Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Chương 97: Chương 97: Địa đồ Chúng thần chi mộ 6




Chỉ là, ngay lúc Nham đang nhìn chăm chú, đôi mắt Lãnh Nguyệt Tâm không bao lâu liền dần biến mất.

Nếu như không phải hắn một mực quan sát Lãnh Nguyệt Tâm, căn bản cũng sẽ không thể phát hiện.

Đem chuyện này đặt vào đáy lòng, Nham quyết định, bất kể thế nào cũng phải nghiên cứu ra được đây là chuyện gì xảy ra!

Phun ra mấy ngụm máu tươi, Lãnh Nguyệt Tâm chật vật đứng lên, động một chút liền đau nhức vô cùng.

Loại tổn thương này là đau đớn không bao giờ hết.

Nhưng mà, cái này còn không phải là xui xẻo nhất, ngay tại thời điểm Lãnh Nguyệt Tâm đứng lên không bao lâu, Liệt Diễm Sư kia nghênh ngang đi tới.

Đứng ở cách Lãnh Nguyệt Tâm không xa, há miệng, sau đó xuất hiện một ngọn lửa hướng phía Lãnh Nguyệt Tâm mà đi.

Công kích như vậy, hiển nhiên là muốn đem Lãnh Nguyệt Tâm một chiêu giết chết.

Cũng may Lãnh Nguyệt Tâm đã bị thương, khiến cho tâm tình của Liệt Diễm Sư bình tĩnh lại, nếu không, cửu giai ma thú tăng lên một cấp, đó chính là thập giai ma thú, thực lực của tập giai ma thú lại càng thêm không chịu được.

Chờ thời điểm hỏa diễm đến cách trước mặt hai mét, Lãnh Nguyệt Tâm cắn răng, thân thể chạy đến cây đại thụ bên cạnh, lúc này mới có thể tránh được hỏa diễm kia.

Chỉ là nàng vừa khẽ động, vết thương toàn thân liền đau càng thêm đau.

“Tê ~~!” Dù là Lãnh Nguyệt Tâm vẫn có chút không thể kiên trì nổi, đau đến mức hít một hơi.

Thấy Lãnh Nguyệt Tâm tránh được hảo diễm của mình, Liệt Diễm Sư lắc lắc cái đuôi, sau đó nó dùng tốc độ xung kích tuyệt đối chạy tới phía Lãnh Nguyệt Tâm.

Đốt không chết, đây là muốn đụng chết nàng sao?

Lãnh Nguyệt Tâm khó khăn nhìn Nham cách đó không xa, nói: “Nham, chẳng lẽ ngươi muốn thấy ta chết ở chỗ này sao?”

Nham trên cây nghe vậy, khóe miệng giật một cái, lắc mình, người liền biến mất.

Tốc độ của Nham rất nhanh, thời điểm cực kỳ cấp bách, hắn đã vượt qua mặt của Liệt Diễm Sư chạy đến chỗ Lãnh Nguyệt Tâm, sau đó mang theo Lãnh Nguyệt Tâm bay vọt mấy cái, lúc này mới có thể tránh đi Liệt Diễm Sư.

Không có mục tiêu, Liệt Diễm Sư cũng kịp thời phanh chân lại, quay đầu nhìn Lãnh Nguyệt Tâm.

“Thế nào, có muốn cùng nó chiến đấu thử không?” Nham khẽ cười nói.

Lãnh Nguyệt Tâm bày ra một bộ dạng ngốc ngốc nhìn Nham, sau đó hỏi: “Giải quyết nó, ngươi nắm chắc bao nhiêu?”

Mặc dù Nham có nói qua thực lực của hắn chẳng qua cũng chỉ tương đương với ngũ giai linh thú, nhưng hắn lại không phải loại linh thú bình thường, vẫn là phải có biện pháp?

“Nắm chắc năm thành.” Nham nhíu nhíu mày lại, “Điều kiện tiên quyết là dưới tình trạng nó bình tĩnh, còn nếu như nó gắt gỏng lên, thực lực tiến vào thập giai, ta liền cũng chỉ có một phần mười niềm tin.”

Từ năm thành trực tiếp biến thành một thành, có thể hiểu được tuy chỉ cách nhau một cấp bậc nhưng thực lực lại chênh lệch rất lớn.

Nhìn Liệt Diễm Sư kia một chút, Lãnh Nguyệt Tâm cắn răng, “Ta đi hấp dẫn lực chú ý của nó, ngươi tìm cơ hội giải quyết nó.”

“Thân thể ngươi bây giờ làm sao có thể dụ nó được, vẫn là để ta đi thì hơn.” Nham nói xong, liền chuẩn bị đi về phía trước.

Nàng hiện tại thân thể cả người đều bị thương, nội thương cũng không phải quá nghiêm trọng, làm sao hắn có thể để nàng đi, chỉ cần làm không tốt sơ ý một chút, hai người bọn họ liền sẽ phải bỏ mạng ở nơi này…

“Không được.” Lãnh Nguyệt Tâm giữ chặt Nham, nhíu nhíu mày nói: “Ta tự có biện pháp, nếu như ngươi đi dụ nó, ta sẽ không có năng lực giải quyết.”

Dù sao hiện tại thân thể của nàng chính là một phế nhân, một điểm thực lực đều không có, nhưng Nham lại không giống nhưu vậy!

Nhìn Lãnh Nguyệt Tâm một hồi lâu, Nham cuối cùng mới nhẹ gật đầu, xem như đồng ý với Lãnh Nguyệt Tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.