Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma

Chương 32: Chương 32: Mười vị trí đầu




Đại lục Tranh Thanh có bốn quốc gia cùng hơn một trăm nước chư hầu vây quanh, phương nam thời tiết bốn mùa rõ rệt, đất đai phì nhiêu, rộng lớn ít núi cao là nơi Thịnh Thiên đế trị vì, phương bắc lạnh giá, mười hai tháng thì hết năm tháng là mùa đông vây quanh, nhưng lại có nhiều sản vật, tinh thạch vô cùng trân quý nơi này là Tịnh Trêu quốc. Phía tây tương đối ôn hòa con đường giao thương của bốn nước đều phải qua đây, Tây Sử quốc, quốc gia giàu nhất trong bốn nước. Phía Đông nhiều núi giáp biển lớn đông bằng thưa thớt, ít dân tộc sinh sống, đa phần là thảo nguyên trồng cỏ chăn nuôi, nhưng người dân nơi đây đều rất thiện chiến, những cường giả tu luyện cũng rất nhiều - Đông Cương quốc.

Lúc này trong Thiên Hòa cung của Thái tử, một nam tử mặc một thân trường bào đen tuyền đang đứng trong thư phòng, tay trái cầm hai viên minh châu đang không ngừng đảo vòng quanh nhau, ma sát nhau tạo nên âm thanh cạch cạch, ở góc phòng còn có một hắc y nhân lẳng lặng cung kính đứng đó, người này chính là ám vệ bên cạnh Lam Nhu Tuyết, cũng chính là thủ lĩnh quân Hắc Lang bên người Thái tử Tịnh Trêu quốc, mà vị nam tử kia chính là vị Thái tử ấy - Hạ Hầu Ân, người này tâm tư âm trầm, hắn có một đôi mắt dài hẹp lóe lên sự mưu tính, hắn tuy toàn thân phát ra khí chất vương giả nhưng cũng không kém phần âm lãnh, một từ để hình dung hắn là nguy hiểm!

- Thất trở về xem nàng đi, tháng sau là sinh thần hoàng thượng Thịnh Thiên, bản cung sẽ đích thân đến, ha ha đến lúc đó bản cung muốn nhìn xem thi thể của Lãnh Tiêu Dương ha ha ha.

- ----????????????????---------

Hôm sau tại quảng trường mười hai người chiến thắng lôi đài đứng thành một hàng ngang cuối cùng là người rút được thăm trắng, hôm nay họ sẽ thi đấu để tranh mười hạng đầu tiên của bảng cường giả. Thanh y lão giả lại một bộ dáng cao nhân đạo mạo, đứng trên đài cao mà tuyên bố.

- Các vị trụ đến đây chứng tỏ các ngươi là những anh tài chân chính, là những trợ thủ đắc lực của Thịnh Thiên đế quốc ta, sau đây lão phu sẽ trình bày thể lệ vòng tranh đấu cuối cùng này, các ngươi sẽ thi đấu xoay vòng, tự bản thân chọn ra đối thủ nếu ngươi chiến thắng sẽ thay vị trí người đó, nếu ngươi thua sẽ chờ đến lượt khiêu chiến tiếp theo. Tốt rồi mời các ngươi lên đài!

Sáu lôi đài hôm trước đã thu lại bốn chỉ còn hai lôi đài ở giữa quảng trường, có lẽ do sự oanh tạc quá kinh người của Vân Lam mà hai cái lôi đài này hôm nay có kích thước lớn gấp đôi cái hôm trước vả lại bốn góc trụ của lôi đài còn gắn thêm bốn viên kim tinh thạch để tạo nên kết giới vây bốn góc lôi đài lại, bảo vệ người dân vây xem bị liên lụy. Cảnh Thiên Dật bay lên lôi đài đầu tiên, hắn hôm nay trên vai còn quấn một tầng băng trắng, hắn lẳng lặng đứng đó, liền có một nam tử thanh bào nhảy lên đứng đối diện với Thiên Dật người này chính là đại ca của Điền Nghiên, Điền Thanh. Điền Thanh một bộ dáng nho nhã lễ độ hướng Thiên Dật chắp tay một cái rồi mới rút vũ khí của bản thân ra hướng Thiên Dật lao tới. Vũ khí của Điền Thanh là một cây sáo ngọc thuần xanh nếu luyện khí sư có phẩm chất cao sẽ nhận ra cây sáo này là thượng phẩm bảo khí tạo nên. Thiên Dật rút kiếm chống lại công kích của Điền Thanh, hai người nhanh chóng tách ra tay kết thủ ấn, vũ khí của họ trôi lơ lửng giữa không trung, niệm xong khẩu quyết chỉ thấy trên thân kiếm của Thiên Dật bao phủ một màu xanh lá nhàn nhạt, hắn cư nhiên hệ kỹ Mộc hệ, bên kia Điền Thanh cây sáo trước mặt hắn làm trung tâm trào ra cỗ năng lượng to lớn là Thủy hệ. Hai thuộc tính này tương đối ôn hòa nhưng chỉ cần nhìn động tác tiếp theo của họ thì đạo lí này liền sai lệch. Chỉ thấy kiếm của Thiên Dật vươn ra hai nhánh cây mềm dẻo mà rắn chắc chứa nguồn huyễn lực mà Thiên Dật truyền vào hóa thành từng đạo chiếc lá màu xanh nõn, sắc bén mà nhanh chuẩn bay qua Điền Thanh, Điền Thanh vun tay sáo ngọc xoay ba vòng tạo nên một cái khiên bằng nước màu u lam chắn trước mặt hắn, chặn hết đám lá cây kia công kích đến. Hai người cứ giằng co mãi đến gần hai canh giờ, hai bên kịch chiến đến bất phân thắng bại. Bên lôi đài thứ hai tình trạng chiến đấu khác xa hoàn toàn, nói chính xác hơn là kẻ truy người trốn, Dạ Minh như hung thần ác sát vun kiếm trong tay đuổi theo nam tử phía trước khiến tên kia kêu khóc om sòm, chẳng phải là hắn yếu kém mà bởi vì Dạ Minh là một tên cuồng tu luyện, hắn thật hối hận chỉ vì một câu nói kia mà bị tên mặt lạnh này truy đuổi hại hắn chưa kịp thả ra huyền thú đã thua thảm như vậy rồi. Tên nam tử kia chỉ nói câu: Ngươi thật giống nữ nhân đã khiến Dạ Minh truy sát như vậy rồi, mấy thí sinh phía sau liền rút ra bài học chớ chọc tên điên này, nếu không chết không được tử tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.