Phong Thần và Trì Mặc Nhiễm cũng không phải hẹn, Phong Thần tới trước ngồi ở hàng thứ nhất, lúc Trì Mặc Nhiễm đến liền trực tiếp tới ngồi bên cạnh Phong Thần.
Hai người đến liền kinh động tới đệ tử và trưởng lão Hồng Phong, dẫn đến rất nhiều đệ tử của lục phong khác cho dù là đang bế quan hay là không có hứng thú với xông quan Hồng Phong cũng đều chạy tới.
Đệ tử thất phong không ngừng chạy tới, trong mắt người thì không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng hai người họ lại thờ ơ, như là sớm đã quen tình huống như vậy.
“Ngươi tới xem tiểu Thiển xông quan sao?” Trì Mặc Nhiễm nhìn về phía Phong Thần, trên khuôn mặt tuấn tú sắc mặt ôn hòa vài phần.
Cảm giác lạnh lùng xa cách của Phong Thần giảm bớt rất nhiều: “Ừ, ta đến xem Thiển Thiển.”
Những người khác sấm quan thì liên quan gì đến hắn chứ.
“Nhưng chúng ta đến hình như mang theo phiền phức cho tiểu Thiển rồi.” Trì Mặc Nhiễm hơi nhíu mày.
Những người này bởi vì hắn và Phong Thần đến chắc hẳn sẽ quan tâm Ngu Thanh Thiển hơn, cũng không biết là tốt hay xấu.
“Nhiều người chưa chắc là xấu, với tính tình bát nháo của nàng như thế, để cho những đệ tử khác quen dần cũng tốt.” Con ngươi trong mắt Phong Thần nhuộm ý cười, ít có đùa giỡn nói.
Trì Mặc Nhiễm bật cười một tiếng: “Cũng đúng, lúc trước ta ở Tử Phong đều nghe xong không ít lời đồn về tiểu Thiển, ta đoán những lời đồn này tuy rằng cố ý khuyếch đại, nhưng chưa chắc đều không phải sự thật.”
“Ừ, nữ nhân Lãnh gia kia là ngươi xử lý, hay là để ta?” Phong Thần suy nghĩ một chút hỏi.
Trì Mặc Nhiễm biết ý của Phong Thần, trong mắt lộ ra sự lạnh lùng: “Tạ Phượng Chi giao cho ngươi còn ta sẽ khiến Lãnh Khâu Vũ biến mất tại Thánh viện.”
Dám ở sau lưng âm mưu với muội muội hắn thì phải gánh chịu hậu quả.
“Nội bộ Tạ gia hình như có chút vấn đề, phụ thân của Tạ Phượng Chi có dính dấp đến một thế lực rất thần bí, ta định giữ Tạ Phượng Chi lại tra một chút.” Phong Thần nói thật.
Trì Mặc Nhiễm là ca ca của Ngu Thanh Thiển, Phong Thần và hắn nói chuyện khá hợp nhau, có thể chân thành kết bạn, cũng coi như là không nhiều bằng hữu.
“Không chỉ Tạ gia, ta tra được nhiều năm trước Lãnh gia cũng liên quan đến một thế lực thần bí, nhưng phải tỉ mỉ điều tra lại như là mò kim đáy bể, tất cả manh mối đều bị chặt đứt rồi.” Trì Mặc Nhiễm nhấp mím môi.
Ánh mắt Phong Thần xa xôi: “Luôn luôn có cảm giác là giông tố sắp tới.”
“Nếu Tạ gia cũng có vấn đề ta sẽ âm thầm điều tra, ngươi cũng tra một chút Lãnh gia, đến lúc đó chúng ta trao đổi tin tức.” Trì Mặc Nhiễm dừng một chút nói: “Những nhà khác cũng đều tra một chút, nếu như thế lực thần bí có vấn đề còn cần dự tính sớm.”
“Ừ, ta tra được có người của Liễu gia và Lãnh gia dính dáng rất nhiều, ngươi cũng chú ý một chút.” Phong Thần nhắc nhở.
Trì Mặc Nhiễm gật đầu: “Ta sẽ lưu ý nhiều hơn, đúng rồi, cỗ thế lực thần bí đó có khi nào liên quan đến Ma Thiên Điện không?”
“Không đâu, Ma Thiên Điện hơn mười năm trước mới quật khởi, ta phát hiện Tạ gia đính dáng đến cỗ thế lực thần bí đó vào hơn hai mươi năm trước cơ.”
Phong Thần cau mày, tiếp tục nói: “Phụ hoàng ta và Văn Hỏa đại đế cũng phát hiện chút manh mối, lúc này dính dáng rất rộng, ta chỉ hy vọng Lãnh gia và Tạ gia không nên đánh chủ ý lên người Thiển Thiển.”
“Lãnh gia sẽ không bỏ qua tiểu Thiển, ta ngăn chặn tin tức của tiểu Thiển ở Học viện Hoàng gia truyền đến Lãnh gia, nhưng lại bị cữu cữu ta biết được, hắn đã âm thầm phái người điều tra ta.” Sự ạnh lùng trong mắt Trì Mặc Nhiễm càng sâu, trong lòng đã đoán được một ít nguyên nhân, ngoại trừ cảm giác cả người phát lạnh ra, đã không hề có bất kỳ kỳ vọng nào.
Sau này, hắn chỉ có muội muội là đủ rồi.
Phong Thần nhìn tình cảnh trên tinh thạch: “Chúng ta gặp riêng rồi nói cho rõ ràng, xông quan bắt đầu ngay rồi.”
“Ừ.” Ánh mắt Trì Mặc Nhiễm nhìn về phía tinh thạch, thu lại vẻ lanh lùng trong mắt.
Hai người chỉ truyền âm, bởi vậy khi nói chuyện những người khác trộm nghe cũng không được.