Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 159: Chương 159: Thân thế (2)




Thời điểm vừa bắt đầu tra được thân phận mẫu thân của Ngu Thanh Thiển, Phong Thần cũng rất kinh ngạc.

Về sau trong quá trình điều tra lại lấy được một tin tức rất khó tưởng tượng khiến cho hắn phải đi tra ngược lại về Ngu Cảnh, một phần chân tướng mới dần dần nổi lên mặt nước.

Ngu Thanh Thiển nhắm mắt lại, lúc mở ra đáy mắt đã nổi đầy những tơ máu: “Nói cách khác, nữ nhân kia đã sớm biết về thể chất đặc biệt của cha ta, sau đó mới bắt đầu bày mưu tiếp cận cha ta, từ đầu đến cuối chỉ là một âm mưu, nữ nhân kia chỉ muốn lợi dụng cha ta.”

“Ta tra ra được rằng trước kia từng có một thế lực muốn gây bất lợi với cha nàng, là Lãnh Ngọc Quân nhanh tay xử lý trước một bước. Chắc hẳn không phải là nàng ta không có tình cảm với cha nàng, chẳng qua với thân phận của nàng ta, chắc chắn nàng ta và cha nàng không thể nào có kết quả.”

“Bất kể nhìn từ phương diện nào, nàng ta đã làm cha nàng thua thiệt rất nhiều.” Phong Thần không hề bất công nói: “Dĩ nhiên, nàng ta lại càng không phải là một người mẫu thân hợp cách, bất kể là đối với nàng, hay là đối với Trì Mặc Nhiễm.”

“Nàng ta đối xử với Trì Mặc Nhiễm không tốt? Hay là nàng ta coi trọng vị trí thiếu chủ của Trì Mặc Nhiễm hơn?” Ngu Thanh Thiển tựa đầu vào trên vai Phong Thần, không biết tại sao, lúc này trong lòng nàng lại sinh ra cảm xúc khổ sở và bi ai đầy khó hiểu.

Phong Thần nắm tay Ngu Thanh Thiển thật chặt, giống như đang an ủi nàng: “Sau khi nàng được sinh ra, Lãnh Ngọc Quân trở lại Trì gia, nhưng nàng ta lại giành phần lớn thời gian tu luyện để ở mật địa, sự vụ ở Lãnh gia căn bản đều do nhị phu nhân xử lý, quan hệ giữa nàng ta và Trì Mặc Nhiễm cụ thể ra sao, ta cũng không rõ.”

Lãnh Ngọc Quân thường xuyên bế quan, thời gian gặp mặt Trì Mặc Nhiễm cũng không phải là rất nhiều, tình cảm giữa họ cũng hẳn là cực kỳ phức tạp.

“Ừ, ta biết rồi.” Ngu Thanh Thiển hít một hơi hơi sâu, sau đó lại thở ra, tơ máu trong đáy mắt dần dần biến mất.

Chuyện trước kia chắc chắn không đơn giản giống như Phong Thần tra được, nhưng về cơ bản thì tám chín phần mười là như vậy, bất kể nữ nhân kia có như thế nào, nàng cũng tuyệt đối không tha thứ cho đối phương, kế hoạch trả thù của nàng sẽ không thay đổi.

“Đúng rồi, chàng có tra ra được thế lực muốn xuống tay với cha ta không?” Ngu Thanh Thiển ngẩng đầu nhìn Phong Thần: “Có phải Trì gia hay không?”

Phong Thần duỗi tay vén những sợi tóc trên trán nàng: “Là Lãnh gia.”

Lúc đầu hắn cũng không ngờ rằng thế lực xuống tay với Ngu Cảnh không phải là gia chủ Trì gia, mà là mẫu tộc của Lãnh Ngọc Quân.

Ở trong mắt những người có địa vị của Lãnh gia, sự tồn tại của Ngu Cảnh và Ngu Thanh Thiển chẳng những là một loại sỉ nhục, mà còn là một mối tai hoạ ngầm.

“Chẳng qua không biết có phải là Lãnh Ngọc Quân làm gì đó hay không, Lãnh gia lại không ra tay nữa, Trì gia lại càng không có một chút hành động nào.” Phong Thần lại bổ sung thêm một câu.

Ngu Thanh Thiển hơi châm chọc mà nhếch khóe môi: “Những âm mưu kia, một ngày nào đó ta sẽ trả lại đầy đủ.”

Nàng nhớ rõ ràng vết thương nặng mà cha mỹ nam phải chịu đựng hồi nàng một tuổi, chỉ là cha nàng vẫn luôn cẩn thận giấu giếm không để cho người khác phát hiện, nếu không phải là nàng có linh hồn của một người trưởng thành, chắc chắn cũng không thể phát hiện đầu mối.

“Nói vậy độc trên người cha ta cũng không đơn giản.” Trong mắt Ngu Thanh Thiển kết đầy băng sương.

Phong Thần suy nghĩ một lúc mới đáp lời: “Chuyện cha nàng bị trúng độc, ta cũng đã thầm tra xét, chẳng qua là không hiểu sao giữa chừng lại bị cắt đứt hết các đầu mối, có thế lực thần bí thứ ba xuất hiện.”

Thân thế của Ngu Thanh Thiển dính dấp đến quá nhiều chuyện bí ẩn và phức tạp, chỉ sợ có vận dụng thế lực ngầm mà hắn hiện có, cộng thêm mật thám của hoàng tộc, cũng rất khó có thể đào móc ra những tin tức chi tiết hơn.

Hơn nữa nhìn từ quá trình tra xét chuyện Ngu Cảnh trúng độc, cái thế lực thần bí kia xen vào, làm cho tất cả đầu mối bị gián đoạn, không còn dấu vết nào, mới là chuyện khiến cho chàng lo lắng.

Lần này nếu không có vòng tay mà Ngu Thanh Thiển lấy ra và một chút chuyện về Ngu Cảnh mà chàng tra được xâu chuỗi với nhau, cũng căn bản không cách nào tìm kiếm được tin tức về mẫu thân của Ngu Thanh Thiển, để từ đó biết được một phần chuyện tình năm đó.

“Biết được những tin tức này là cũng đủ rồi, một ngày nào mọi bí mật sẽ được tháo gỡ.” Ngu Thanh Thiển thu lại vẻ âm trầm trên mặt, khẽ cười một tiếng.

Thân thế của nàng phức tạp như vậy, nhưng cha mỹ nam vẫn có thể bình tĩnh mà nuôi lớn nàng thành người, vậy có phải rằng suy nghĩ của cha mỹ nam cũng không đơn giản như mặt ngoài thể hiện ra?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.