Cổ Diễm biết Ngu Thanh Thiển đưa cây cỏ nhỏ này cho Phong Thần: “Tiểu tử kia tìm ngươi rồi hả?”
“Vâng, hắn luyện chế một cái túi đặc thù có thể để trứng thú, bảo ta buổi tối đi lấy.” Ngu Thanh Thiển trên mặt nhiều hơn mấy phần nụ cười.
Cổ Diễm nhíu nhíu mày: “Tiểu tử kia cũng thật là có tâm nhỉ.”
Ngu Thanh Thiển bỏ trứng xám vào trong ngực của chính mình, từng tia một trị liệu dị năng như là suối nước nóng bao bọc lấy trứng thú tẩm bổ.
Một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Ngu Thanh Thiển đã đoán được là ai.
Mở cửa ra quả nhiên thấy Xa Đồng Đồng cười tươi rói đứng ở cửa: “Đi vào ngồi.”
Xa Đồng Đồng không vào cửa, cười nói: “Ngày hôm nay ngươi không có chuyện gì khác chứ? Chúng ta đi dạo khu buôn bán một chút được không?”
“Ban ngày không có việc gì, vậy đi thôi.” Ngu Thanh Thiển hẹn gặp mặt Phong Thần là vào buổi tối, nàng cũng khá là có hứng thú với khu buôn bán, ban ngày đi dạo một chút cũng không sao.
Đóng cửa lại, Xa Đồng Đồng thân thiết kéo cánh tay của Ngu Thanh Thiển đi cưỡi truyền tống Linh Thực.
Khu buôn bán của Thánh viện ở dưới chân núi nối liền với cả bảy ngọn núi, chiếm diện tích rất lớn, như là một cái thành trì.
Thánh viện đệ tử quan trọng không phải ở nhiều mà ở giỏi, bởi vậy nhân số hoàn toàn không tính là rất nhiều, khu buôn bán mặc dù có đệ tử mặc trang phục màu sắc khác nhau lui tới, thế nhưng vẫn không gọi là rất náo nhiệt.
“Những cửa hàng này ngoại trừ bản thân Thánh viện một phần ở ngoài, còn có một nửa là đệ tử của mấy đại phong mở.” Xa Đồng Đồng lôi kéo Ngu Thanh Thiển vừa xem vừa nói.
Ngu Thanh Thiển biết trong vòng ba ngày chính mình đi Điển Tịch Lâu, thì Xa Đồng Đồng chạy xung quanh tìm hiểu tin tức.
“Thánh viện cho phép đệ tử làm ăn?”
Xa Đồng Đồng gật gù: “Chỉ cần chi trả một số thánh điểm nhất định là có thể thuê lại cửa hàng ở khu buôn bán, có điều cần thánh điểm lại hơi cao, cũng chỉ có đệ tử ở Thanh phong trở lên mới thuê nổi.”
“Những sư huynh sư tỷ kia mở cửa hàng có thể kiếm lời sao? Ta thấy khu buôn bán cũng không phải rất náo nhiệt.” Ngu Thanh Thiển đăm chiêu hỏi.
Xa Đồng Đồng cười nói: “Đương nhiên có thể kiếm lời, hơn nữa còn kiếm tương đối nhiều.”
“Đệ tử mà mỗi tháng có thể lấy ra nhiều thánh điểm như vậy làm tiền thuê tuyệt đại đa số đều là người sau lưng có bối cảnh, ví dụ như người của tam đại đế quốc cùng thất đại gia tộc đều có, những đồ giao dịch ở trong cửa hàng của Thánh viện mà bán ra thì linh ngọc ào ào mà đến, căn bản không lo bán không được.”
Xa Đồng Đồng con mắt sáng sáng: “Chờ ta có đầy đủ thánh điểm, ta cũng phải mở ra một cửa hàng.”
“Thì ra là như vậy.” Ngu Thanh Thiển tròng mắt cũng sáng đến kinh người, nàng đang lo như thế nào kiếm được linh ngọc đến uẩn nhưỡng tiểu tháp, hiện tại đúng là có sẵn một con đường.
Xa Đồng Đồng chỉ chỉ mấy nhà cửa hàng nhìn qua tương đối lớn nói: “Mấy cửa hàng này bán ra hoặc là giao dịch đều là cao cấp dược tễ cùng thực văn phù, còn có cửa hàng chuyên môn giúp người khắc họa thực văn, chuyện làm ăn đều cực kì tốt, ngươi là Dược Tễ Sư cùng Thực Văn Sư, nếu là có cơ hội cũng mở một nhà như vậy, khẳng định kiếm bộn tiền.”
“Ừ, ta cũng là nghĩ như vậy, có điều bây giờ thiếu sót nhất vẫn là thánh điểm.” Ngu Thanh Thiển nhún nhún vai, xem ra phải nhanh chóng tiếp nhiệm vụ làm thánh điểm.
Xa Đồng Đồng vỗ vỗ đầu: “Ài, tại sao thánh điểm không thể dùng linh ngọc thay thế.”
Ngu Thanh Thiển không nhịn được cười cười: “Nếu như thánh điểm có thể sử dụng linh ngọc thay thế, này chẳng phải đều là người có bối cảnh mới có thể tu luyện.”
Thánh viện tuyển chọn các thiên tài trong đó có khoảng một phần ba người là không có bối cảnh lớn, còn có không ít thiên tài xuất thân bình dân được trưởng lão đi du lịch mang về, khẳng định không thể dùng linh ngọc làm chủ lưu giao dịch trong viện.
Ngu Thanh Thiển vừa đánh giá chung quanh vừa ở trong lòng xác lập ba cái mục tiêu, tranh thủ lấy tới quyển điển tịch nọc độc kia, dùng thánh điểm đi đổi công pháp ký khế ước yêu thực không trọn vẹn tu luyện, hấp dẫn sự chú ý của vị lão tổ kia, mở cửa hàng thuộc về mình để thu được linh ngọc.