Khi Ngu Thanh Thiển cùng với những người khác đi đến cổng học viện thì phát hiện, lúc này cổng đã đứng đầy người. Đồng thời cũng đã phân thành mười lăm nhóm.
Trác Hân Lâm cười nói với một hàng người: “Được rồi, lần luyện tập này đã phân nhóm nhỏ xong. Từ bên trái sang bên phải là nhóm một đến nhóm mười lăm. Các em dựa theo sự phân nhóm của ta đến báo cáo đi.”
“Vâng!”
Ngu Thanh Thiển và một người con trai khá thấp đứng ở nhóm thứ bảy. Hai người không hẹn mà cùng đi về chỗ ở giữa.
Khoa chữa trị tổng cộng có mười tám người. Phân nhóm chỉ có mười lăm nhóm. Cho nên bốn người có kết quả thi tố chất thân thể chỉ đạt hoặc đạt trung đẳng, mỗi người phân thành hai nhóm.
Ba người khác ở trong nhóm bốn người này sau khi bị phân nhóm thì sắc mặt không quá dễ chịu. Những người khác thì lại âm thầm bày ra vẻ mặt tự hào, lặng lẽ thể hiện ra sự khinh thường đối với bốn người đó.
Ngu Thanh Thiển căn bản không để ý cách nhìn của những người đó, sắc mặt khá là bình tĩnh.
Mỗi nhóm đều có Tôi Thể Sư và Linh Thực Sư của các khoa khác. Ngu Thanh Thiển bước đến nhóm bảy thì thấy Tạ Thư ở khoa bói toán.
Nhân số của khoa bói toán là ít nhất. Kết quả kiểm tra tố chất thân thể của bọn họ cũng không mạnh. Nhưng sức mạnh tinh thần thì vô cùng lớn, thủ đoạn tấn công cũng sẽ theo đó mà thần bí khó lường. Vì vậy người dám đắc tội với Bói Toán Sư rất ít.
Mỗi nhóm đều có một giáo viên hướng dẫn. Nhìn thấy hai người Ngu Thanh Thiển bước tới. Thần sắc của ông bình lặng, không có nhăn mày giống như giáo viên của nhóm mười.
Những người khác của nhóm thấy chỉ có nhóm mười và nhóm bảy là có hai Linh Thực Sư khoa chữa trị, trong lòng cũng đoán được nguyên nhân, không kiềm được thất vọng và không phục trong lòng.
“Các em đều phân vào nhóm bảy sao?” Vị giáo viên thân hình cao to nhìn hai người hỏi.
Đứa con trai ốm nhỏ mím môi giọng nhỏ nhẹ nói: “Vâng, thưa thầy.”
Ngu Thanh Thiển sắc mặt bình tĩnh gật đầu: “Vâng, thưa thầy.”
“Tại sao các em lại có hai người?” Vị giáo viên kia vẻ mặt không hiểu tiếp tục hỏi.
Đứa con trai gầy nhỏ nhìn trộm Ngu Thanh Thiển, cắn môi trầm ngâm, ánh mắt vô cùng quẫn bách.
Ngu Thanh Thiển không để ý, nàng mỉm cười nói: “Bởi vì tố chất thân thể của bọn em xếp sau cùng ở khoa chữa trị. Mà có thể thực lực chiến đấu của nhóm bảy khá mạnh, đến lúc đó sẽ có thể bảo vệ bọn em, ngoài ra thì nhu cầu cần Trị Liệu Sư cũng sẽ nhiều hơn, cho nên sắp xếp cho hai bọn em vào nhóm bảy.”
Nàng nói năng khá trơn tru, vừa biểu đạt được nguyên nhân bọn họ xếp nhóm như vậy là vì bài kiểm tra tố chất thân thể của bọn họ đứng sau cùng. Vừa gián tiếp tán dương thực lực mạnh mẽ của nhóm bảy.
Nghe xong lời của nàng, sắc mặt của nhiều người trong nhóm bảy cũng đỡ hơn nhiều.
Cũng đúng, chỉ có thực lực mạnh mới có thể bảo vệ được hai Điều Trị Sư có thân thể yếu đuối, hơn nữa lúc chiến đấu ác liệt, cũng cần chữa trị nhiều hơn.
Giáo viên đó vốn dĩ mặt không có biểu cảm gì, bỗng lộ ra ý cười, ông nhìn Ngu Thanh Thiển với ý tứ sâu xa, sau đó vẫy vẫy tay với bọn họ: “Các em về đội đi.”
“Vâng!” Hai người nhanh chóng vào hàng ngũ.
Ngu Thanh Thiển bước tới đứng bên cạnh Tạ Thư, đứa con trai kia thì tự mình chạy xuống cuối hàng.
Hỏa Ly Nhã cũng được phân vào nhóm bảy. Đôi mắt đào hoa đẹp đẽ đó ánh lên ý cười. Nữ nhân này thật là có thủ đoạn, quá gian xảo rồi.
Vốn dĩ không ít người ở nhóm bảy trong lòng đầy bất mãn, thậm chí là mâu thuẫn đối với bọn họ, nhưng chỉ một câu nói của nàng thôi, mà đã làm cho những người này dễ chịu hơn nhiều.
Ngu Thanh Thiển đứng bên cạnh Tạ Thư thì thấy Hỏa Ly Nhã biểu cảm nửa cười nửa không, nàng liền trợn mắt nhìn hắn ta một cái.
Trong lòng nàng càng có thêm xúc cảm sâu sắc đối với thủ đoạn và bối cảnh của Hỏa Ly Nhã, lần này thật sự hắn đã được phân chung một nhóm với nàng.