Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 164: Chương 164: Chênh lệch với phong thần




Hỏa Ly Nhã nghe được lời Hỏa Diệp Phong nói, không khỏi nhíu mày.

“Không cần thiết.”

Hắn nghĩ tới Phong Thần và Ngu Thanh Thiển rất ăn ý với nhau, trong lòng lập tức sinh ra một loại cảm giác khó hiểu nói không thành lời.

Hỏa Diệp Phong thở dài, xem ra đường đệ thật sự để ý Ngu Thanh Thiển, cũng không biết chuyện này là tốt hay là xấu.

Nhìn ra được rất nhiều động tác của Phong Thần hôm nay đều lơ đãng tỏ vẻ coi trọng Ngu Thanh Thiển, thậm chí hắn còn mơ hồ cảm nhận được một luồng tham muốn chiếm giữ.

Nếu như Hỏa Ly Nhã chống đối Phong Thần, nhất định sẽ phải chịu thiệt.

Nhưng chuyện tình cảm hắn cũng không nên nhiều lời, hiện tại Hỏa Ly Nhã còn chưa thông suốt tình cảm của mình đối với Ngu Thanh Thiển, hắn sẽ không chỉ ra, có lẽ tương lai tình cảm đó sẽ biến chuyển.

“Chuyện Tần gia xử lý thế nào rồi?” Hỏa Ly Nhã không muốn nói thêm về chuyện của Phong Thần và Ngu Thanh Thiển với Hỏa Diệp Phong nữa, liền chuyển đề tài.

Hỏa Diệp Phong như cười như không nhìn hắn chế nhạo nói: “Không phải là ngươi quan tâm Tần Phượng Nghi đấy chứ?”

Hỏa Ly Nhã uống sạch rượu trong chén, cười lạnh một tiếng: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Ở chuyến đi rèn luyện lần trước, lúc Tần Phượng Nghi vẫn nhằm vào Ngu Thanh Thiển, đặc biệt là Ngu Thanh Thiển từ chối trị liệu cho nàng, sự oán độc trong mắt nàng hắn đều thấy rõ.

Cộng thêm chuyện Tần Phượng Nghi không ngừng dây dưa với hắn, vì vậy hắn không hy vọng tiếp tục nhìn thấy Tần Phượng Nghi tại Học viện Hoàng gia.

“Người của chúng ta chuẩn bị ra tay thì đã có người ra tay trước một bước rồi.” Hỏa Diệp Phong suy nghĩ một lúc, liền nói: “Nhìn vào tình hình hôm nay, theo ta đoán là Phong Thần âm thầm thao túng.”

Vẫn nói Tần Phượng Nghi đắc tội Ngu Thanh Thiển, hiện tại lấy quan hệ giữa Phong Thần và Ngu Thanh Thiển, Phong Thần hoàn toàn có thể ra tay.

“Vì sao ngươi có thể phán đoán như vậy? Hắn lưu lại manh mối gì ư?” Hỏa Ly Nhã cười hỏi.

Hỏa Diệp Phong lắc đầu: “Với thế lực sau lưng Phong Thần và năng lực của hắn, làm sao hắn có thể lưu lại manh mối.”

Hắn tiếp tục nói: “Chẳng qua có thể đột nhiên làm cho Tần gia lâm vào nguy cơ nội loạn, cũng chỉ có Phong Thần mới có thể làm được ở trong thời gian ngắn như vậy.”

Mặc dù thế lực mà hắn và Hỏa Ly Nhã thành lập có thể âm thầm tạo ra chút phiền toái cho Tần gia, trì hoãn thời gian Tần Phượng Nghi trở về Học viện Hoàng gia, nhưng mà lại không thể nào nắm được tình hình nội bộ của Tần gia nhanh như vậy, để rồi kích động nội loạn phát sinh.

“Cũng phải, đích nữ Tần gia thông minh hơn Tần Phượng Nghi nhiều, nếu là nàng âm thầm hợp tác với Phong Thần, sớm muộn gì Tần gia cũng gặp phải đại loạn.” Hỏa Ly Nhã rất có hứng thú cười nói.

Thật ra thì Tần gia và người kia đều không khiến hắn phải để mắt, cho tới bây giờ hắn và phụ hoàng đều chỉ kiêng kỵ đề phòng thế lực bí ẩn đứng sau lưng Tần gia kia.

Hỏa Diệp Phong lắc đầu: “Phong Thần cũng chưa từng tiếp xúc với đích nữ Tần gia, nếu như lần này thật sự là hắn ra tay, như vậy có thể chứng tỏ hắn đã âm thầm nắm trong tay một thế lực không thuộc về Phong Ly hoàng tộc.”

Trong số các thái tử của tam đại đế quốc ở lục địa trung tâm, chỉ có Phong Thần là bí ẩn nhất, khiến cho hắn kiêng kỵ và không nhìn thấu được.

Màu mắt Hỏa Ly Nhã thâm sâu, liên tục uống vài chén rượu, sau đó siết chặt cái chén trong tay.

Vẫn giống như trước, trong số các thái tử của tam đại đế quốc, không phải là hắn không thừa nhận Phong Thần vượt qua hắn không phải chỉ một chút điểm, dù muốn đuổi kịp cũng rất là khó khăn.

“Suy cho cùng ngươi vẫn nhỏ hơn Phong Thần hai tuổi, sẽ có thời điểm ngươi vượt qua hắn.” Hỏa Diệp Phong và Hỏa Ly Nhã là huynh đệ nhiều năm như vậy, tự nhiên có thể nhìn ra tâm trạng của hắn.

Hỏa Ly Nhã cười khổ một tiếng: “Phong Thần đã được Thánh viện đặc biệt tuyển chọn, mà ta còn phải cố gắng tranh thủ tiến vào danh sách của Thánh viện, chênh lệch giữa số tuổi cũng không thể trở thành cái cớ.”

Hỏa Diệp Phong không hiểu nổi mà liếc mắt nhìn Hỏa Ly Nhã một cái, giống như là lần đầu biết hắn: “Gần đây ngươi cũng thay đổi không ít.”

Hỏa Ly Nhã từng rất kiêu ngạo tùy ý, nói toạc ra là có rất ít người có thể lọt vào mắt của hắn, nhưng bây giờ lại chính chắn và khiêm tốn hơn rất nhiều.

“Những người được gọi là thiên tài ở tuổi chúng ta thật sự rất nhiều, ta từng quá tự cao tự đại.” Hỏa Ly Nhã tràn đầy cảm thán nói: “Ngu Thanh Thiển liền vượt trội hơn ta không ít, chứ nói chi là Phong Thần.”

Hắn đã thấy rõ chênh lệch giữa mình và Phong Thần, hắn cũng sẽ cố gắng đuổi kịp và tiếp đó là vượt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.