Sáng sớm .
Mặt trời hãy còn chưa lấp ló chút nắng rạng .
Không khí trong lành mà lành lạnh .
Ngoài đường gần như vắng tanh , bởi họ vẫn còn đang say giấc nồng bên mái nhà bình yên .
Thế nhưng , trên cánh đồng hoa bồ công anh phủ đầy sương đêm ...
Một bóng dáng nhỏ bé đang ngồi ... gặm bánh mỳ .
Sớm nay , do sự ảnh hưởng của cơn ác mộng đêm qua nên nó tự động thức dậy từ khá sớm . Thấy trong lòng cứ bứt rứt khó chịu thế nào nên nó mới quyết định sửa soạn rồi ra đây ngắm hoàng hôn * ý lộn * bình minh . Cơ mà giờ nghĩ lại mới thấy có gì đó sai sai ... Mới 5 giờ sáng thì bình mình mọc ở đâu ra cơ chứ ? ( =.=' )
Cơ mà nhìn nó hôm nay cứ khang khác . Mái tóc dài buông xoã mọi khi nay được búi cao gọn gàng , tôn lên vần trán cao và khuôn cằm thon gọn của nó . Một vài sợi tóc mai lơ thơ lất phất ( *-* ) khiến khuôn mặt nó càng trở nên nữ tính hơn . Duy chỉ có đôi mắt xanh lạnh lùng kia là vẫn thế , vẫn không chút thay đổi , nhưng ẩn sâu nơi đáy mắt lại là một nỗi buồn man mác khó tả ( Cherry : Phải tinh tế lắm mới nhận ra được đó ! ) .
Sau khi thưởng thức xong bữa sang bao gồm : bánh mỳ cháy , trứng ốp-la mặn chát , xúc xích bị cắt nát bét , pate nhão nhoét và 1 chai nước lọc ( trứng mặn quá cũng là cái tội ) thì nó cũng yên tâm với cái bụng không còn rỗng của mình , yên lặng đưa mắt về phía chân trời .
Bầu trời còn vương lại chút gì đó của hơi đêm . Một vài ánh sáng xa xăm của vì tinh tú nào đó hãy còn le lói .
Đôi tay nó mân mê bông bồ công anh trắng tinh khôi , tựa như những gì đơn giản mà tinh khiết nhất .
Bỗng nhiên , trong lòng nó rực lên bao thứ cảm xúv khó tả : buồn có , vui có , nhớ có , bình yên có .
- Chào buổi sáng , Kimiko !
Nó quay đầu lại về nới phát ra tiếng nói .
Nó cảm thấy ấm áp bao giờ hết khi trông thấy hình bóng , gương mặt thân quen của hắn : Kishita Toru .
Nhưng vui đến mấy thì cũng phải chú ý giữ hình tượng . ( @-@ )
- Chào !
- Ớ , sao lạnh lùng thế ?
Vừa hỏi hắn vừa tiến lại gần ngồi cạnh nó luôn !!!
( Cherry : Mặt anh rốt cuộc dày mấy lớp vậy ? )
- Kishita-kun ...
- HẢ ???
-Ý lộn , ý tôi là , á , nhầm ... Ý tớ , ý tao , không phải , mà sao cậu , Toru ấy ... Mẹ ơi !
Nó thầm rủa cái đầu óc rối tung lúc này của mình .
Còn hắn thì chỉ biết cười thầm trong lòng : Bộ gặp tôi cậu ngại vậy sao ?
- Tôi qua đây là để bắt đền cậu !
Gương mặt hắt bỗng trở nên nghiêm nghị hơn bao giờ hết .
- Sao vậy ... Tôi đã làm gì sai sao ?
Mặc dù giọng nói đã trở nên bối rối nhưng nó vẫn giũ được nét lạnh lùng trên gương mặt khiến hắn khá bất ngờ .
Hắn đột nhiên hắng giọng , ghé sát vào tai nó hỏi nhỏ :
- Cậu quên hôm qua đã làm gì với tôi sao ?
Nó rùng mình . Không phải vì sợ mà là vì ngại , hôm qua , chẳng phải nó đã ôm ai đó sao ? Nhưng rùng mình trong hắn lại mang 1 ý nghĩa khác : lạnh . Vốn là người ga lăng , ấm áp lại tử tế , hắn lấy chiếc áo khoác từ ba lô ra trùm lên vai nó .
Nó giật mình , nhìn chằm chằm vào hắn .
- Nhìn gì , tôi tốt mà , khỏi cảm ơn !
Khoé môi nó giật giật . Tốt cái beep khỉ đầu chó nhà cậu ! Lạnh lẽo qué đâu mà trùm lên người ta cơ chứ ? Tôi chưa tặng cậu 1 chưởng Karate là may lắm rồi đó !
- Vậy cậu muốn tôi đền gì cậu ?
Nó lên tiếng phá vỡ không gian ngượng ngùng này .
- Tuỳ cậu .
Hắn nhún vai , ánh mắt nhìn xa xăm tỏ vẻ I DON'T CARE .
Đuôi mắt nó lại giật giật . Gì chứ , người gì đâu mà ...
- Hay là ...
Nó đề nghị .
- Hay là chiều nay cậu tới quán tôi đi , tôi bao !
( Miệng nói nhưng trong lòng ngập tràn bão tố ! )
- Quán cậu ?
- Quán cà phê tôi làm thêm .
- Tên ? Địa chỉ ? Thời gian ?
Cả người nó giật giật .
- Sun Flower , dưới chân đồi hoa hướng dương sau trường , 6 giờ tôi có mặt .
- Ừm .
- ...
- ...
- ...
- A , mặt trời lên rồi kìa !
Ngay lập tức , nó đưa ánh mắt nhìn về hướng đông , nơi ánh sáng vàng cam đang dần xuất hiện phía chân trời .
Nơi đó ...
Với hai con người ...
Có mối liên hệ đặc biệt với nhau ...
Đang cùng ngắm mặt trời mọc ...
***
- Mẹ à , là hôm nay sao ?
- Đúng vậy , con gái yêu ạ ! Hôm nay , CHỊ con ắt hẳn sẽ bất ngờ lắm !
***
Cảm ơn các bạn vì đã luôn theo dõi và ủng hộ mình trong chặng đường gần 1 năm qua ! * Cúi đầu *
1
2
3
CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!!
Nhân tiện ở đây , mình muốn thông báo luôn : Mình phát hiện có bạn đạo truyện KÍ ỨC HOA BỒ CÔNG ANH VÀ NGÀY ĐỊNH MỆNH của mình trên Web truyện . Mình rất buồn vì bạn không hỏi ý kiến mình và không ghi rõ nguồn khi đăng . Mong bạn sớm phản hồi lại cho mình .
Thân !