phải.
Khôi phục lại góc nhìn————————————————————————————–
“ Ân ” Inu Yasha nằm trên giường giật giật thân mình, lông mi nhẹ nhàng rung động, tựa hồ sắp tỉnh lại.
Nghe thấy một tiếng rên rỉ, Khuynh Ảnh lập tức đi tới trước giường xem xét,
ai đó làm cho Inu Yasha hiện tại bị Khuynh Ảnh xem như sủng vật mà chăm
sóc. Bất quá, Inu Yasha chưa có thừa nhận, cái này cần phải hầu hạ, chăm sóc rồi, tránh cho sủng vật chạy mất, chẹp.
Inu Yasha chậm rãi
mở mắt ra, có lẽ đã ngủ tới 2 ngày, có chút không thích ứng được ánh mặt trời, hơn nửa này mới chậm rãi mở mắt ra được.
“ Ngươi thế nào rồi ” Khuynh Ảnh hỏi.
Có lẽ là phản xạ có điều kiện, Inu Yasha liền ngồi xuống, rất không khéo,
mặt sau chính là vách tường, vì thế Inu Yasha bị đụng phải.
“
Ngươi cẩn thận một chút. ” Bởi vì trước mặt chính là sủng vật tương lai
(Tác giả thổi bong bóng: Này, chính là ngươi đơn phương nha, người ta
căn bản không biết chuyện này đó), âm thanh Khuynh Ảnh nhu hòa một chút.
Âm thanh Khuynh Ảnh vốn là rất êm tai, dù không cố ý nói ngữ khí mềm mại nhưng lại có ma lực làm cho người ta miên man bất định.
Inu Yasha bị âm thanh này làm cho bừng tỉnh tâm thần, thẳng đến khi Khuynh Ảnh gọi lần nữa mới hồi phục tinh thần lại.
“ Ngươi làm sao vậy, có chuyện gì sao ” Khuynh Ảnh hỏi.
Inu Yasha đương nhiên là sẽ không thừa nhận, chính mình vừa bị âm thanh của Khuynh Ảnh làm tâm thần dao động, vì thế như để che dấu mà lớn tiếng
trả lời “ Ta không sao, chính ngươi mới có chuyện đó! ” (Tác giả lại
thổi bong bóng: Cuộc trò chuyện này thực khí thế a, đương nhiên nếu xem
nhẹ chuyện Inu Yasha bị đỏ mặt, ta tin cuộc trò chuyện này càng thêm khí thế.).
“ Vậy là tốt rồi ” Khuynh Ảnh đáp. Hắn còn muốn nếu cái
này mà có chuyện, hắn sẽ đi nơi khác tìm sủng vật (tiểu Nguyệt phẫn nộ:
Các vị đừng lôi kéo ta, ta muốn quân pháp bất vị thân, cư nhiên lại
không cần Inu Yasha, tiểu Nguyệt quay lại nhìn, ai, các ngươi sao không
giữ ta lại, chẹp. Mọi người đáp: Ngươi chẳng phải không cho kéo sao).
“ Ngươi là yêu quái hay là…” Inu Yasha lúc này mới phát hiện hơi thở trên người Khuynh Ảnh vừa giống người vừa giống yêu, hắn như vậy có khi nào
cũng giống ta bán yêu không Inu Yasha trong lòng dâng lên một cỗ hy
vọng. (tìm được đồng hương mừng phát khóc)
Như là biết được suy nghĩ của Inu Yasha, Khuynh Ảnh lập tức trả lời « Ân, ta là bán yêu ».
Inu Yasha trong lòng nghĩ: Ít nhất chính mình không phải là bán yêu duy
nhất, hắn đột nhiên nghĩ muốn cùng một chỗ với Khuynh Ảnh (o.0), mặt
khác, Khuynh Ảnh sẽ không chê cười mình. Hơn nữa, Inu Yasha không biết
vì sao, hắn cảm thấy người này là thật tâm đối với hắn (đem ngươi thành
sủng vật là thật tâm đối với ngươi à), bất quá chính mình lúc nãy đối
hắn không tốt, người này sẽ không mang thù đi.
Vì thế, hắn không
được tự nhiên lắm mở miệng « Ta nghĩ muốn cùng ngươi một chỗ » như là
biết trước Khuynh Ảnh sẽ không đơn giản vậy mà đáp ứng, bèn nói thêm «
Ta có thể giúp ngươi tìm thức ăn linh tinh gì đó a », lại trầm mặc, Inu
Yasha rốt cục chịu không nổi quát « Cho dù ngươi không nghĩ lưu gia ở
lại, gia sẽ không nghĩ ở với ngươi đâu! ».
« Hảo » Khuynh Ảnh hồi đáp, « Bất quá trước tiên đi kiếm thức ăn về đã. ».
Inu Yasha nhận mệnh đi làm, ở ké nhà người ta, không thể không cúi đầu a. (hic, tội nghiệp)
Từ nay về sau, kiếp sống nô bộc kiêm sủng vật của Inu Yasha hiện tại bắt đầu.
*Những câu in đậm nghiêng trong ngoặc là của Tác giả.