Kịch Bản Trở Thành Người Nổi Tiếng

Chương 60: Chương 60: Lên bìa tạp chí (1)




Tần Viễn sau khi kết thúc 1 ngày làm việc không phải là nghỉ ngơi mà là gửi tin nhắn cho 1 người.

[Đăng thứ cậu ghi âm được lên mạng đi, tôi muốn nó được lan truyền 1 cách nhanh nhất]

Người kia bị sai sử cũng không hề phàn nàn, chỉ vài giây sau liền nhắn lại.

[Ok]

Đêm đó, để quên đi những chuyện không vui, Dạ Phàm chui vào không gian hệ thống chuyên tâm tập luyện để tăng lên kĩ năng. Dù trong đó thời gian trôi qua chậm hơn rất nhiều so với bên ngoài nhưng lúc Dạ Phàm trở ra thì trời đã gần sáng. Ở trong không gian thì cũng đã 2 ngày trôi qua. Có nghĩa là 2 ngày liên tục Dạ Phàm không hề chợp mắt tí nào.

Và kết quả sau 2 đêm không ngủ.

“Đinh.... Kĩ năng diễn xuất+2, kĩ năng hội hoạ +1, kĩ năng nhạc cụ +1, thư pháp +2. +60 tích phân. Chúc mừng kí chủ”

Bảng số liệu

Kỹ năng: diễn xuất (18%), ca hát (45%), chơi nhạc cụ (28%), viết thư pháp (52%), Hội hoạ (41%)

Tích phân: 290

Thanh lưu lượng: 10.024

Dạ Phàm xoa xoa 2 bên má đau nhức vì phải cười quá nhiều, không lầm đâu chính là cười đấy. Giáo viên dạy diễn xuất kéo cậu ra chỉ để dạy cậu cách cười. Nào là cười mỉm, cười khẽ, cười nhếch mép, cười hết cỡ... Còn cho cả tình huống để cậu tập cười. Không nghĩ tập lâu như vậy chỉ được cộng thêm có 2 %.

Nhìn thấy vẻ mệt mỏi hiện trên khuôn mặt Dạ Phàm hệ thống hiếm khi nói ra 1 câu có lương tâm

“Tôi tên là Hệ thống muốn nổi tiếng đến điên chứ không phải là muốn nổi tiếng đến ch.ế.t đâu, đừng có mà tự ép buộc bản thân như vậy”

Dạ Phàm xém nữa cảm động đến rơi nước mắt lại nghe hệ thống nói tiếp

“Nếu cậu ch.ế.t bổn hệ thống còn phải tốn thời gian và công sức tìm kí chủ mới nữa”

(ಥ⌣ಥ) Dạ Phàm nuốt nước mắt ngược vào trong, thật sai lầm khi nghĩ hệ thống nó thực sự quan tâm đến cậu.

“Mục tiêu tiếp theo của kí chủ là 200.000 fan, nếu đạt được sẽ nhận được 1 lần sử dụng vòng quay may mắn và 2000 tệ “ hệ thống hảo tâm nhắc nhở vì có vẻ thanh lưu lượng của Dạ Phàm đã rất lâu rồi không tăng.

Nghe đến phần thưởng Dạ Phàm rốt cuộc lấy lại tinh thần. Hiện tại cậu rất cần tiền, bằng mọi cách phải thật nhanh tăng thanh lưu lượng lên.

“Lần này không được thưởng năm tuổi thọ nào sao?”

“Tuổi thọ sẽ được tặng vào mục tiêu kế tiếp, thỉnh kí chủ cố gắng”

Nghỉ ngơi 1 lúc, Dạ Phàm lại lục đục chuẩn bị cho tiết học buổi chiều.

Trong giờ giải lao có cập nhật tin tức nghệ Sĩ mới trên weibo. Bất ngờ là đọc được tin tức của Lục Tô Tô. Vài hôm trước khi hình ảnh kho.ả thâ.n bị lộ ra cô ta đã đăng bài bảo bản thân là bị hại còn khóc lóc đủ điều làm fan của cô nàng thương xót thấy nàng tội nghiệp. Nhưng sáng nay, đoạn ghi âm của cô ta lộ ra, chân tướng đã rõ, fan lập tức quay xe mắng cô.

Dạ Phàm bấm vào file ghi âm nghe thử

Giọng nữ là của Lục Tô Tô người còn lại là 1 người nam chất giọng ồm ồm khó nghe, Dạ Phàm nhận ra là của tên bản an hàm hố đã để lại cho cậu vài vết trầy.

“Anh tại sao lại đến đây?”

“Cô Lục, cô mau đi giải thích chuyện lúc nãy cho Tần Viễn đi, rõ ràng là tôi vì bảo vệ cô nên mới có hành động như vậy”

“Tôi cũng không có bảo anh ra tay với người ta, hiện tại lôi tôi vào làm gì?”

“Hả? Nếu không phải cô một hai bảo tên đó là kẻ biến thái theo đuôi thì tôi nào dám đá.n.h người chứ hả?”

Lục Tô Tô chanh chua rống lên

“Ha, còn không phải do anh mê mẩn sắc đẹp của tôi sao? Anh so với mấy tên bi.ến th.ái chả khác gì mấy đâu! Còn ở đó ra vẻ ta đây. Đúng là do tôi xúi đấy, nhưng anh là người ra tay mà tôi có liên quan gì chứ”

“Cái gì? Giờ cô muốn phủi sạch hết trách nhiệm à? Không dễ thế đâu”

Đoạn ghi âm đến đây là kết thúc, bên dưới là 1 đống bình luận cực kỳ phẫn nộ của fan cô nàng, cả fan qua đường cũng đến góp vui.

Ngay khi tiết học vừa kết thúc thì nhận được tin nhắn của Lưu Triết.

[Phạm Phạm sẽ đến chỗ tôi thăm ban,tôi không yên tâm. Cậu phải đi theo trông chừng cô ấy đấy]

Dạ Phàm còn có thể nói gì nữa, ngay cả cơ hội từ chối cũng không có.

[Vâng, thưa ông chủ]

Dạ Phàm sẵn tiện trêu ghẹo người nọ 1 chút Lưu Triết hẳn đang bận nên không thấy trả lời.

Phạm Phạm thấy cậu cũng 1 lượt leo lên xe liền phồng má trề môi

“Là tên bạn trai tớ làm phiền cậu phải không?”

Dạ Phàm chỉ cười ha ha, không đáp.

“Hừ, cậu nói xem, tớ đu idol mua poster của họ về treo trong phòng có gì sai sao? Y cứ làm quá mọi thứ lên!”

“Còn nằng nặc đòi tớ phải đến xem y chụp ảnh tạp chí cho bằng được”

...

“2 người cãi nhau chỉ vì tấm poster thôi à?” Dạ Phàm cạn ngôn... Không biết phải nói gì. Yêu đương với nhau đều phải ấu trĩ như vậy sao?

Trợ lý của Lưu Triết đã có mặt sẵn để dẫn 2 người đến nơi quay chụp.

Dạ Phàm còn chưa kịp có thời gian quan sát xung quanh thì

“Đinh... Nhiệm vụ phó tuyến: Tham gia vào buổi chụp hình tạp chí cùng Lưu Triết. Thời hạn: 4 tiếng. Phần thưởng: 3 điểm chỉ số, 50 tích phân. Hình phạt: bị thủy đậu “

Lưu Triết cũng chưa thực sự vào set quay, y đang được chuyên viên make up trang điểm và lên tạo hình.

2 người phải đợi thêm 10 phút nữa Lưu Triết mới ra khỏi phòng phục trang. Nhưng y cũng không có thời gian tiếp chuyện với bọn họ mà Phạm Phạm đang giận dỗi cũng không hứng thú gì lắm. Nên y chỉ chào vài câu đơn giản rồi bước vào set quay.

Phạm Phạm khoanh tay làm bộ không quan tâm mà ngó xung quanh nhưng Dạ Phàm tinh ý phát hiện cô nàng vẫn thường lén quan sát Lưu Triết làm việc.

Dạ Phàm thu hành động của cô vào mắt, khẽ lắc đầu cười thầm...

Cũng bắt đầu quan sát kĩ mọi thứ, muốn tìm cơ hội chen vào có phải quá khó hay không. Vì cơ bản từ ban đầu từ người mẫu cho đến trang phục đều đã được định sẵn. Cậu cũng lén lút kéo Phạm Phạm đến gần chỗ nhiếp ảnh gia và chủ biên bìa tạp chí Brandie để dễ nghe ngóng hơn.

Chủ đề của kì tạp chí lần này là Bá Tước Ma Cà Rồng. Lưu Triết diện lên 1 bộ cánh khá lộng lẫy trông vài phần giống quý tộc châu âu thời xưa. Cộng thêm diện mạo anh tuấn, tỷ lệ cơ thể dài mà không ốm làm tôn lên được tất cả phụ kiện đi kèm trên trang phục. Nếu đổi lại là người khác mặc Dạ Phàm hẳn sẽ thấy màu mè nhiều hơn là khí chất quý tộc. 1 phần có lẽ là do Lưu Triết được nuôi dạy như người kế thừa từ nhỏ nên sự kiêu ngạo đã có sẵn trong người y.

Dạ Phàm dạo quanh thương thành của hệ thống để xem có gì có thể hỗ trợ cậu làm nhiệm vụ lần này không.

Đột nhiên lại nghe được tiếng mắng chửi xối xả của nhiếp ảnh gia.

“Cái gì? Tại sao bây giờ cậu mới nói hả?”

“Lần trước thử trang phục miễn cưỡng lắm mới nhét vừa hiện tại cậu ta không những không ốm bớt mà còn tăng cân?”

“Biết mỗi lần chuẩn bị studio lên set tốn bao nhiêu thời gian công sức và tiền bạc không hả? Tôi không thể chấp nhận thái độ làm việc không chuyên nghiệp như vậy được”

Nhiếp ảnh gia này có vẻ cũng khá có tiếng, chủ biên tập không hề phản bác lại ý kiến của ông ta.

Dù đang mắng chửi nhưng giọng điệu vẫn nhão nhẹt và cuối câu hơi kéo dài.

Dạ Phàm thoáng nhìn cũng có thể thấy được người nọ thuộc cộng đồng LGBT, những người như vậy thường rất để ý những tiểu tiết và những chi tiết dù là nhỏ nhặt nhất.

Dạ Phàm biết cơ hội của bản thân đã đến

Louisiana đang mắng rất hăng, nhân viên xung quanh cũng chỉ biết cúi đầu nghe, người mẫu kia mãi vẫn không thấy ló mặt, chủ biên cũng tiến lên bàn bạc kế sách với ông xem có thể tìm người thay thế không. Đúng lúc này thì 1 tiếng động tuy không lớn lắm nhưng hơi lạc quẻ vang lên làm mọi người không thể không nhìn lại.

Dạ Phàm hiện tại đang ngã sõng soài dưới nền, 2 tay cố hết sức chống đỡ thân thể. Từ góc nhìn của nhiếp ảnh gia, cần cổ mảnh khảnh và khuôn vai hơi lộ xương của Dạ Phàm hiện ra càng rõ rệt.

Cô gái bên cạnh cũng là Phạm Phạm phản ứng nhanh lại gần hỏi han cùng với 1 nhân viên đứng gần đó đỡ Dạ Phàm đứng dậy.

“Cậu không sao chứ?”

Dạ Phàm khẽ nở nụ cười, đôi mắt cún con cũng cong theo nhìn rất có thiện cảm

“Cảm ơn nhé, do tớ hậu đậu quá thôi”

Cũng không quên cảm ơn nhân viên kia.

“Cho hỏi, cậu là...”

Nghe giọng nói vang lên sau lưng mình, Dạ Phàm biết cậu đã thành công hơn phân nửa.

Louisiana hiện tại mới có thể nhìn rõ khuôn mặt Dạ Phàm. Dưới con mắt của nhiếp ảnh gia đã từng hợp tác với không biết bao mỹ nam mỹ nữ thì nhan sắc của cậu cũng không thuộc dạng quá nổi bật. Nếu chịu khó chăm chút 1 chút cũng không phải là không có tiềm năng. Ngược lại vóc dáng của cậu lại rất phù hợp với yêu cầu của ông.

Dạ Phàm còn chưa trả lời thì Lưu Triết mặc bộ đồ quý tộc đã bước đến

“Cậu ấy là bạn tôi, Louis ông có ý kiến gì sao?”

Nghe vậy khuôn mặt ông ta càng mừng rỡ “Thế thì tốt rồi. Cậu có muốn xuất hiện trên bìa tạp chí không? Đương nhiên là sẽ không phải làm miễn phí”

Chủ biên cũng là 1 người đàn ông có tuổi, nghe vậy cũng không khỏi bàng hoàng.

Tuy hiện tại bọn họ đang cần người mẫu, nhưng không cần phải qua loa như vậy chứ?

“Khoan đã, Chuyện này có phải không được hay lắm hay không? Cậu ấy hẳn cũng không phải là người mẫu chuyên nghiệp, thậm chí còn không phải là nghệ sĩ đi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.