Khuynh Thế Độc Sủng: Ma Tôn Đại Nhân Thỉnh Buông Tay

Chương 5: Chương 5: Bị phát hiện




Hoa Nguyên Nguyên cao hứng ngẩng đầu kêu lên “.” Lại nhanh chóng ngậm miệng, người đến không phải tên tiểu tử thúi. Thần Dương nhìn đồ vật dưới chân, đây không phải đồ của Hỉ Bảo sao? Thần Dương cúi người, nhặt lên tiểu cầu cầm trong tay, quan sát cẩn thận. Trong thủy cầu, Hoa Nguyên Nguyên khẩn trương đến độ nhanh chóng lấy tay bịt kín miệng, cầu khẩn ngàn lần vạn lần đửng để bị phát hiện nàng là Hỉ Bảo trộm mang tới đây.

Khuôn mặt tuấn tú của Thần Dương ở trên mặt thủy tinh cầu phóng đại, trong lòng nàng cảm thán, trên cung toàn là mỹ nam tử a. Thần Dương nghĩ một lát, liền đem thủy cầu thu lại, mang đi. Hoa Nguyên Nguyên vẫn đang mơ mơ hồ hồ liền bị hắn mang về tẩm cung. Thần Dương ngồi cạnh án thư, lấy thủy tinh cầu ra đặt ở trên bàn, hướng bên ngoài kêu một tiếng.

“ Người đâu “

Lập tức có một tiên nữ tiến vào, cung kính hành lễ “ Nhị điện hạ “

“ Ngươi đi xem Cửu điện hạ đang làm cái gì “ Thần Dương nói với tiên nữ.

“ Lĩnh mệnh “ tiên nữ nhận lệnh, bước ra ngoài.

Thần Dương nhìn tinh cầu để trên bàn, lại đảo mắt lấy một quyển sách tới đọc.Hoa Nguyên Nguyên ở bên trong, vẻ mặt thoả mãn nhìn ngắm vẻ mỹ nam nghiêm túc đọc sách. Thần Dương đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía tinh cầu, hắn vẫn cứ cảm thấy quái quái, như có thứ gì đang nhìn xem hắn chằm chằm. Hoa Nguyên Nguyên biết hắn không nhìn thấy được nàng, liền lớn mật nhìn thẳng, vẻ mặt nhẹ nhàng thích ý.

Một lát sau, vị tiên nữ kia trở lại, hành lễ với hắn rồi bẩm báo,” Nhị điện hạ, Đế đang phát hoả trong cung Cửu điện hạ”

Thần Dương buông sách xuống “ Cửu đệ lại nghịch ngợm cái gì?.”

“ Hình như là công khoá Cửu điện hạ làm Đế không hài lòng, Đế chính là đang răn dạy Cửu điện hạ.”

Thần Dương nhìn một chút thủy tinh cầu trên bàn, khẽ nói “ Lui xuống đi “. Tiên nữ liền đi xuống. Hỉ Bảo đã nhiều ngày đến đây học bổ túc, vì để hắn hảo hảo chăm chỉ học hành, cái tinh cầu tiểu ngoạn ý này, liền để ở Thần Dương cung đi. Hắn lần nữa cầm sách lên đọc. Chính là Hoa Nguyên Nguyên nhìn hắn lại đọc sách, bất tri bất giác cơn buồn ngủ kéo đến, liền đánh vài cái ngáp, nằm sấp xuống, ngủ trong thủy tinh cầu. Thần Dương đọc sách thật nghiêm túc, lại chợt nghe tiếng ngáy nho nhỏ. Hắn không tự giác nhíu mày, buông sách vở, tìm kiếm xung quang nhưng vẫn như cũ không phát hiện tiên nhân khác có mặt ở đây. Là tiếng ngáy của kẻ nào quấy rầy hắn đọc sách. Thần Dương tìm theo tiếng ngáy, dường như là từ trong thủy tinh cầu phát ra. Hắn càm tinh cầu lên đánh giá, tay sờ một chút phía trên tinh cầu, dùng một chút lực, tinh càu liền mở ra. Bên trong, có một nữ tử tóc dài, đánh một giấc ngủ khò khè thơm ngon. Chính Hoa Nguyên Nguyên còn chưa biết mình bị bại lộ,dâu dẩu môi nho, lật người tiếp tục say giấc.

Hắn có chút khó hiểu, tại sao trong tiểu cẩu của Hỉ Bảo lại có nữ nhân, hơn nữa không phải tiên nữ trong cung, quanh thân toả ra âm khí, rõ ràng là một con quỷ.

Hoa Nguyên Nguyên trong mộng tỉnh dậy, mở hai mắt, liếc mắt liền thấy khuôn mặt Thần Dương phóng đại trước mặt mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.