Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Chương 52: Chương 52: Chính là vì giam giữ linh thú mới tồn tại




“Ngày mai ta sẽ đến đúng giờ.” Lãnh Nguyệt Tâm đạm mạc nói.

Lạc Ảnh thân mình chợt ngừng lại, quay đầu lại nhìn nhìn Lãnh Nguyệt Tâm, nhíu mày nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, tình trạng thân thể của ngươi hiện tại chính ngươi cũng rõ, đợt tỷ thí ngày mai sẽ không đơn giản như hôm nay, ngươi…….!”

Câu nói kê tiếp, Lạc Ảnh không có nói ra, nhưng là hắn biết Lãnh Nguyệt Tâm sẽ nghe hiểu ý của hắn.

Lãnh Nguyệt Tâm hai mắt hơi trầm tư, nói: “Ta biết, nhưng mà Lạc Ảnh, ta nhất thiết phải đi.”

Nghe được nàng nói như vậy, Lạc Ảnh cũng không nói gì thêm, chỉ là bảo nàng nghỉ ngơi sớm một chút, hắn đi mua một ít đồ ăn.

Thấy Lạc Ảnh đã đi ra ngoài, Lãnh Nguyệt Tâm mới đứng lên hướng bên trong phòng đi đến, sau đó đóng cửa lại.

Sau khi đóng cửa lại, Lãnh Nguyệt Tâm liền mở ra không gian nhẫn huyết ngọc, đem Tiêu Yểm triệu hoán ra.

Sau khi xuất hiện ở bên ngoài, Tiêu Yểm đầu tiên là xem xét xung quanh một chút, xác định không có người mới mở miệng nói: “Ngươi như thế nào lại bị trọng tương như vậy?”

Bởi vì chuyện con hồ ly lúc trước, Lãnh Nguyệt Tâm liền cùng với Tiêu Yểm tạm cắt đứt liên hệ, Tiêu Yểm không biết, cũng là chuyện bình thường.

“Không sao đâu, bị thương trong lúc luyện tập thôi.” Lãnh Nguyệt Tâm đạm mạc nói, “Ta muốn hỏi ngươi chuyện này, bên trong nhẫn dường như có rất nhiều thảo dược, những thứ đó có phải của ngươi hay không?”

Tiêu Yểm nghe vậy, ngồi ở bên cạnh nói: “Những thảo dược đó tự sinh ra bên trong không gian nhẫn huyết vực, không phải đồ vật của ta.”

Đồ vật của hắn đều đã nằm trên người hắn rồi……

Nghe hắn nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm liền lấy ra một ít thảo dược từ bên trong nhẫn, nhăn nhăn mày, như là phát hiện được cái gì, liền hỏi: “Tiêu Yểm, con người có thể đi vào được bên trong không gian nhẫn huyết vực này không?”

Lúc trước nàng quên hỏi vấn đề này, cứ chuyên tâm tu luyện!

Tiêu Yểm nghe vậy, khóe miệng vừa kéo, ngay sau đó nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, không gian bên trong nhẫn này tuy rằng có linh lực vô tận, nhưng con người không vào được, chỉ có ý thức cùng với linh thú mới có thể đi vào, bởi vì không gian bên trong nhẫn huyết vực này tồn tại vốn dĩ chính là vì giam giữ linh thú.

Lãnh Nguyệt Tâm gật gật đầu, tỏ vẻ nàng đã biết.

“Bất quá……” Tiêu Yểm dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Ngươi có thể tu luyện thời điểm nhẫn huyết ngọc mở ra, sau đó dẫn linh khí bên trong ra, như vậy sẽ có thể giúp ngươi tăng nhanh tốc độ tu luyện hơn.”

“Ta đã biết, ngươi về trước đi.” Lãnh Nguyệt Tâm nhàn nhạt nói, sau đó duỗi tay kéo đai lưng của mình.

Tiêu Yểm tựa hồ như là không thấy được, có chút bất mãn nói: “Vừa nãy chính ngươi là người kêu ta ra, giờ lại đang đuổi ta lập tức trở về.”

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, ngừng tay, từ trên bàn cầm lấy nhẫn không gian huyết ngọc rồi lấy thảo dược ở bên trong ra, lạnh lùng nói: “Ta muốn thoa dược, ngươi vẫn muốn ở đó xem sao?”

“………”

“Ta lập tức trở về.” Tiêu Yểm nói xong, thân hình chợt lóe rồi biến mất.

Chờ sau khi Tiêu Yểm trở về, Lãnh Nguyệt Tâm mới hộc ra máu tươi trong miệng, cũng may, nếu là ở trước mặt Tiêu Yểm phun máu ra, nói không chừng cái tên không tim không phổi sẽ nói cái gì nữa.

Cắt đứt liên hệ cùng Tiêu Yểm, đóng lại không gian nhẫn huyết ngọc, Lãnh Nguyệt Tâm cởi quần áo bên ngoài ra, chỉ để lại áo bên trong, sau đó đem phần bị thương ở bả vai kéo ra, nhìn nơi tím đen kia, Lãnh Nguyệt Tâm đem thảo dược cắn, đắp ở nơi đó.

Thảo dược này có công hiệu tiêu sung, cũng không biết có công hiệu nào khác nữa không.

Nhưng đợi sau khi biết được giá trị của thảo dược này, Lãnh Nguyệt Tâm vô cùng hối hận bởi chính mình đã có mắt không tròng, một cái liền cắn rớt một ngàn vạn đồng vàng……

Sau khi đem thảo dược đắp ở nơi đó, Lãnh Nguyệt Tâm cầm một mảnh vải, đem chỗ bị thương kia băng bó lại, rồi thay lại một bộ quần áo mới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.