CHƯƠNG 211
“Muốn nhìn như vậy?” Ngữ thanh hơi trầm xuống, hình như có ý cười, Hách Thiên Thần thoát ra đai lưng rồi đặt hai tay lên hạ phúc của Hách Cửu Tiêu, mạch đập dưới lòng bàn tay nhảy lên, truyền nhiệt độ nóng rực vào đôi tay của hắn, làm cho toàn thân cũng dâng lên nhiệt độ, hôn xuống bờ môi của Hách Cửu Tiêu, bàn tay di chuyển xung quanh hạ phúc của Hách Cửu Tiêu rồi từ từ trượt xuống.
Đôi môi dán chặt vào nhau, hô hấp của hai người hòa quyện, hơi thở cất lên tiếng vang khe khẽ, bàn tay còn lại của Hách Thiên Thần vẫn còn bên trong nội y của Hách Cửu Tiêu, dưới ánh sáng có thể nhìn thấy sự phập phồng trong đó, mỗi lần cử động lại càng dẫn đến hô hấp dồn dập.
Hách Cửu Tiêu ôm lấy bờ vai của hắn, hô hấp khẽ gấp rút, một tay vuốt ve bờ mông của Hách Thiên Thần.
Dời môi, “Hôm nay để cho ta.” Hách Thiên Thần đầy ra bàn tay ở phía sau, hắn đứng dậy từ trên người của Hách Cửu Tiêu rồi bắt đầu thoát y, đôi mắt thủy chung nhìn chăm chú Hách Cửu Tiêu đang nằm trên tấm da thú, mái tóc đen tản ra trong tầm mắt của hắn, ***g ngực rộng mở, y phục hỗn độn, không chỗ nào lại không cám dỗ hắn đi làm chuyện mà hắn muốn.
Y bào màu tử kim bị một đôi tay kéo ra, Hách Cửu Tiêu cũng đứng lên, “Gấp như vậy?” Lãnh ý hòa tan, y phục rơi xuống trước mặt hắn, trong đôi mắt đen kịt dần dần có điều gì đó đang sôi trào, hắn có thể nhận ra Hách Thiên Thần cũng muốn hắn, nhưng hiện tại hắn không thể nhẫn nại được nữa.
“Ngươi không muốn?” Hách Thiên Thần mỉm cười, trong mắt lại lóe lên một chút nguy hiểm, sự ôn hòa thản nhiên hóa thành biển mây cuồn cuộn, có thể đem người trước mắt cắn nuốt chỉ trong khoảnh khắc, bước lên phía trước, khẽ vuốt lên ***g ngực rộng mở của Hách Cửu Tiêu, “Cửu Tiêu, công bình một chút, ngươi đã có ta, nhưng ta vẫn chưa có được ngươi.”
“Ngươi đã sớm chiếm được.” Nhìn chăm chú đôi tay kia đang cởi bỏ trói buộc dưới thân của hắn, trên người của Hách Cửu Tiêu chỉ còn khoác trường y, đứng trước mặt Hách Thiên Thần, bóng dáng cao lớn che khuất ánh nến mông lung, ngay cả độ ấm của ánh lửa cũng không thể so sánh với tình ý nóng rực dưới đáy mắt của Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần hoàn toàn hiểu rõ loại chiếm được này là như thế nào, nhưng hắn vẫn muốn nhiều hơn như vậy.
Từ kháng cự đến tiếp nhận, từ thỏa hiệp trở thành thói quen, tình cảm huynh đệ chuyển sang tình ý đặc biệt, tình cảm này luôn ở trong lòng hắn, nhưng hôm nay hắn muốn không chỉ là tình, “Ngươi cũng biết như vậy là không đủ, ta còn muốn cả thân thể của ngươi.”
Ở một khía cạnh nào đó, huynh đệ bọn họ thật sự rất tương tự, chỉ cần trầm luân thì sẽ vĩnh viễn đòi hỏi, từ tình cảm đến dục vọng, đều muốn chiếm cứ toàn bộ.
Hách Cửu Tiêu hiểu rõ, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười, “Nhưng ta cũng muốn ngươi.”
Hắn đến gần Hách Thiên Thần, một nụ hôn bất chợt mang theo dục vọng, tựa như mòi lửa, châm ngòi thân thể của Hách Thiên Thần, nhiệt độ trong người của hai huynh đệ đều dần dần tăng cao, tiếng ma sát giữa tứ chi vang lên, phần y phục còn sót lại của Hách Cửu Tiêu rơi xuống đất.
Hai người dây dưa một lúc rồi ngã lên giường, bạch nhung mềm mại dưới thân làm cho người ta sinh ra ảo giác, đĩa đựng trái cây bị đụng vào, tiếng va chạm chìm ngập trong những tiếng hít thở dồn dập, bờ môi của hai người vẫn chưa tách ra, tứ chi dây dưa khó chia lìa, đều có ý đồ khơi mào *** mãnh liệt trên người của đối phương.
“Cửu Tiêu…” Gọi tên của đối phương, Hách Thiên Thần thở hổn hển rồi thối lui, sau đó hôn xuống bên gáy của Hách Cửu Tiêu.
Cảm xúc mạnh mẽ đang dâng trào trong cơ thể, trước mắt là ***g ngực xích lõa của Hách Cửu Tiêu, bên dưới là tấm da thú trắng tinh, có thể nhìn thấy bóng dáng của cơ thể phập phồng trên đó, đưa tay vuốt ve mơn trớn, cảm xúc lưu luyến làm cho hắn không muốn buông ra.
Lồng ngực của Hách Cửu Tiêu phập phồng kịch liệt, nghiêng người ôm lấy thắt lưng của Hách Thiên Thần, trong khi Hách Thiên Thần lại bắt đầu trượt xuống, đưa tay xoa nắn ở trước ngực Hách Cửu Tiêu, rồi khẽ cắn lên cơ thể xích lõa, hơi thở ẩm ướt nóng rực làm cho một bên ngực dần dần nổi lên, dùng môi lưỡi ngậm lấy, dường như muốn nuốt vào trong miệng, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ, còn nâng mắt lên nhìn Hách Cửu Tiêu.
Hách Cửu Tiêu từ phía trên nhìn xuống, nhìn thấy đôi mắt không còn lạnh nhạt cũng không còn thản nhiên, ánh nến thiêu đốt chiếu vào trong mắt Hách Thiên Thần, bên trong tràn đầy lửa nóng đang hừng hực bốc cháy, mỗi một tia lửa càng làm tăng lên nhiệt độ bỏng người, “Chúng ta còn có việc chưa làm xong.”
Kề sát vào bên cổ của Hách Cửu Tiêu, giọng nói khàn đặc hàm chứa ám chỉ. Lúc trước tắm rửa bị gián đoạn, bây giờ hắn muốn làm tiếp chuyện lúc đó, tầm mắt chậm rãi dời xuống, Hách Thiên Thần đang muốn há miệng thì bị Hách Cửu Tiêu giữ chặt rồi xoay người lại, bọn họ đổi vị trí cho nhau, Hách Cửu Tiêu ghé vào tai hắn, “Ngươi có thể dùng nơi khác để bù lại cho ta, ta muốn ngươi, Thiên Thần, ngay bây giờ.”
Hách Cửu Tiêu dùng đầu gối để tách ra hai chân của Hách Thiên Thần, Hách Thiên Thần không hề kháng cự, lại đột nhiên dùng chân kẹp lấy thắt lưng Hách Cửu Tiêu, sau đó ôm chặt Hách Cửu Tiêu rồi lật ngược lại, hai người nằm trên tấm lông thú nên cơ hồ không phát ra tiếng vang, Hách Thiên Thần dùng trọng lượng cơ thể để áp chế người dưới thân, chậm rãi nói, “Ta sẽ bù lại cho ngươi, trong chốc lát còn có thể dùng cách khác để bồi thường.”
Hắn cúi người xuống, giữ chặt thắt lưng của Hách Cửu Tiêu rồi há miệng –
Ánh nến lay động, hào quang yêu dã dừng trên thanh y của Hách Thiên Thần, giống như cũng bị lây nhiễm màu sắc ma mỵ, đầu của hắn hơi nhấp nhô, đây không phải là lần đầu tiên hắn làm như vậy, nhưng tư thái của hắn mỗi một lần đều làm cho Hách Cửu Tiêu khó ức chế tâm động, vuốt ve mái tóc của Hách Thiên Thần, dưới thân truyền đến khoái cảm làm cho Hách Cửu Tiêu thỏa mãn thở dốc.
Hách Thiên Thần thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt ở phía trên truyền xuống, hắn thấy trước ngực của Hách Cửu Tiêu càng lúc càng phập phồng kịch liệt, bịt kín một lớp mồ hôi mỏng manh, trong đôi mắt lạnh như băng tràn ngập dục vọng, đồng tử nhợt nhạt dần dần trở nên đen kịt, cảm giác trong miệng đang nảy lên, hắn tận lực tiếp tục động tác của mình, trên người cũng chảy ra mồ hôi.
Không khí bên trong trở nên ướt át nóng rực, tiếng vang khe khẽ ở trong tai hai người lại có vẻ hết sức rõ ràng, gió đêm làm trướng mạn phất động, tiếng ca múa bên ngoài truyền đến, tiếng hò hét không ngừng vang lên, thậm chí ở những căn lều cách đó không xa còn có thể mơ hồ nghe thấy những tiếng rên rỉ, hết thảy âm thanh phiêu tán trong gió, giống như hư vô, hai người nghe được hết thảy ở bên ngoài, nhìn thấy ánh mắt của đối phương càng thêm u ám.
Dục vọng dần dần thâm trầm, càng lúc càng mạnh mẽ, khó có thể ngăn cản. Khi ánh mắt và môi lưỡi của Hách Thiên Thần cùng nhau hòa quyện vào nhau, Hách Cửu Tiêu khẽ ngồi dậy, hai tay đang chống đỡ ở phía sau bỗng nhiên siết chặt, hô hấp trở nên dồn dập.
Hách Thiên Thần cũng không tốt hơn Hách Cửu Tiêu là bao, khi Hách Cửu Tiêu bùng nổ là lúc Hách Thiên Thần gắt gao đè chặt thân thể của Hách Cửu Tiêu, bạch dịch nhiễu xuống bên khóe môi, chảy xuôi đến bàn tay ẩm ướt đầy mồ hôi của Hách Thiên Thần, đầu ngón tay của hắn không hề do dự, lập tức ấn vào địa phương mà hắn muốn chiếm cứ.
“Thiên Thần.” Hách Cửu Tiêu ngồi thẳng dậy, Hách Thiên Thần biết hắn muốn làm cái gì, căn bản không cho hắn có cơ hội hành động, kéo qua y phục ở một bên, rồi nhanh chóng làm giống như lúc trước đối phương đã thực hiện với mình, đè chặt thân thể của Hách Cửu Tiêu, đưa hai tay của Hách Cửu Tiêu cột lên đỉnh đầu.
“Có qua có lại, nếu ngươi thật sự muốn cự tuyệt thì nên biết sẽ như thế nào, nếu không, hãy để cho ta…” Hắn cúi người liếm vào nhĩ tai của Hách Cửu Tiêu, “Thả lỏng, ta không muốn làm đau ngươi.”
Ánh mắt của Hách Cửu Tiêu chớp động, Hách Thiên Thần đem hai tay của hắn cột lên phía trên, tách ra hai chân của hắn rồi đặt mình vào giữa, ngón tay của Hách Thiên Thần dùng chất dịch nhầy nhụa tiến vào bên trong cơ thể của Hách Cửu Tiêu, “Đừng nhìn ta như vậy, ta nói rồi….Ta cũng muốn ngươi….Cửu Tiêu….”
Nỉ non như đang khẽ nói, hắn ngậm lấy vành tai của Hách Cửu Tiêu, hơi thở của Hách Thiên Thần trở nên nặng nề, Hách Cửu Tiêu kề sát vào mặt của Hách Thiên Thần, bờ môi ám trầm nhếch lên một đường cong, “Muốn ta nhiều như vậy?” Động tác của Hách Thiên Thần chính là đáp án cho Hách Cửu Tiêu, càng lúc càng tiến sâu vào bên trong, Hách Thiên Thần không trả lời.
Nghĩ đến điều gì đó, ngón tay của hắn rời khỏi, không biết lại chạm vào thứ gì, rồi tiếp tục quay lại, Hách Cửu Tiêu có một cảm giác mát lạnh đang hướng vào trong cơ thể, mùi hương *** và tửu hương hòa quyện trong không khí, tạo thành một hương vị vừa *** mỹ lại vừa nóng rực, ngón tay của Hách Thiên Thần chậm rãi di chuyển, tiếp tục cọ sát dây dưa ở bên trong, hắn cúi xuống nhìn khuôn mặt mang theo mồ hôi và dục vọng của Hách Cửu Tiêu, lúc này đồng tử nhợt nhạt đã trở nên u ám như bóng đêm.
Thân thể cao lớn bắt đầu giật giật, trên mặt của Hách Cửu Tiêu nổi lên cảm giác chếnh choáng, hắn rên nhẹ một tiếng, khẽ khép mắt nhìn Hách Thiên Thần, “Bên trong thiêu đốt, ai dạy ngươi dùng rượu, hử?” Thân thể của hắn trỗi dậy một nhiệt độ cực nóng, giống như bị bỏng từ bên ngoài đến bên trong, đôi mắt yêu dị chớp động, lấp lánh hào quang nóng rực, đôi mắt như bốc lên hỏa diễm.
Hách Thiên Thần nghe thấy hắn nói như vậy, nhìn vào ánh mắt của hắn, cổ họng trở nên căng thẳng, Hách Cửu Tiêu ở dưới thân hắn, mái tóc đen xõa dài trước ***g ngực xích lõa, cơ bắp rắn chắc đầy lực lưỡng, vì động tác của hắn mà trở nên căng cứng, mồ hôi từ thắt lưng của Hách Cửu Tiêu chảy xuống, bị thấm vào lớp lông tơ trắng mịn của tấm da thú ở dưới thân.
“Ngươi cũng biết ta chỉ học hỏi từ ngươi mà thôi.” Hắn thì thầm, ngón tay rời khỏi, mang theo chất dịch nhầy nhụa, có bạch dịch cũng có tửu dịch, đang nhiễu xuống tí tách trên người của Hách Cửu Tiêu. Yết hầu của Hách Cửu Tiêu không ngừng rung động, phát ra vài tiếng rên rỉ, thân thể buộc chặt, “Ta cũng chưa bao giờ dùng rượu lên người của ngươi.”
Hách Cửu Tiêu hơi nheo mắt lại, thắt lưng của hắn bị Hách Thiên Thần nâng lên, bỗng nhiên hai người nghe được ở bên ngoài có tiếng bước chân.
“Ta….thực xin lỗi….” Bên ngoài truyền vào âm thanh buồn bã, nhưng rất rõ ràng, là Tố Tố, nàng tới đây là vì nhận lỗi.
Băng hàn trong mắt của Hách Cửu Tiêu vẫn chưa kịp ngưng kết, chỉ trong nháy mắt, tửu dịch bị đẩy tràn ra ngoài, một lực lượng càng nóng hơn so với rượu đang kịch liệt tiến vào, Hách Cửu Tiêu chấn động, thân thể rung mạnh, bị Hách Thiên Thần ôm chặt.
Hách Thiên Thần ghé vào tai hắn rồi thì thầm, “Bởi vì ta không kịp thoa dược.”
Trong giọng nói của hắn tràn ngập nhiệt độ ẩm ướt, hòa quyện với hơi thở dồn dập của hai người, không nghe thấy cước bộ bên ngoài cửa rời đi, bọn họ không biết rốt cục Tố Tố còn muốn nói thêm điều gì nữa, bọn họ cứ tiếp tục động tác, có lẽ sẽ bị nàng nghe thấy, nhưng lúc này cả hai người bọn họ đều không thể nhẫn nại mà bất động.
Chậm rãi cọ sát, không phát ra một chút tiếng vang, hai người bên trong căn lều dây dưa một chỗ, ánh nến đỏ lay động, bóng dáng của hai người ở trên mặt đất cũng lay động, thân thể đều bởi vì dục vọng mà bị dày vò, loại dày vò như vậy càng khiến cho sự khao khát dưới đáy lòng không ngừng trỗi dậy, lúc này vô luận là ai cử động mạnh hơn một chút thì đều dẫn đến một cơn sóng mãnh liệt ập xuống, bao phủ hết thảy lý trí của cả hai.