Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 283: Chương 283: Trận đấu thực văn (1)




Biểu hiện của Hỏa Ly Nhã rất xuất chúng, đặc biệt hắn còn trẻ tuổi như vậy đã trở thành Đoán Tạo Sư cao cấp, thiên bẩm rèn của hắn còn cao hơn nhiều so với cựu sinh của năm học viện còn mạnh hơn.

Không ít người trong lòng sinh ra sự hâm mộ đối với việc Hỏa Ly Nhã được đặc biệt trúng tuyển, dù sao hắn bất luận là bối cảnh hay thiên bẩm đều có thể khiến người khác tin phục.

Cố trưởng lão Thánh viện tuyên bố xong người đứng vị trí thứ tư, sau đó ban thưởng cho ba vị trí trước, rồi nhìn đám người phía dưới nói: “Đấu rèn đã chấm dứt, lần này tân sinh đã phá tan kỷ lục của cựu sinh, hi vọng lượt thi đấu thực văn tiếp theo cũng có thể khiến mọi người phải mở to mắt nhìn.”

“Trận đấu so tài thực văn cũng có quy tắc giống như vậy, tân sinh cùng với một số cựu sinh thi đấu với nhau. Mỗi người được cho một kiện pháp khí hoặc một gốc Linh Thực khắc thực văn, lấy ba người có phẩm chất cao nhất thành ba vị trí đứng đầu, pháp khí và tài liệu đều do chúng ta cung cấp, cũng có thể triệu hoán ra được Linh Thực có thể kí khế ước.”

“Bây giờ bắt đầu đi.”

Ngu Thanh Thiển trước khi lên đài đã đi tới trước mặt Mạc Dịch Nhiên: “Không phải ngươi muốn khắc thực văn Linh Thực sao? Vậy thì bây giờ theo ta lên đài đi.”

Khắc thực văn lên Linh Thực cho Mạc Dịch Nhiên, chuyện này trước kia đã bàn bạc kĩ rồi, Ngu Thanh Thiển cũng không muốn lãng phí thời gian và tinh lực dù chỉ một lần, huống chi còn có tài liệu miễn phí để dùng nữa.

Mạc Dịch Nhiên cười nói: “Đúng lúc những đồ mà ngươi muốn ta đã gom đủ rồi, đi thôi.”

Trong lòng hắn lúc này vô cùng chờ mong Linh Thực của mình có thể tăng thêm hai thành lực lượng.

Mọi người thấy Mạc Dịch Nhiên và Ngu Thanh Thiển lên lôi đài đều hết sức tò mò, hai người này sao lại lôi kéo nhau thành một đội vậy?

Bọn họ nhớ rõ Hỏa Ly Nhã và Mạc Dịch Nhiên này từ khi còn nhỏ đã bất hòa, Ngu Thanh Thiển nếu đã là bằng hữu của Hỏa Ly Nhã thì không nên có giao tình với Mạc Dịch Nhiên mới đúng.

Lãnh Bách Linh thấy thái độ của Mạc Dịch Nhiên rất nhiệt tình với Ngu Thanh Thiển, sự khó chịu trong lòng càng sâu đậm hơn.

Ngu Thanh Thiển ngoảnh mặt làm ngơ đối với những ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm dưới kia, đầu tiên đi tới lựa chọn những tài liệu cần sử dụng khắc thực văn, sau đó mới tùy ý cùng Mạc Dịch Nhiên tìm một cái bàn để sử dụng.

Lần này Thánh viện và Hoàng viện chuẩn bị tài liệu rất đầy đủ, những tài liệu đẳng cấp dưới cấp chuyên gia trở xuống cơ bản đều có đủ cả.

Trước tiên nàng tinh luyện một chút tài liệu để khắc thực văn, sau khi hoàn thành mới nói với Mạc Dịch Nhiên: “Thả Linh Thực của ngươi ra đi.”

“Ừ.” Tâm thần của Mạc Dịch Nhiên hơi động, một đóa hoa tinh tế màu cam chui ra từ sau người hắn, rơi vào trong tay của Ngu Thanh Thiển.

Dị năng của Ngu Thanh Thiển mang theo một loại thân thiết đặc biệt với thực vật, đóa hoa màu cam nhỏ này vừa rơi trên tay nàng liền biểu hiện sự yêu thích, không ngừng thân mật cọ lòng bàn tay nàng, điều này khiến Mạc Dịch Nhiên sửng sốt.

Hắn tốn bao nhiêu công sức cực khổ, thậm chí còn gặp phải rất nhiều nguy hiểm mới ký khế ước được với cây Linh Thực có sức mạnh vô cùng lớn này. Đừng thấy đóa hoa này nhỏ bé như vậy, tính tình nóng nảy lại vô cùng lớn, bình thường rất hay náo loạn trong Linh Thực không gian của hắn.

Sao lúc này rơi vào trong tay của Ngu Thanh Thiển lại giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn vậy, quả thật khiến cho hắn xúc động muốn thổ huyết. Đồ quỷ “bắt cá hai tay” này, rốt cuộc nó là Linh Thực của ai không biết nữa.

“Ngươi thật xinh đẹp.” Ngu Thanh Thiển có một loại tình yêu thương trìu mến đối với thực vật. Đầu ngón tay nàng khẽ vuốt ve đóa hoa nhỏ màu cam, trong mắt chứa ý cười: “Ta giúp ngươi thăng cấp được không?”

“Xèo xèo!” Đóa hoa nhỏ màu cam biểu hiện ra sự tin cậy đối với Ngu Thanh Thiển, vui mừng kêu lên vài tiếng, sau đó không ngừng cọ lòng bàn tay của nàng.

Đồng đội của Mạc Dịch Nhiên thấy vậy đều biểu lộ vẻ mặt như gặp quỷ, cây Linh Thực này của lão đại bá đạo vô cùng, hiện giờ lại lộ ra biểu hiện thân mật khiến người khác quá mức hãi hùng thế này.

“Ài, các người nói xem đóa Linh Thực này của lão đại có phải là hoa đực hay không? Thấy mỹ nữ thì kích động như vậy.” Một người buột miệng nói.

Tên còn lại mắt đã trắng dã không còn chút máu nào: “Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, mỹ nữ xuất hiện bên cạnh lão đại nhiều như vậy cũng không thấy nó biểu lộ sự yêu thích như vậy, rõ ràng chỉ có Ngu Thanh Thiển mới có thể thưởng thức đãi ngộ này.”

“Ta đột nhiên cảm thấy đóa Linh Thực này thì lão đại của chúng ta nuôi dưỡng như mẫu nhỏ, bình thường hung dữ với lão đại như vậy, nhưng lại có thể đối xử dịu dàng ngoan ngoãn với Ngu Thanh Thiển như vậy.”

“Chớ nói nhảm, cẩn thận lão đại lột da của ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.