CHƯƠNG 149
“Đừng nhúc nhích, có người.” Hách Thiên Thần đẩy ra bàn tay đang lôi kéo của Hách Cửu Tiêu, cả hai cùng nhau chìm vào nước, chỉ có phần đầu lộ trên mặt nước, hắn nhìn chăm chú bờ hồ bên kia, bóng trắng thoắt hiện không phải là động vật, mà chắc chắn là con người.
Khi hắn đang chăm chú nhìn ra xa thì Hách Cửu đã biến mất trước mặt hắn, cùng lúc đó Hách Thiên Thần cảm thấy dưới hạ thân bỗng nhiên nóng rực, cảm giác mát lạnh cùng môi lưỡi ấm áp cuốn lấy nhau, nhíu mày cúi đầu, hắn nhìn thấy mái tóc tản ra dưới làn nước, cả người của Hách Cửu Tiêu đã chìm trong nước.
“Cửu Tiêu, đứng lên!” Hắn quát khẽ, nhưng vẫn như cũ, không thể ngăn cản động tác trong miệng của Hách Cửu Tiêu, thắt lưng bị ôm chặt, bàn tay đặt dưới hạ thân đang ấn vào địa phương nóng rực ở bên trong.
Hách Thiên Thần quen kiềm chế, hắn không phải loại người phóng túng, giao hoan với Hách Cửu Tiêu cũng không phải lần đầu tiên, nhưng đây lại là lần đầu tiên dã ngoại, dưới bầu trời trống trải, không hề che đậy, càng đừng nói ở xa xa còn có người, cho dù là hắn thì lúc này cũng không thể tránh được hồi hộp, “Đừng xằng bậy, ngươi buông tay cho ta!”
Hắn thấp giọng quát, bảo Hách Cửu Tiêu ngưng lại, nhưng Hách Cửu Tiêu ngoảnh mặt làm ngơ, cố ý khơi dậy dục vọng của hắn.
Hách Thiên Thần nhìn chăm chú bóng người ở xa xa, toàn thân không thể chịu nổi sự khiêu khích mà tăng lên nhiệt độ. Hách Cửu Tiêu không ngừng ngậm nuốt, làm cho hô hấp của hắn trở nên thác loạn, theo bản năng hắn ngửa đầu rồi dần dần động thân, cả người tựa hồ bị nhiệt độ vừa nóng rực vừa ướt át ăn mòn từ ngoài vào trong…
Minh nguyệt trên cao, chiếu xuống mặt hồ, cũng chiếu vào đôi mắt của Hách Thiên Thần, thần trí phục hồi, hắn đột nhiên lui ra phía sau, đẩy Hách Cửu Tiêu ra, đồng thời chính hắn cũng không thể đứng vững, đối phương lại bắt lấy cơ hội này, ngoi đầu khỏi mặt nước, đưa tay kéo hắn xuống.
Hồ nước rất sâu, Hách Cửu Tiêu hoán đổi hơi thở rồi đem Hách Thiên Thần ôm trước ngực, nhiệt độ cơ thể của hắn ở trong nước dường như càng nóng hơn, độ ấm trên người và nước hồ tương phản mãnh liệt, hai người tứ chi giao triền, nhưng không phải thuận ý ôm nhau, mà là giao thủ trong nước, Hách Cửu Tiêu đang muốn bắt lấy cổ chân của Hách Thiên Thần thì lại bị đá văng ra.
Hách Thiên Thần xoay người bơi về phía bờ hồ, hắn biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy thì tuyệt đối không ổn, hắn cũng không thể khống chế được.
Sắp đến bờ hồ, phía sau bỗng nhiên truyền đến một lực lượng cực lớn, cánh tay của Hách Thiên Thần bị giữ chặt, thân thể ngã ngược về phía sau. Bởi vì lúc trước dây dưa mà hô hấp hơi dồn dập, ngữ thanh của Hách Cửu Tiêu vừa khàn đặc vừa thâm trầm, giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn, “Không có ai biết, người ở bờ bên kia muốn đến đây cần phải mất một lúc.”
Hồ nước rất lớn, từ đầu bên kia đến đây quả thật cần một ít thời gian, nhưng bấy nhiêu thời gian thì hiển nhiên không đủ để bọn họ sử dụng, Hách Thiên Thần liếc mắt nhìn Hách Cửu Tiêu, lắc đầu rồi chuẩn bị lên bờ.
Bóng người ở xa xa di động, tựa hồ là đang chần chừ có muốn đến đây hay không, Hách Thiên Thần đi đến bờ sông chuẩn bị mặc vào y phục, cẩn thận đề phòng người gác đêm, nhưng hắn đã quên Hách Cửu Tiêu căn bản không phải loại người dễ dàng thay đổi chủ ý, bên hông lại căng thẳng, một lần nữa lại bị kéo xuống nước.
“Ngươi có thể im lặng.” Nụ hôn dừng bên tai trở thành cắn khẽ, Hách Cửu Tiêu ngậm lấy vành tai của hắn, đầu lưỡi thâm nhập vào bên trong, lưu lại một nhiệt độ ấm áp ẩm ướt, sau đó cắn xuống bờ vai của Hách Thiên Thần.
“Ngươi cho rằng đây là nơi nào?” Hách Thiên Thần thấp giọng trách mắng, căm tức thôi một cú vào người Hách Cửu Tiêu, khi nổi lên mặt nước là lúc nhìn sang đối diện, bóng dáng của người nọ đang đi dọc bờ hồ.
Dục vọng nóng rực của hai người tiếp xúc với nhau, chìm nổi trong hồ nước lạnh như băng, Hách Cửu Tiêu một tay ôm Hách Thiên Thần, một tay đã lọt vào khe hở ở dưới mông, thuận theo làn nước mà tiến vào bên trong.
Địa phương vốn đang khép chặt lại bỗng nhiên cảm giác nhiệt độ mát lạnh, thân thể của Hách Thiên Thần run lên bần bật, đối phương bắt lấy thời cơ mà hôn xuống bờ môi của hắn, đồng thời làm cho hạ thể của hai người nhẹ nhàng cọ sát vào nhau, ngón tay ở sau lưng không hề kiêng nể mà liên tục ra vào.
Hách Thiên Thần đột nhiên hít thở, thân thể cứng ngắc, trong miệng bị dây dưa, còn cảm giác được trước ngực của Hách Cửu Tiêu cũng giống như hắn bị nước lạnh kích thích mà nhô lên, ngẫu nhiên nhẹ nhàng cọ sát với hắn, trong khi dục vọng cứng rắn nóng rực ở phía dưới đang tiếp xúc với Hách Cửu Tiêu lại dần dần đứng thẳng. Bọn họ ở ngay nơi đây làm ra chuyện như vậy, nghĩ đến những người ở cách đó không xa đều là thủ hạ của bọn họ, thậm chí còn không biết người đang tiếp cận ở bên kia hồ có thân phận gì, ***g ngực của Hách Thiên Thần đột nhiên đập mạnh, muốn thối lui dục vọng.
Ngón tay của Hách Cửu Tiêu đã sớm tiến vào, Hách Thiên Thần thối lui cũng không thể dễ dàng như thế, ngược lại càng khiến đối phương xâm nhập sâu hơn, cắn răng rên rỉ, Hách Thiên Thần ngửa đầu thở dốc, trong miệng còn lưu lại nhiệt độ dây dưa, dị thường khô ráo, bờ môi bởi vì bị liếm mà trở nên ẩm ướt. Hách Cửu Tiêu cắn một ngụm xuống môi hắn, hô hấp dồn dập, nhìn thân thể xích lõa của Hách Thiên Thần dưới làn nước bị ánh trăng khúc xạ lấp lánh, rốt cục không thể tiếp tục chờ đợi.
“Đừng làm càn ở ngay chỗ này!” Nhìn ra ý đồ dưới đáy mắt của Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần thấp giọng cảnh cáo, sắc mặt trầm hạ, nhưng không có cách nào che lấp đôi mắt cũng đang dấy lên dục vọng của mình.
Dưới ánh trăng sáng ngời, Hách Cửu Tiêu tuyệt đối không nhìn lầm, động tác khuếch trương dần dần tăng lên, ngón tay thậm chí hơi thoáng uốn lượn, làm cho Hách Thiên Thần cảm nhận rõ ràng hơn.
Cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ, thân thể dựa vào bờ hồ của Hách Thiên Thần chợt siết chặt, đôi mắt nhìn ra ngoài xa xa, người nọ đã tiếp cận càng lúc càng gần, quyết định thật nhanh, hắn kéo Hách Cửu Tiêu lặn xuống, cùng lúc đó có một vật rắn như lửa đang để giữa hai chân hắn, Hách Cửu Tiêu đẩy chân hắn ra, ngón tay được thay thế bằng dục vọng cực nóng, trong nháy mắt, một lực va chạm đâm vào thật sâu.
Cảnh vật biến ảo, nắm chặt bờ vai của Hách Cửu Tiêu, mái tóc của Hách Thiên Thần tản ra dày đặc trong nước, trước mắt như đang rơi vào một thế giới xa lạ.
Hồ nước bị ánh trăng chiếu xuống lan tỏa một màu băng lam, hắn chỉ nhìn thấy đôi mắt tràn ngập dục vọng nóng rực của Hách Cửu Tiêu, thân thể của hắn đang nhanh chóng hạ xuống, chìm vào đáy nước, cũng làm cho nơi mập hợp của hai người càng thêm tương liên chặt chẽ, bởi vì hồ nước lạnh như băng, nên càng cảm giác rõ hơn nguồn nhiệt nóng bỏng của Hách Cửu Tiêu đang tiến rất sâu vào trong cơ thể của hắn.
Hai người đều nín thở, đều nhìn thấy trong mắt của đối phương tràn ngập lửa nóng ***, chẳng qua đáy mắt của Hách Thiên Thần càng có nhiều sự kháng cự và nôn nóng, vô luận như thế nào cũng không nên làm như vậy ngay tại đây, người nọ với thân phận không rõ ắt hẳn đã đến nơi dừng chân của bọn họ, có lẽ gác đêm đã phát hiện, thậm chí song phương có thể đang giao thủ….
Dường như phát hiện Hách Thiên Thần không chuyên tâm, Hách Cửu Tiêu liền nâng chân của hắn lên rồi đột ngột động thân, ở trong nước không có điểm tựa, cả người của Hách Thiên Thần ngã về phía sau, bên hông bị giữ chặt, Hách Cửu Tiêu theo tư thế ngã xuống của hắn rồi ép hắn vào đáy nước. Làn nước lạnh như băng cùng dục vọng hừng hực đồng thời kéo đến, tựa hồ muốn xẻ đôi thân thể của hắn ra làm đôi.
Trong nháy mắt, mọi động tĩnh bên tai đều bỗng nhiên im bặt, không có tiếng động của dòng nước, cũng không có âm thanh va chạm của thân thể, chỉ có tiếng tim đập mạnh mẽ kịch liệt.
Hách Thiên Thần nhìn thấy mảnh trăng tròn trên không trung, cách một tầng nước, giống như từ thế giới bên kia khúc xạ chiếu xuống, dừng trên người của Hách Cửu Tiêu, dung mạo lạnh như băng, dưới ánh trăng lại tỏa ra nhiệt độ nóng như hỏa thiêu, nhiệt độ đó đang đốt cháy hắn, hầu kết không ngừng lên xuống, ngón tay vô thức bám chặt vào lớp bùn ở dưới thân, rong bèo quấn quanh cổ tay của hắn, cùng với mái tóc đen huyền tung bay trong làn nước.
Cắn chặt răng, trong cơn oán giận, vì *** mà khuôn mặt trở nên ửng hồng, vẻ mặt nhẫn nại kiềm chế, cùng với thân thể rung động rất nhỏ, những lớp bèo xanh phất phơ cùng làn tóc đen như mực, ***g ngực săn chắc nhẵn nhụi sáng bóng trước mắt của Hách Cửu Tiêu, ở dưới nước xem ra Hách Thiên Thần lại mang theo một loại diện mạo khác, trong sự giãy dụa giữa kháng cự và nghênh đón, kiềm chế và phóng túng, vẻ mặt kia càng làm cho người ta lâm vào điên cuồng.
Đè chân của Hách Thiên Thần, làm cho hắn hoàn toàn vì mình mà rộng mở, Hách Cửu Tiêu dùng lực lượng của thân thể để áp chế, mỗi một lần va chạm thật sâu đều kéo theo một gợn sóng mãnh liệt, thân thể gắt gao kề sát của hai người đẩy ra làn nước ở xung quanh, nhiệt độ hừng hực của cơ thể dần dần tăng cao.
Sóng nước bập bềnh, tình triều mãnh liệt, giống như sắp sửa chìm ngập, mỗi một cơn sóng dâng lên thì chỗ sâu trong cơ thể lại bị khai phá, thừa nhận lực lượng cực mạnh tiến vào, Hách Thiên Thần cắn răng, lộ ra tiếng thở dốc rất nhỏ, bọt khí nổi lên mặt nước, giống như lý trí của hắn, chỉ trong khoảnh khắc liền vỡ vụn.
Khoái ý thật lớn cùng cảm giác hít thở không thông giao hòa cùng nhau, nhịp tim của hai người càng lúc càng đập mạnh, giống như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực, nơi mập hợp không ngừng xuất nhập, càng lúc càng nóng cháy, cũng phi thường chặt chẽ sít sao, làm cho khoái cảm dâng lên mãnh liệt.
Trên mặt hồ có tiếng nói chuyện truyền đến, có người tiếp cận, hai người đều nghe thấy tất cả. Thủ hạ của bọn họ đang tra hỏi thân phận của đối phương, không biết người nọ nói cái gì, hồ nước rất sâu, tiếng nói chuyện loáng thoáng, suy nghĩ dường như đã tạm dừng, Hách Thiên Thần giữ lấy một chút thần trí cuối cùng để ra hiệu cho Hách Cửu Tiêu.
Hai người nổi lên sát bờ hồ, cho dù là nội công thâm hậu, có thể nín thở khá lâu so với người khác, nhưng mới vừa rồi lại kịch liệt giao triền, khiến hắn há mồm thở dốc, trước ngực kịch liệt phập phồng, Hách Thiên Thần cảm thấy hơi thở của mình trở nên không thông, bám vào bờ hồ, hắn chỉ nghe thấy tiếng vang ong ong bên tai, vẫn chưa lưu ý đám người ở cách đó không xa đang nói cái gì, nơi mập hợp vừa mới tách ra chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi lại bất thình lình nghênh đón một trận tiến vào thật sâu.
“Ân–” Cắn răng rên rỉ, hắn nắm chặt bãi cỏ trên bờ, thân thể cực nóng đang kề sát sau lưng hắn, Hách Cửu Tiêu đã tách hai chân của hắn ra, lại một lần nữa xâm nhập, tiến quân thần tốc một cách mãnh liệt, cho đến chỗ sâu nhất.
“Các chủ?” Trong rừng có tiếng gọi, là thủ hạ gác đêm đang tìm bọn họ.
Hách Cửu Tiêu cảm giác thân thể của Hách Thiên Thần trở nên cương cứng, nơi mập hợp trong nháy mắt lại trở nên siết chặt, những giọt nước từ mái tóc ướt sũng nhiễu xuống khuôn mặt ửng hồng, bên tai của Hách Thiên Thần cũng trở nên đỏ bừng, cực lực áp chế tiếng thở dốc, bầu không khí mát lạnh cũng dần dần bị hâm nóng.
“Đừng lo, là bạn không phải địch, nếu không thì đã sớm giao thủ.” Hách Cửu Tiêu dùng răng nhẹ nhàng cắn xuống vành tai của hắn, mang theo hơi thở dồn dập kích động vào màng nhĩ của Hách Thiên Thần, khiến cả người của hắn đều buộc chặt, động tác của Hách Cửu Tiêu từ gấp gáp đến chậm rãi, cọ sát một chút, giống như đang làm cho hắn hưởng thụ triệt để cảm giác lúc này.
Bám vào trên bờ, ánh mắt của Hách Thiên Thần xuyên qua rừng cây, quan sát tình hình xung quanh, ở sau lưng hắn, Hách Cửu Tiêu kiềm chế cơn xúc động của dục vọng, kề sát vào người của hắn, tiếng va chạm rất nhỏ của thân thể vang lên, trong khi nước hồ vẫn không ngừng lăn tăn gợn sóng.
Mỗi một lần đều mang đến cảm giác mát lạnh, sau đó lại làm trỗi dậy càng nhiều lửa nóng, dưới chân giẫm lên cát đá dưới đáy hồ, Hách Thiên Thần đứng yên bất động, chỉ cần một chút động tĩnh quá lớn sẽ khiến người khác chú ý, lần này bọn họ đều mang theo cao thủ, có thể những người đó sẽ nghe thấy. Nếu bị người khác phát hiện hắn và Hách Cửu Tiêu đang làm chuyện này, thì không biết sẽ gánh lấy hậu quả gì.
“Ngươi….nhanh lên!” Ngoảnh đầu, hắn hướng ra sau nói nhỏ, áp chế dục vọng và xao động, nếu đã như vậy thì không bằng tốc chiến tốc thắng, Hách Cửu Tiêu hiểu ý, hôn thật mạnh xuống cổ của Hách Thiên Thần, giữ chặt phần eo của hắn rồi bắt đầu đưa đẩy.
Bọn họ đều biết đây là mạo hiểm, nhưng lúc này không thể dừng lại.
Tiếng nước và âm thanh va chạm của thân thể vang lên, ngay lập tức liền bị gió đêm phiêu tán, những cọng cỏ khô dưới tay đã bị hắn bẻ gãy, đầu ngón tay bấm vào bùn đất, hắn nhắm chặt mắt, há mồm hít thở, mồ hôi từ bên tóc mai chảy xuống, tất cả tinh thần của hắn đều tập trung vào việc ngăn cản tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng, không còn tâm tư để lưu ý có người tiếp cận hay không.
Âm thanh thở dốc của Hách Cửu Tiêu ngay phía sau tai của hắn, hô hấp dồn dập, kiềm chế tiếng gầm nhẹ, đồng thời đưa tay ra trước người Hách Thiên Thần để vuốt ve hạ thể nóng rực, giống như nhiệt độ xung quanh hồ nước đang sôi sùng sục, một cơn sóng lớn cuộn trào mãnh liệt kéo đến, làm cho bọn họ hãm sâu vào dục vọng, không thể tự kiềm chế.
“Cốc chủ–” Tiếng bước chân ở bìa rừng vang lên, bắt đầu tiếp cận, cước bộ cùng tiếng gọi ầm ĩ của đám người chứng tỏ bọn họ đang hướng đến nơi này, Hách Thiên Thần đột nhiên mở to mắt, nhìn thấy bên cạnh Băng Ngự, Vong Sinh và Xá Kỷ còn có Mộc Thương Nhai! (Hai huynh đệ Mộc Thương Nhai & Mộc Hàn Giác gặp ở Hỏa Lôi Sơn Trang)
Không kịp suy nghĩ vì sao Mộc Thương Nhai lại đến đây, một đợt va chạm thật sâu đột nhiên trở nên mãnh liệt, Hách Cửu Tiêu tách rộng chân của Hách Thiên Thần, giống như muốn đưa cả người tiến vào điên cuồng kịch liệt, Hách Thiên Thần không thể đứng vững, bị lực lượng cực mạnh đẩy lên phía trên, bàn tay của Hách Cửu Tiêu không ngừng vuốt ve mơn trớn nơi mẫn cảm của hắn. Hách Thiên Thần nhất thời không đề phòng, vùi thấp đầu rên rỉ, sau đó dưới thân phun ra bạch dịch, rơi vào trong nước.
Cả người của Hách Thiên Thần đều cương cứng, vẫn chưa kịp định thần thì bên trong cơ thể siết chặt làm Hách Cửu Tiêu không ngừng kích động, tiếng rên rỉ sung sướng dừng bên môi Hách Thiên Thần, bị Hách Thiên Thần ngoảnh đầu hôn vào miệng, động tác mạnh bạo dưới thân làm sóng nước nhấp nhô liên tục. Khi tiếng bước chân tiếp cận là lúc Hách Thiên Thần cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng rực dũng mãnh tiến vào, lúc này mới có thể thở hắt ra một hơi.
Bên bờ hồ, đám người Xá Kỷ và Vong Sinh đi đến một nửa thì bỗng dưng nghe được tiếng một tiếng quát lạnh lùng, “Các chủ của các ngươi đang tắm rửa.”
Đám người vội vàng dừng bước. Bên bờ, người nam nhân mặc cẩm bào với mái tóc ướt sũng, ánh mắt lạnh như băng tựa hồ có thêm một chút gì đó, dường như là liệt hỏa vẫn còn chưa tán đi, chưa được dập tắt, mà chỉ đang chậm rãi lui ra.