Liền ở ngay thời điểm Lãnh Yên Nhiên tới gần Lãnh Nguyệt Tâm, lại bị một lưỡi dao gió hoa làm bị thương ở tay.
Trên mu bàn tay tê rần, máu tươi bắt đầu xuất hiện, làn da trắng nõn càng phụ trợ cho máu thêm đỏ tươi hơn.
Thấy tình huống như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm câu môi cười, tay phải tốc độ nahnh hơn đưa lên, lưỡi dao gió xuất hiện với tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, vô số lưỡi sao gió hướng tới Lãnh Yên Nhiên mà đi.
Mà giờ phút này Lãnh Yên Nhiên lập tức tăng cảnh giác, kiếm trong tay nhanh chóng múa may, muốn ngăn lại những cái lưỡi dao gió ấy.
Chỉ là, lấy âm hòa vào gió, chỉ cần có gió, đều có thể hóa thành lưỡi dao gió, nàng ta há có thể ngăn lại.
Vô số lưỡi dao gió dừng ở trên người hắn, gương mặt, cánh tay, ngực, bụng.
Trên đài quan sát cao nhất kia, Tiêu Lương Sinh mặt mày lạnh lùng, một đôi mắt gắt gao nhìn Lãnh Nguyệt Tâm.
Gió, người khác không biết chứ hắn thì biết rất rõ, nữ nhân kia có khả năng khống chế gió, tốc độ của lưỡi dao gió cũng nhanh hơn, như vậy thì lực sát thương của lưỡi dao gió sẽ mạnh hơn.
Không biết qua bao lâu, vốn mọi người ở đây cho rằng Lãnh Nguyệt Tâm sẽ dừng lại, lại thấy nàng đem cây đàn trong tay xoay lại, làm cho dây đàn ở trước mặt của nàng, ngay sau đó tay bắt đầu đàn, tốc độ kia, so với vừa rồi chỉ có nhanh hơn chứ không chậm.
“A……!” Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm vang lên, mọi người đều nhìn qua phía phát ra tiếng hét, lại nhìn thấy một ngón tay của Lãnh Yên Nhiên rơi xuống đất.
Nuốt nuốt nước miếng, mọi người đều nhìn Lãnh Nguyệt Tâm như đang nhìn một quái vật.
Công kích như vậy thật sự chỉ là vũ lực tạo thành thôi sao?
Bên trong đầu, những hình ảnh bị khi dễ trong quá khứ của nàng hiện lên, hận ý trong mắt nàng ngưng tụ, đột nhiên dừng một chút, Lãnh Nguyệt Tâm trực tiếp đánh gãy đàn, sau đó dùng lực lượng mang theo cây đàn, hướng tới Lãnh Yên Nhiên ném qua.
Bên trong cây đàn kia còn có giấu lưỡi dao gió không dễ dàng bị người ta phát hiện, đương nhiên, trừ Tiêu Lương Sinh và Đông Phương Ẩn còn có một ít cao thủ.
Trên đài luận võ, ba cái lão giả kia toàn bộ đứng lên, đang muốn mở miệng nói chuyện, Lãnh Nguyệt Tâm lại nghiêng đầu, cười như không cười nhìn bọn họ, cũng không có lời nói nào.
Bị Lãnh Nguyệt Tâm nhìn như vậy, mọi người đều cảm thấy có chút sởn tóc gáy, thời điểm phục hồi lại tinh thần, Lãnh Yên Nhiên đã nổi điên đến mức vứt bỏ thanh kiếm trong tay, đôi tay che lại một con mắt, mà giờ phút này, lại xuất hiện máu tươi chảy ra từ khe hơ của ngón tay.
Vứt bỏ đàn trong tay, Lãnh Nguyệt Tâm nhanh chóng di chuyển, chờ tới sau khi đến trước mặt Lãnh Yên Nhiên, ngưng tụ lực lượng trên chân, một chân đá vào bụng nàng ta, đem nàng ta trực tiếp từ giữa đài luận võ đá đến đài luận võ bên cạnh, nếu không có kết giới ngăn đón, Lãnh Yên Nhiên tất nhiên sẽ ngã xuống…..
Hết thảy sau khi mọi thứ chấm dứt, trừ bỏ tiếng kêu thảm thiết của Lãnh Yên Nhiên, không ai dám mở miệng nói chuyện, xung quanh đều lan tràn loại không khí quỷ dị.
Qua không biết bao lâu, Tiêu Lương Sinh mới vỗ vỗ tay, âm thanh lạnh nhạt vang lên: “Tam tiểu thư thật đúng là lợi hại.”
Nghe được Tiêu Lương Sinh nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm chỉ là nhăn nhăn mày, cũng không có lời nói nào.
Lợi hại sao?
Nếu lợi hại, sẽ giống như trước, đánh gãy huyền cầm sẽ không đổ máu, nếu lợi hại, liền sẽ không bị lưỡi dao gió do chính mình khống chế không tốt làm cho bị thương, nói cách khác, những thứ này đề kém xa so với trước kia!
Câu nói của Tiêu Lương Sinh khiến mọi người hồi hồn, ba lão giả kia ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó hủy bỏ kết giới, rồi tuyên bố kết quả.
“Kết quả cuối cùng, Nguyệt Tâm thắng.” Lão giả ngồi ở giữa nhìn trên đơn báo danh của Lãnh Nguyệt Tâm chỉ thấy chỉ có hai chữ Nguyệt Tâm, tuy rằng có chút kỳ quái, vẫn là tiếp tục nói: “Hiện tại có thể tham gia thi đấu ngày mai, thông qua khảo hạch.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, gật gật đầu, hướng bên dưới đài luận võ đi xuống.