Phong Thần nhếch môi trầm tư trong chốc lát, vẫn cảm thấy bí mật này của Ngu Thanh Thiển không thể tiết lộ.
“Thiển Thiển, Linh Thực Sư có thể ký khế ước với yêu thực ở đại lục này không phải là không có, mặc dù không dễ dàng làm được, nhưng sẽ luôn có biện pháp che giấu.”
Suy nghĩ một chút, Phong Thần nhấn mạnh nói: “Nhưng loại giống như ngươi nói, mượn tiểu tháp để ký khế ước với yêu thực thì chưa bao giờ nghe qua. Vậy nên bí mật này ngươi nhất định không thể nói ra ngoài, hoặc là trước khi lên tới cấp Linh Hoàng không thể để lộ ra chút nào.”
“Ừ, điểm này ta cũng biết, nên hiện tại ta mới chỉ nói cho mình ngươi biết.” Ngu Thanh Thiển gật đầu một cái, trong giọng nói mang theo tín nhiệm tuyệt đối.
Nàng tin tưởng bệnh mỹ nhân biết được bản thân có một tòa tiểu tháp như vậy, chẳng những không nảy sinh lòng tham tranh đoạt, mà còn cao hứng cho mình.
Quả đúng như Ngu Thanh Thiển nghĩ, Phong Thần quả thật vui mừng khi nàng lấy được cơ duyên như vậy, đừng nói có chút tham niệm nào, bây giờ hắn còn đang một lòng suy tính làm sao giúp nàng che giấu sự tồn tại của tiểu tháp, vừa có thể cho yêu thực ký khế ước ra tác chiến mà lại không khiến người khác hoài nghi.
“Dù có chuyện gì cũng không thể tiết lộ bí mật tiểu tháp.” Phong Thần nói tiếp: “Nếu nàng muốn đổi dược tễ và thực văn phù tinh luyện được thành linh ngọc, không phải chuyện khó, nhưng nếu thời gian dài sẽ khiến cho Trân Bảo Các chú ý. Dù sao nàng mới chỉ là một Linh Thực Sư tu vi Linh Soái, phương diện phải dùng tới linh ngọc không quá nhiều.”
“Đúng vậy! Ta cũng nghĩ như thế, nên ta định đổi nhóm tài nguyên trong tay thành linh ngọc trước, sau đó lại nghĩ biện pháp.” Ngu Thanh Thiển bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Cái thế giới cường giả vi tôn này, cường giả chính là quy tắc, chính là trật tự, nếu nhất cử nhất động của mình có chút thái quá, sẽ khiến cho cường giả của các thế lực lớn chú ý, như vậy tuyệt đối vô cùng phiền toái.
Phong Thần gật đầu một cái: “Ừ, đi một bước tính một bước.”
Sau đó hai người đi tới Trân Bảo Các, quản sự của Trân Bảo Các biết Phong Thần, tự mình nhiệt tình tiếp đãi hai người.
“Thần Thái tử, Ngu tiểu thư, hai vị là muốn mua đồ có phải hay không, tại hạ có thể giới thiệu.” Quản sự khách khí cười nói.
Ngu Thanh Thiển kinh ngạc hỏi: “Quản sự, ngươi biết ta?”
Nàng lần đầu tiên tới thành trung ương, lại là lần đầu tiên vào Trân Bảo Các, vì sao quản sự lại biết nàng?
“Ha ha, bình thường tin tức của Hoàng viện và Thánh viện các thế lực lớn ở đây đều chú ý tới. Năm trước, Ngu tiểu thư được Thánh viện và Hoàng viện tranh nhau phá lệ thu nhận, Trân Bảo Các chúng ta cũng nhận được tin tức, vì vậy không có xa lạ gì với tiểu thư.” Quản sự thật tình trả lời.
Ngu Thanh Thiển lộ ra vẻ mặt “ồ vậy à” nói: “Thì ra là như vậy.”
Chắc là sau khi được Thánh viện phá lệ thu nhận, bức họa hoặc là đặc thù dáng ngoài của mình đã bị các thế lực lớn nắm được, chuyện này cũng không kỳ quái.
“Không biết Ngu tiểu thư muốn mua cái gì? Trân Bảo Các chúng ta tuyệt đối là thương hành có đầy đủ vật phẩm nhất trung ương đại lục.” Thái độ của quản sự đối với Ngu Thanh Thiển tương đối khách khí.
Một là nể mặt Phong Thần, hai là vì Ngu Thanh Thiển được Thánh viện phá lệ thu nhận, thiên tài loại này tương lai nhất định có thành tựu bất phàm.
Ánh mắt Ngu Thanh Thiển đảo một vòng các vật đang bày bán bên ngoài của Trân Bảo Các, suy nghĩ một chút liền mở miệng hỏi: “Chỗ các ngươi có Uẩn Dưỡng Nê cấp bậc tương đối cao một chút hay không?”
Có Uẩn Dưỡng Nê là có thể thúc đẩy Cửu Thải Ma Liên phát triển thêm một bậc, sau đó lại bồi dưỡng những Linh Thực khác, đúng là thứ nàng đang cần.
Dĩ nhiên, mua Uẩn Dưỡng Nê trước, sau đó mới trao đổi dược tễ và thực văn phù, như vậy mới không khiến người hoài nghi.
Phong Thần tiếp lời nói: “Quản sự, đem Uẩn Dưỡng Nê cấp bậc Linh Soái tốt nhất ở chỗ các ngươi ra xem một chút.”
Nghe Ngu Thanh Thiển muốn mua Uẩn Dưỡng Nê, quản sự không cảm thấy kỳ quái chút nào. Linh Thực Sư lần đầu tiên vào Trân Bảo Các mua đồ, quả thực đại đa số đều lựa chọn mua Uẩn Dưỡng Nê, trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị.