Thần Dương nhìn về phía Hoa Nguyên Nguyên, hỏi,” Ngươi biết uống rượu?”
“ Đương nhiên, ở Minh giới...” Nàng nói được một nửa lại cảm thấy bản thân nhanh mồm nhanh miệng nói bậy bạ, liền ngậm miệng.
“ Minh giới cái gì?” Hắn buông đồ vật trong tay, nghiêm túc nhìn nàng hỏi. Hoa Nguyên Nguyên cười với Thần Dương một chút, biết không giấu được người này, thôi, không phải nàng chỉ là trộm uống rượu của dương gian thôi sao, thế thì có làm sao.
“ Thời điểm ở Minh giới, Bạch ca ca ( Bạch vô thường) thường đem theo rượu ngon ở nhân gian,tới tìm ta cùng nhau uống, chúng ta chính là không say không về.” Hoa Nguyên Nguyên khoe đến đắc ý, kỳ thực cũng là khoe chính nàng tửu lượng, thực sự không tệ nha.
“ Lần sau tam đệ mời ta uống rượu, ta mang về cho ngươi một ít” Thần Dương nói với nàng.Hoa Nguyên Nguyên thực hưng phấn gật đầu, trong cung rượu tốt, hẳn là uống thực ngon đi, Hoa Nguyên Nguyên mũi ngửi trên người hắn mùi hương, thiếu chút muốn chảy nước miếng.
“ Ân, hảo nha. Ngươi phải nhớ đó”.
Thần Dương đột nhiên đứng dậy, đi đến một chiếc ghế, nằm xuống ngủ,” Ta ngủ một lát, ngươi an tĩnh chút, không cần trong phòng chạy loạn,nếu bị phát hiện ngay cả ta cũng không giữ được ngươi”. Nói xong hắn liền nhắm mắt lại, ngủ.
Hoá ra Hoa Nguyên Nguyên nhân lúc hắn đi uống rượu, lẻn ra ngoài chơi bị phát hiện rồi. Nhìn hắn nhắm mắt ngủ, nàng nghĩ chắc hẳn do rượu tác dụng chậm rồi. Hoa Nguyên Nguyên là ai, hihi nàng coi như chưa nghe thấy hắn dặn dò gì trước khi ngủ, lại bò ra khỏi thủy tinh cầu, vừa muốn nhảy từ trên bàn xuống, thanh âm không buồn không giận nhắc nhở lại vang lên,,” Trở về.”
Nàng hành sự bị tóm tại chỗ, vội vã bò trở về, thành thành thật thật nằm im bên trong thủy tinh cầu.Hoa Nguyên Nguyên lại duỗi cổ, thò đầu ra nhìn Thần Dương, hắn rõ ràng nhắm mắt lại, lại có thể biết được nàng không thành thật mà chạy ra thủy tinh cầu.
Hoa Nguyên Nguyên lầu bầu trong miệng, ngồi trở lại trong tinh cầu, nói thầm: “Hảo nhàm chán nha, hảo nhàm chán nha”. Nàng cho rằng đi vào cung, có thể thực tốt ở cung chơi đùa một phen, nhìn xem trong cung cảnh đẹp, vậy mà, bây giờ, chỗ nào đều không đi được, chỉ có thể ở một chỗ chỗ Thần Dương cung này.Nhàm chán cũng chỉ có ngủ, nàng lại ngả đầu ngủ thêm. Lúc Hoa Nguyên Nguyên tỉnh lại thời điểm, chung quanh một mảnh đen nhánh, nhìn không rõ cái gì.Nàng vừa muốn há mồm, thanh âm từ trong bóng tối truyền đến: “Đã khuya, mau ngủ đi.”
Đã là ban đêm sao, Hoa Nguyên Nguyên vừa mới tỉnh, lại bắt nàng ngủ, nơi này một chút cũng không chơi được, còn không bằng trở lại nơi Hỉ Bảo đó, ít nhất còn có cá vàng có thể cùng nhau bơi qua bơi lại.Hoa Nguyên Nguyên trợn tròn mắt, thật lâu mới cảm thấy mỏi mệt, lúc sau liền thật sự ngủ rồi.
Lúc nàng lần nữa tỉnh lại, xung quanh một mảnh sáng ngời, Hoa Nguyên Nguyên chạy nhanh đi xem Thần Dương ở nơi nào.
Kết quả vừa nhấc đầu, liền thấy khuôn mặt phóng đại của hắn, Thần Dương cúi đầu, tay cầm bút lông, chuyên tâm ở trên giấy Tuyên Thành vẽ cái gì đấy.
Nguyên lai hắn là vẽ tranh nha.
Hoa Nguyên Nguyên nhìn xuống giấy vẽ, đồng tử phóng đại một chút, trên giấy Tuyên Thành vẽ một người, không, là quỷ, bất chính sao lại là Hoa Nguyên Nguyên, hơn nữa vẫn là nàng ngủ tư thế thực sự...không có tý thục nữ nào vậy a.
Trên giấy vẽ Hoa Nguyên Nguyên, nằm ngửa ở tinh cầu, một chân hướng bên phải duỗi, một chân gấp khúc, một bàn tay đặt ngang giữa thủy tinh cầu, một cái tay khác để qua đỉnh đầu, uốn lượn, tóc đen hỗn độn tán loạn ở thủy tinh cầu.