Hoa Nguyên Nguyên nhìn mảnh nhỏ trên mặt đất rất là bất đắc dĩ, nàng đã cố hết sức. Bạch Tuyết thực đau đầu, cũng tức giận, nhưng tận lực áp chế nội tâm phẫn nộ, đây là chén trà thứ chín chín nàng ta quăng ngã, dâng trà châm trà thôi mà, khó như vậy sao?
Hoa Nguyên Nguyên còn hướng về phía Bạch Tuyết làm một bộ dạng thực ủy khuất, khiến Bạch Tuyết cảm thấy chính mình có chút bất lực.
Bạch Tuyết liền không giao việc thượng trà cho nàng làm nữa, dạy nàng làm thế nào mặc y phục cho người khác. Bạch Tuyết lần này tự mình xung trận, lấy bản thân cấp Nguyên Nguyên thử mặc quần áo. Nàng dạy trước một lần,sau đó để nàng ta (NN) tới thử.
Hoa Nguyên Nguyên mặc được một nửa cho Bạch Tuyết, đến chải chuốt cũng không được rõ ràng.
“ Không đúng, như vậy.” Bạch Tuyết có chút nóng nảy
“ Nga.” Hoa Nguyên Nguyên lại lần nữa chỉnh lại
“ Sai rồi sai rồi, cái dây lưng này cùng chỗ này để với nhau, “
“ Nga”
“ Xiêm y chỗ này kéo ra, không cần lại nhét vào, không, không phải như vậy,ngươi, ngu ngốc.”
Bạch Tuyết lần này quả thực giận, cuối cùng từ bỏ chuyện dạy học đối với Hoa Nguyên Nguyên.
Nàng đây cũng thực tức giận, làm cái nhà hoàn, đồ vật cần học cũng quá nhiều, trước đây Tiêu Diễm cũng đâu có nói phải học những thứ này. Nàng thậm chí nổi giận đùng đùng đi tìm hắn.Hoa Nguyên trực tiếp xông vào phòng Tiêu Diễm, vừa lúc thấy Tiêu Diễm ôm Phượng Nhi nói lời ngon tiếng ngọt.
Tiêu Diễm mất hứng nhìn nàng:” Không biết trước khi vào phải bẩm báo sao?”
Sau đó hướng Hắc Vân bên ngoài mắng:” Hắc Vân, ngươi chết rồi hay sao?”
Hắc Vân bên ngoài nghe thấy tiếng mắng, cũng thực ủy khuất, Hoa Nguyên Nguyên đó cái gì cũng không nói, cứ như vậy một đường xông vào, Hắc Vân hắn không kịp phản ứng.
Hắc Vân hăn tự nhiên không dám đi vào, miễn cho chủ tử nhà hắn lại phê bình.
,” Ta không làm.” Hoa Nguyên Nguyên trực tiếp nói
Tiêu Diễm nhíu mày, nói với Phượng Nhi:” Ngoan, ngươi ra ngoài trước, chờ ta một chút...”
Phượng Nhi miễn cưỡng lưừ luyến không rời đứng lên, đối với hắn nói:” Điện hạ mau lên chút, nhân gia không nên cùng điện hạ tách ra lâu.”, thanh âm kiều mị.
“ Đã biết, bảo bối, ủy khuất nàng một chút.” Hắn hướng về phía hồ ly hôn gió vài cái. Nàng ta lúc này mới chậm rì rì đi ra cửa phòng.
“ Ngươi lại muốn thế nào?”
“ Không làm, làm cái nha hoàn hảo phiền toái, muốn phải học nhiều đồ vật như vậy, ta sẽ không “. Nàng trực tiếp thể hiện bộ dạng không cao hứng.
Say khi Hoa Nguyên Nguyên đến hồ tộc vẫn luôn làm Tiêu Diễm thật đau đầu, nơi này ai mà không đối với hắn cung cung kính kính, chỉ duy độc cái nàng này, không hỏi cái này như thế nào, thì chính là cái đó như thế nào, bây giờ, muốn bỏ dở giữa chừng không học.
“ Là do ngươi không trú tâm học.”
Nàng liếc mắt một cái nói:” Những thứ đó, ta không có hứng thú.”
“ Không có hứng thú cũng phải học.” hắn có chút cưỡng bách Hoa Nguyên Nguyên
“ Ngươi không phải cũng không muốn học tập xử lí chính vụ sao, chính ngươi không hứng thú liền có thể không học, ta đâu, lại bắt buộc ta học “. Nàng lầu bầu trong miệng nói thầm.
“ Ngươi nói cái gì?” Tiêu Diễm mơ hồ nghe thấy nàng nói cái gì đó, tâm tình kém xuống.
“ Không có gì.” nàng làm một bộ dáng không muốn để ý tới hắn.
Tiêu Diễm thấy dáng vẻ Hoa Nguyên Nguyên, nhấc chân đến trước mặt nàng, mũi chân đối diện mũi chân, hai ngươi cách nhau thực gần, nhưng ai cũng thực tức giận.