Khuynh Thế Thiên Tài

Chương 120: Chương 120: Huyết Khế ma thú




Trên giường đá là một ma thú!

Một ma thú dưới hình hài nam tử!

Nam tử nằm ngay ngắn, hai tay đan vào nhau đặt trước ngực. Người này có ngũ quan tinh xảo như được tỉ mỉ điêu khắc tạo thành, hai mắt khép hờ, rèm mi dày buông xuống khẽ động, rung rinh như cánh bướm.

Nếu như bỏ qua nước da trắng nhợt nhạt vô cùng thiếu sức sống thì hắn quả thực là một mĩ nam tử tuấn tú.

Trên người mĩ nam tử này luôn luôn toả ra một hơi thở âm hàn, lãnh khí. Lâu lâu còn chạy qua một tia lôi điện nhàn nhạt, uốn lượn dạo chơi quanh người nam tử này một vòng, rất lâu mới biến mất.

Hoá ra là ma thú hệ Băng, Lôi sao? Song hệ ma thú quả nhiên đáng để kiêu ngạo a!

Đúng lúc Lãnh Hàn Thần đang quan sát nam tử này, thì Hoả điểu theo chân Lạc Y bước vào.

Hoả điểu lúc này đang ríu rít nói gì đó với Lạc Y đến mức nàng mất hết kiên nhẫn phải ôm tai lại nhưng hắn vẫn không ngừng lải nhải. Cứ như là hắn không hề thấy vẻ khó chịu hiện hữu rõ ràng trong đôi mắt nàng.

Giờ khắc này, Lạc Y thật có một loại xúc động muốn tung một cước đem con chim ngu ngốc này vỗ chết.

Ai có thể trả lời cho nàng biết, con tiểu điểu phiền toái này tại sao lại trở nên nói nhiều như vậy đây?

Trong khi Lạc Y đang âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Hoả điểu, thì hắn bỗng nhiên hơi ngẩng đầu, lại vừa vặn chạm mắt vào bóng dáng Lãnh Hàn Thần đang đứng bên cạnh giường đá.

" Mau tránh xa ca ca ta!"

Hoả điểu phát hoảng, hai mắt hiện lên hai mạt đỏ rực, quát thật lớn.

Hắn nâng chân muốn chạy lại phía giường đá, định đem Lãnh Hàn Thần đuổi đi thì lại có một bàn tay giữ hắn lại.

" Đừng kích động, nếu ngươi không muốn ca ca ngươi phải chết!"

Lạc Y nhìn Hoả điểu lắc đầu, muốn ngăn cản hắn làm việc dại dột ảnh hưởng đến Lãnh Hàn Thần.

Hoả Điểu mở to mắt ngẩn người. Hai đạo lửa đỏ trong mắt sáng rực, hắn vô lực mấp máy môi.

" Ngươi..." Đồng mưu với hắn?

Hắn chính là muốn nói như vậy, bất quá, chữ " ngươi " vừa thốt ra thì những từ sau đã tắc nghẽn ở cổ họng, làm thế nào cũng không phát ra được.

Cơ bản là hắn không muốn tin, không muốn tin người vừa mới cứu sống hắn lại đồng mưu với người khác hại ca ca hắn.

Mặc dù hắn sớm đã biết... Hai người là cùng một đội.

Lạc Y giống như hiểu Hoả điểu đang suy nghĩ cái gì, nàng đánh ánh mắt về phía giường đá, nhẹ giọng nói.

" Chúng ta muốn cứu hắn, hoàn toàn không có ác ý!" Đương nhiên, trừ việc muốn khế ước với hai ngươi!

Câu nói sau nàng không nói ra, bất quá nàng quả thật muốn như vậy!

" A?"

Hoả điểu nghe Lạc Y nói,mặt lại tiếp tục ngẩn ra, nhưng rất nhanh sau đó hắn lại lắc đầu nguầy nguậy. Ánh mắt nhìn lên giường đá mang theo một tia thương tiếc thống khổ.

" Ca ca không cứu được, hắn cường ngạnh thăng cấp vượt qua chế ước thiên địa! Hắn sống không nổi! Thiên địa không dung nổi hắn!"

" Ngươi là nói hắn vượt qua cấp bậc Tôn Giả tiến vào cảnh giới Thần Tôn sao?"

Lạc Y vô cùng ngạc nhiên bật thốt lên vài tiếng. Nàng biết tại Apollo đại lục, mọi thứ đều bị giới hạn bởi chế ước thiên địa. Con người hay ma thú tu luyện đều chỉ có thể tu luyện đến cấp bậc Tôn Giả. Đối với người cường ngạnh vượt cấp mà nói, kết quả duy nhất chính là thiên địa bất dung!

Lạc Y quay đầu nhìn nam tử nằm trên giường đá, chân mày nàng bắt đầu hơi nheo lại.

Nàng vẫn nghĩ trong đại lục này, chỉ có nàng và Lãnh Hàn Thần chính là hai sự tồn tại đặc biệt nhất, không bị ảnh hưởng bởi chế ước thiên địa. Giống như Lãnh Hàn Thần đã tấn cấp Thần Tôn vào hai năm trước.

Bất quá, Lãnh Hàn Thần tấn cấp là tấn cấp tự nhiên, không giống như nam tử kia. Hắn cường ngạnh tấn cấp như vậy là vì gặp phải chuyện gì đây? Là gặp phải chuyện gì mà không tiếc cả sinh mệnh liều lĩnh như vậy?

Hoả điểu không biết Lạc Y đang suy nghĩ rối rắm, hắn bước từng bước đến bên cạnh giường đá, nhìn về phía nam tử đã yên tĩnh nằm ở đó thật lâu, trong giọng nói lẫn vào chút quyết tuyệt oán hận.

" Tất cả đều là tại Thánh Điện, bọn hắn muốn cướp lấy thần nhãn của ca ca! Chính bọn hắn đã ép buộc ca ca cường ngạnh thăng cắp. Ta nhất định phải mạnh lên, ta phải giết hết bọn người Thánh Điện, trả thù cho ca ca!"

" Ngươi nói ca ca ngươi có thần nhãn?"

Lạc Y nắm bắt đúng chỗ hỏi tới. Hoả điêu ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn nàng, nhưng vẫn không chút giấu diếm gật gật đầu.

" Đúng a! Hắn có Thần nhãn! Có thể nhìn vượt qua ngàn dặm, chỉ cần hắn muốn là có thể nhìn được! Rất tài giỏi a!"

Hoả điểu mỗi lần nhắc về ca ca hắn đều không ngăn được tâm trạng sùng bái. Ca ca chính là thần tượng của hắn đâu!

Chân mày Lạc Y sau khi nghe Hoả điểu nói thì liền nhíu lại càng sâu. Hoá ra Thánh Điện không chỉ đánh chủ ý lên Thần Thú, mà còn đánh chủ ý lên những ma thú có khả năng đặc biệt. Nàng vẫn không quên bọn chúng từng truy sát Lôi Hổ đâu.

Rốt cuộc bọn hắn là có mưu đồ gì đây?

Lãnh Hàn Thần trầm ngâm nghe Hoả điêu nói chuyện. Hắn hơi chuyển ánh mắt nhìn nam tử nằm trên giường, lại nhìn Hoả điểu, trầm giọng nói.

" Ta có cách cứu hắn!"

" Ngươi nói gì?"

Hoả điểu nghe Lãnh Hàn Thần nói không mấy tin tưởng, nhưng hắn lại không nhịn được gấp gáp đi lên. Hắn nói hắn có cách, là thật sao?

Lãnh Hàn Thần giống như đọc được suy nghĩ không tin tưởng của Hoả điêu. Hắn khẽ hừ một tiếng, nắm lấy tay Lạc Y muốn cùng nàng quay người rời đi. Trước khi đi vẫn không quên để lại một câu.

" Ngươi không tin cũng không sao! Chúng ta đi!"

" A?"

Hoả điêu nhìn thấy hai người muốn đi liền hoảng, vội vàng nhảy ra chặn đường.

" Này, này, đứng lại đi! Ta tin, ta tin a! Ngươi hãy cứu ca ca ta!"

Hoả điểu mặc kệ người này nói có phải là thật hay không. Bất quá, chỉ cần có cơ hội hắn đều muốn thử.

Dù sao vẫn tốt hơn là để ca ca cứ nằm đó hút lấy linh khí giành giựt sự sống như thế này. Linh khí trong thiên địa đều sắp bị ca ca hắn hút cạn rồi!

" Ngươi nói đi, là biện pháp gì?"

Hoả điểu đứng bên cạnh Lãnh Hàn Thần, lưng khom, ngẩng khuôn mặt tuấn tú cười ngốc, nịnh nọt đủ điều.

" Chỉ có một biện pháp " Lãnh Hàn Thần hơi ngừng lại, liếc mắt nhìn Hoả điểu một cái, trông thấy vẻ mặt mong đợi của Hoả điểu, chầm chậm phun ra hai chữ " Huyết ước với ta!"

" Ngươi nói là... Là huyết ước?"

Hoả điêu lắp bắp lặp lại một lần. Hắn biết đây là một loại khế ước ma thú có tính chất bắt buộc vô cùng cường hãn. Bình thường rất ít ma thú dám cùng khế chủ thực hiện Huyết ước ma thú.

Nếu như Huyết ước thật sự có thể cứu sống ca ca, hắn nhất định sẽ thử. Nhưng là hắn vẫn thuỷ chung không biết, Huyết ước thế nào lại có thể cứu được ca ca hắn.

Hoả điểu suy nghĩ hoài vẫn không ra, âu sầu mím mím môi, kiên định lại bắt đầu có chút lung lay.

Lạc Y đứng bên cạnh nghe qua đã hiểu Lãnh Hàn Thần muốn gì. Đúng là bây giờ, cách duy nhất cứu được nam tử kia chỉ có thể là thực hiện Huyết ước.

Thật ra, nàng và Lãnh Hàn Thần không bị ảnh hưởng bởi chế ước thiên địa chính là vì trong cơ thể nàng và hắn đều chảy dòng máu thuần khiết nhất, dòng máu thuộc về Thần linh.

Nếu bây giờ thực hiện Huyết ước, máu của Lãnh Hàn Thần sẽ xâm nhập vào cơ thể nam tử kia, phá đi chế ước trên người, cứu sống hắn một mạng.

Bù lại, Lãnh Hàn Thần có thể kí khế ước với một ma thú có năng lực cường đại.

Buôn bán này cũng không có lỗ nha!

Phải biết rằng, tại Apollo đại lục muốn tìm được ma thú có cùng cấp bậc với Lãnh Hàn Thần... Hẳn là không có đâu!

" Ngươi chỉ có thể chọn lựa tin tưởng bọn ta, hoặc là ca ca ngươi sẽ chết! Đường nào cũng là chết, không phải sao?"

Lạc Y thản nhiên đem sự thật phơi bày. Tiếng nói nàng vừa dứt, cơ thể Hoả điểu liền run lên, do dự phía trước liền tan rã.

Hắn nhắm mắt lại, lắc đầu khổ sở cười một tiếng. Nàng nói không sai, nếu không thử, cuối cùng ca ca hắn cũng sẽ chết. Nếu như thử, ít ra vẫn còn năm phần cơ hội hồi phục.

Hoả điểu mở mắt, lúc này đã không còn một chút do dự nào, hắn nhìn Lạc Y và Lãnh Hàn Thần thật sâu rồi mạnh mẽ gật đầu.

" Được! Ta tin các ngươi!" Mong các ngươi đừng để cho ta thất vọng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.