Kí Ức Chi Tỏa

Chương 9: Chương 9




CHƯƠNG 9

Tại một khu ngoại ô thành phố có một ngôi nhà hai tầng được sơn vét màu bạc lẳng lặng tọa lạc bên cạnh hồ nước yên ả, được bao bọc bởi những hàng cây cao lớn. Xung quanh bố phía đều không có người ở, ánh nắng mặt trời xuyên quá những tán lá cây chiếu rọi lên mặt nước ánh lên một chút kim quang, sự yên tĩnh này giống như thế ngoại đào nguyên.

Bỗng nhiên tiếng động cơ ô tô đánh vỡ sự yên lặng của rừng cây, một chiếc xe màu đỏ phóng trên con đường nhỏ tiến đến gần ngôi nhà kia, và cuối cùng dừng lại tại trước cửa. Một nam nhân cao lớn từ trên xe bước xuống. Y thoạt nhìn cỡ tầm ba mươi tuổi với mái tóc đen dài đến bả vai được cột lên rất chỉnh tề. Vẻ mặt y có chút nhợt nhạt có lẽ là vì lo lắng, còn có một điều làm cho người ta nhìn vào phải ấn tượng đó chính là đôi con ngươi trái đen hữu lam. Y mang một bao lớn, hình như là đồ dùng hàng ngày gì đó hướng căn nhà lớn đi vào.

“Ta đã trở về!” người nam nhân này đẩy ra cửa lớn, mở lời chào hỏi thật nhẹ nhàng.

Không giống với bên ngoài, bên trong căn nhà lớn này lại là một thế giới chứa đầy hôn ám, các cánh cửa đều được che đậy bởi những bức màng đen dày, đem ánh sáng mặt trời ngăn lại, hơn nữa những vật trang trí trong phòng đều tương đối thâm trầm sắt nịt làm cho người ta cảm thấy càng thêm thập phần trầm lặng. Chiếc màn che nơi cửa sổ thoáng hé mở kia lặng lẽ tung bay một chút, hé ra một dáng người nhỏ gầy đang ngồi trên chiếc ghế bành đặt cạnh cửa sổ, người này xem chừng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, cả người bọc chăn lông, ngơ ngác ngồi nhìn. Nhìn kỹ sẽ thấy hắn thật xinh đẹp như búp bê, đôi con mắt đe láy phối hợp cùng ngũ quan xinh xắn cùng làn da trắng nõn, làm cho hắn giống như một vật phẩm đầy trân quý. Mà hắn hình như cùng vật phẩm trân quý cũng không có gì khác biệt, gương mặt xinh đẹp đó không chút biểu tình, đôi con ngươi tròn to như hai viên bi lóng lánh, nhưng một điểm cảm xúc cũng không hề có.

“Thiệt là, ngươi ngồi ở đây cả ngày sao con cừu nhỏ của lòng ta?…..”

Đúng vậy, người nam nhân cao lớn kia chính là tên biến thái giết người mang biết bao tiếng xấu Lucifer. Mà người vẫn thường được y gọi là “con cừu nhỏ” kia bị y bắt đi đã lâu chính là cảnh sát hình sự Arni. Y hiện tại không còn phạm tội, chỉ là cất giữ hắn ở nơi ngoại ô vắng vẻ này mà thôi.

“Mệt chết đi được đúng không? Ta ôm ngươi trở lại giường a….” y bỏ túi đồ dùng kia xuống, mang tiếu dung đi đến bên cạnh hắn. Y xốc nhẹ chăn phủ trên người hắn ra rồi nhẹ nhàng ôm lấy hắn, hướng đến phòng ngủ mà đi. Hắn vẫn không có bất luận điểm phản kháng nào, mềm mại tựa đầu lên bờ vai y. Không, cùng với nói hắn không có bất luận điểm phản kháng nào, chi bằng nói hắn không có bất kì phản ứng nào đi.

“Ta nói ngươi nghe a, hôm nay ta mua rất nhiều thứ. Đợi tí nữa ta sẽ nấu món canh mà con cừu nhỏ của ta thích nhất a!” y cẩn cẩn dực dực đặt hắn lên giường rồi đắp chăn lại, khẽ hôn lên trán hắn. Động tác cứ như vậy ôn nhu giống như quan tâm che chở tình nhân vậy, mà kì quái chính là, hắn giống như tùy ý để cho y bào bố, một nhất cử nhất động cũng không có.

Lo lắng cho hắn xong xuôi, y tựu xoắn lên tay áo, đi vào phòng bếp vội vàng chuẩn bị bữa tối. Y cầm lấy chiếc dao nhỏ cẩn thận thái thịt cùng rau củ thành hạt lựu. Ai có thể tưởng tượng được người này đã từng cầm dao rạch bụng cùng cắt bỏ chân tay rất nhiều người?

Trong phòng bếp bận rộn hơn nửa ngày, y cuối cùng cũng bưng ra bữa tối đã chuẩn bị thật tốt mang đến phòng ngủ. Y đặt hắn dựa lưng vào đầu giường sau đó chính mình ngồi tại méo giường uy hắn ăn canh. Y dùng thìa múc một muỗng đầy canh, cẩn thận nhẹ nhàng thổi nguội rồi lại cẩn thận đút vào trong miệng hắn. Xuất phát từ phản ứng bản năng, hắn đem tất cả canh trong miệng nuốt vào.

“Ngô, khục khục……” bởi vì không cẩn thận, hắn bị sặc canh. Hắn kịch liệt ho khan, nước canh cũng từ trong miệng tràn ra, theo khóe miệng mà chảy xuống.

“Con cừu nhỏ!” y khẩn trương buông chén canh, vỗ nhẹ lưng hắn, kiên nhẫn chờ đợi đến khi hô hấp đã thuận hòa. Y nhu hòa cuối đầu xuống liếm sạch vết bẩn còn vươn nơi khóe miệng của hắn.

“Đến, từ từ uống.” y hiện tại không dám dùng thìa múc canh đút hắn nữa, chỉ là tự mình uống một ngụm canh, rồi lại chậm rãi mớm vào trong miệng hắn. Mà hắn cũng vô thức đem canh trong miệng nuốt vào.

Thật vất vả lắm mới cho hắn uống hết chén canh, y đem bát cất đi rồi lại mang đến một thau nước, chuẩn bị vệ sinh thân thể cho hắn. Y lần lượt gỡ hết cúc áo ngủ của hắn, đem áo cởi ra, nhẹ nhàng dùng khắn lông lau ngực, bụng, cánh tay cùng lưng hắn. Tựa như có điểm ngứa, thân thể hắn có chút run rẩy nhè nhẹ, nhưng vẫn không nói lời nào, cứ mặc nó diễn ra. Y vẫn tiếp tục lau, nhìn bộ dạng của hắn thế này…. thoạt nhìn cũng có điểm đáng yêu.

“Bộ dạng con cừu nhỏ như vậy thật sự rất đáng yêu.” y yêu thương hôn lên má hắn, sau đó lại cởi quần hắn xuống, tiếp tục vệ sinh thân thể. Y giống như muốn trêu chọc hắn, từ đầu đến cuối đều nắm lấy phần thân của hắn dùng khăn lau thật sạch. Xem ra thật sự là có điểm khó chịu, hắn giãy dụa hạ thân, trong cổ vô tình cũng phát ra âm thanh rên rỉ vụt tắt đã lâu……

“Ư…. Ngô…..”

“Con cừu nhỏ cảm thấy ngứa sao? Như vậy muốn vệ sinh cẩn thận.” trên mặt hắn mang theo ý cười, y khẽ hôn lên tính khí đang nắm trong tay. Y cẩn thạn liếm láp phần thân hắn, sau đó lại ngậm vào trong miệng, nhẹ lực mút lấy, cùng sử dụng đầu lưỡi ma sát mũi nhọn.

“Ân……Ân……” hắn híp lại mắt, hai tay vô ý thức ôm lấy đầu y, tiếng rên rỉ trong miệng truyền ra ngày càng rõ ràng hơn cả. Nhìn thấy hắn mãnh liệt phản ứng như vậy, y thỏa mãn cười thật tươi, càng thêm hăng say hút vào trong miệng tính khí kia, cũng đùa dai mà gặm cắn cự vật, dùng đầu lưỡi chơi đùa nơi đầu mũi nhọn, hai tay cũng bận rộn vỗ về chơi đùa hai tiểu viên phía dưới phần thân, còn có bí mật hoa viên giữa hai chân.

“Ngô…….A a……A…..” hắn lực mạnh vặn vẹo vài cái, tất cả dịch thể đều xuất trong miệng, đôi bàn tay đặt trên đầu y cũng không còn khí lực mà mạnh mẽ rũ xuống hai bên. Ngoại trừ việc hô hấp trở nên cấp tốc, mọi chuyện giống như tất thảy đều chưa có phát sinh.

“Ngô…..Ân……” y đè sát vào hắn, đặt môi mình cùng hắn quấn lấy nhau, cũng đồng thời làm cho dòng nhiệt dịch trong miệng tất cả đều chảy vào trong miệng hắn, mà hắn cũng giống như uống canh khi nãy, đem dịch thể của chính mình nuốt vào bụng. Thật lâu đôi môi y mới chịu buông tha, nước bọt cùng dịch thể tạo ra những đường ngân tuyến thật dài. Hắn giống như không hề có cảm giác gì, dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt chỉ cách mình vài xen-ti-mét.

Y nhìn thấy khuôn mặt mình phản chiếu trong đôi mắt thất thần kia, đột nhiên nắm lấy bả vai hắn.

“Vì cái gì không nói lời nào!? Vì cái gì không một chút phản kháng!? Đẩy ta ra đi chứ! Đối với ta cầu xin tha thứ đi chứ! Nói ta không cần phải như vậy a! Vì cái gì ngươi một chút phản ứng cũng không có!?” y lắc mạnh bả vai hắn, rồi lại thật mạnh thả ra làm hắn nặng nề ngã trên giường. Ngay cả như vậy hắn cũng không có kêu lên một tiếng nào, chỉ là thống khổ thở dốc. Nhìn như vậy càng làm y hung hăng bóp cổ hắn, lại chỉ thấy hắn trợn to hai mắt, thống khổ há mồm hít thở, nước bọt cũng từ khóe miệng chảy xuống, nhưng chính là hắn cũng không lên một tiếng phản kháng lại. Không chỉ như vậy…. mà hắn cũng không đẩy người trên người mình ra, mà ngay cả đưa tay tháo đôi tay đang bóp cổ mình cũng không có.

“Khục, ngô ngô…..” nghe được tiếng hắn rên rỉ, y chợt tỉnh táo lại, cuống quít buông hai tay ra. Hắn gấp gáp hít thở, há to miệng hút vào luồng không khí mới mẻ.

Thật vất vả mới khống chế được cảm xúc, y nằm đè trên người hắn, cẩn thận chu đáo quan sát khuôn mặt búp bê xinh đẹp của hắn. Bộ dạng như vậy, nhưng đôi mắt đen láy vẫn thất thần nhìn một nơi nào đó, khuôn mặt không chút biểu lộ ngoại trừ có chút ửng đỏ bên ngoài ra, hoàn toàn không có gì thay đổi.

“Vì cái gì……Vì cái gì…….” y thì thào nói, hai tay xoa lấy gương mặt không chút biểu tình của hắn, “Mắng ta cũng được, nói chán ghét ta cũng được, ngươi nói chuyện a…..”

Hai tay y lướt qua gò má trẵng nõn của hắn, chiếc cổ trắng trơn mềm, còn có bả vai có chút điểm nữ tính hóa, lại chuyển đến thân hình nhỏ gầy rồi dừng lại bên bờ eo mảnh khảnh. Hành vi bạo lực vừa rồi cũng không mang lại ảnh hưởng gì xấu với hắn, thân thể hắn lại lần nữa run rẩy, trung thực cho thấy vuốt ve của y đã mang đến kích thích. Bộ dạng điềm đạm đáng yêu này làm y không khỏi hưng phấn lên.

“Ta muốn ngươi cầu xin tha thứ, rên rỉ……” ngữ điệu mang theo áp lực cùng hưng phấn, y bắt lấy hai chân hắn mở ra thật rộng. Vừa nãy khẩu giao đã để lại cho hạ thể hắn một mảnh bừa bộn, nước bọt, dịch thể cùng mật dịch từ phía tiểu huyệt chảy ra xen lẫn cùng một chỗ, dính dính hồ.

Y dùng ngón tay nhẹ nhàng đưa vào tiểu huyệt của hắn, được chất nhầy bôi trơn nên ngón tay rất thuận lợi tiến sâu vào bên trong. Y thỏa mãn, hăng say tìm kiếm điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể hắn.

“Ngô……A a……” khác với gương mặt không chút biểu tình kia, thân thể hắn hiện tại kịch liệt đáp lại khiêu khích của, hắn khẽ nâng phần eo, không ngừng vặn vẹo hạ thân, trong cổ cũng không ngừng vang lên từng tiếng rên rỉ đứt quãng. Chỉ là, đến tột cùng là hắn cảm thấy hưng phấn hay khó chịu đây? Y vĩnh viễn không cách nào biết rõ…..

“Ta yêu ngươi……….” y thấp giọng nói ra, rút ra ngón tay đang cắm sâu trong mật huyệt kia, móc ra tính khí đã muốn bành trướng đến đau nhức của mình tại giữa hai chân hắn ma sát một chút, làm cho tính khí dính đầy mật dịch, “Ngươi cũng thế, cũng rất yêu ta có phải không………..?”

Nói xong, y thẳng lưng đem phần thân hoàn toàn vùi sâu vào trong cơ thể hắn. Cảm giác bị bó lại thật chặt làm hắn lập tức quên hết tất cả sự tình, chỉ hăng say ôm lấy hắn đong đưa vòng eo làm cho căn phòng hắc ám tràn ngập *** mỹ cùng âm thanh mập hợp.

“Ân…….Ân a……….” tình ái quá kịch liệt lại lần nữa làm cho mặt hắn bỗng chút đỏ ửng cả lên. Tiếng thở gấp gáp, dáng vẻ yêu kiều, khí tức nóng rực cùng âm thanh mị hoạt của hắn phát ra tất cả đều truyền vào trong tai y, kích thích thần kinh của y, cũng làm cho động tác của y ngày càng cuồng bạo hơn tất thảy. Y đưa tay bắt lấy phần thân của hắn, không ngừng khuấy động cùng xoa bóp, dùng đầu ngón tay đâm nhẹ vào mũi nhọn. Hắn xem ra không chịu được loại kích thích này, đưa tay cầm chặt ga giường, chân mày chùn lại cùng một chỗ. Đó hiện tại là tất cả biểu tình hiện lên trên gương mặt hắn, biểu tình như mời gọi người hảo thương tiếc yêu thương hắn…..

“A a, ô……!” hắn nhẹ nhàng run lên vào cái, dịch thể trắng sữa lại lần nữa chảy ra dính trên tay y. Phía thành trong kịch liệt co rút mang đến khoái cảm kịch liệt làm y nhắm trúng chỗ trong cơ thể hắn bắn ra một cỗ dịch thể ấm nóng….. Hết thảy đều dừng lại, chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng mùi hương dịch thể phản phất.

Y điều chỉnh tư thế một chút, làm cho ánh mắt mình cùng hắn giao triền. Y ôm lấy mặt hắn, không ngừng hôn môi, lại vói đầu lưỡi vào bên trong tìm tòi hương vị ngọt ngào. Đáng tiếc y không được đáp lại, hắn chỉ dùng ánh mắt như đã mất đi ánh sáng nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của y.

“Thực xin lỗi………Thực xin lỗi….” y vùi đầu vào cổ hắn, bả vai có chút run rẩy. Đó là xin lỗi hay sám hối? Chỉ có chính hắn mới biết được, bất quá vô luận cái gì hắn cũng đều không nghe được đi.

Giọt nước mắt ấm áp chảy xuống khuôn mặt hắn, nhưng vẫn không thể nào hòa tan nét hòa tan còn ẩn chứa trên khuôn mặt này………

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.