Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 339: Chương 339: Cấm khu ba mét của Sở Mộ. (Hạ)




Ba đầu tiểu Huyết Yêu nhảy vào trong phạm vi ba mét chung quanh Sở Mộ, tốc độ đột nhiên gia tăng.

Hai mắt Sở Mộ bình tĩnh, trong mắt bắn ra vẻ lạnh lẽo, tay phải nhanh như thiểm điện nắm lấy chuôi Thanh Phong kiếm, quang mang màu xanh chói mắt như lưu quang xẹt qua trời cao.

Lưu quang màu xanh không biến mất, trong không khí hai bên trái phải và đằng sau đều xuất hiện hàn mang màu xanh, đó là thành quả của kiếm quang sau khi cô đọng dung nhập với tiên thiên kiếm khí, vô cùng sắc bén.

Một màn khiến cho người ta kinh hãi xuất hiện, ba đầu tiểu Huyết Yêu đang bay tới giống như không có nhìn thấy ba điểm hàn mang màu xanh này, thậm chí còn giống như chủ động đem trái tim đón lấy ba điểm hàn mang màu xanh kia.

Lương Hải Sơn đang tốn một ít thời gian giết chết đầu Huyết Yêu nhị vân kia vừa vặn quay đầu lại nhìn thấy một màn này, lập tức há hốc mồm nói thầm:

- Lại là cảnh này, thực sự là biến thái.

Ba tiếng phốc phốc đồng thời vang vọng, ba đầu tiểu Huyết Yêu một vân lập tức bay ngược ra, ngực trái chúng đều xuất hiện một lỗ máu, máu tươi giống như mưa phun ra, trái tim cũng bị xuyên thủng, đồng thời còn bị kiếm khí đánh nát.

Chỉ đơn giản ba đầu tiểu Huyết Yêu một vân đã chết dưới thân kiếm Sở Mộ.

Lương Hải Sơn cảm giác mình cùng tổ đội với Sở Mộ là một quyết định vô cùng sai lầm, quả thực là đang tự mình tìm đả kích, đủ loại đả kích.

- Phạm vi ba mét đã thành cấm khu của ngươi.

Lương Hải Sơn cười khổ nói.

Sở Mộ im lặng không nói.

Đây cũng là thành quả sau khi hắn tiến vào Huyết Yêu cảnh săn giết hơn mười đầu tiểu Huyết Yêu a.

Giết loại Huyết Yêu này, thường thường một kiếm trí mạng là tốt nhất, nếu như không có cách nào làm được một kiếm trí mạng, ngược lại, đả thương tiểu Huyết Yêu càng không tốt chút nào, như vậy sẽ chọc giận tiểu Huyết Yêu, khiến cho bọn chúng càng trở nên khó đối phó hơn.

Mà Sở Mộ thường thường dùng một kiếm trí mạng chém giết tiểu Huyết Yêu, hơn mười đầu, gần trăm đầu, trong phạm vi ba mét chung quanh hắn quả thực đã trở thành cấm khu của hắn.

Cánh tay con người, cho dùng tăng thêm kiếm thì độ dài cùng lắm cũng chỉ không vượt quá hai mét, nhưng mà còn phải tính tốc độ bay tới của tiểu Huyết Yêu và kiếm quang, kiếm khí cô đọng....

Chuyện này khiến cho khi có một tiểu Huyết Yêu nhảy vào trong phạm vi ba mét của Sở Mộ, lập tức sẽ bị kiếm của Sở Mộ xuyên thủng trái tim, khiến cho trái tim của tiểu Huyết Yêu nát bấy.

- Huyết Yêu này là một nơi tốt a.

Sở Mộ nhẹ giọng nói:

- Ở chỗ này chỉ cần ngươi có thể bảo trì được bản tâm mình, dùng những tiểu Huyết Yêu này tôi luyện kiếm thuật, tạo nghệ kiếm thuật nhất định có thể tăng lên một cách rõ ràng.

Lương Hải Sơn cũng gật đầu, trong Huyết Yêu cảnh linh khí thiếu thốn, bất lợi cho việc khôi phục kiếm khí của Kiếm giả, bởi vậy tại nơi này, nếu như không phải sử dụng sát chiêu thì tốt nhất không nên sử dụng. Bởi vì sát chiêu thường thường đều tiêu hao không ít kiếm khí.

Mà dưới tình huống không sử dụng sát chiêu, chuyện nắm giữ kiếm thuật cực kỳ quan trọng, phản ứng, kinh nghiệm chém giết... tầm quan trọng sẽ phóng đại, làm thế nào để cho bản thân tiêu hao ít nhất mà lại phát huy uy lực của kiếm lớn nhất là một điểm quan trọng nhất.

Trải qua nhiều lần chém giết, tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ rốt cuộc lại có tiến bộ, hình thành một khu vực gần như là cấm khu, trong khu vực này, trừ phi là tốc độ vượt quá cực hạn, vượt quá khả năng Sở Mộ nắm bắt, nếu không đều bị Sở Mộ chặn đường, hơn nữa còn công kích

Một đạo kiếm quang lạnh lẽo xuyên thủng qua trái tim một đầu tiểu Huyết Yêu nhất vân, tiểu Huyết Yêu bay ngược về phía sau phát ra tiếng tru thê lương.

- Sở Mộ, ngươi thấy một kiếm này của ta thế nào?

Lương Hải Sơn thu kiếm, nhìn về phía Sở Mộ hỏi.

- Có tiến bộ, nhưng mà còn chưa đủ.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Một kiếm vừa rồi lúc đâm ra cánh tay ngươi thoáng run rẩy, khiến cho độ ổn định và chính xác của kiếm này bị ảnh hưởng. Bên trên kiếm quang cũng không đủ cô đọng, kiếm khí phụ thuộc trong nháy mắt không thể nào đánh nát trái tim tiểu Huyết Yêu, còn không làm được một kích tất sát chính thức.

Kiếm giả chiến đấu rất trực tiếp, chú ý hiệu suất, cho dù là kiếm chiêu hoa lệ thế nào thì cũng chỉ có một mục tiêu là đánh chết mục tiêu, cho nên có thể làm được một kích tất sát là tốt nhất.

Lương Hải Sơn chăm chú nghe, luôn đem từng câu từng chữ của Sở Mộ ghi nhớ trong lòng.

Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ hiển nhiên cao hơn Lương Hải Sơn rất nhiều.

Sau Luận kiếm tiểu hội lần trước, Lương Hải Sơn vẫn suy nghĩ có nên thỉnh giáo kiếm thuật Sở Mộ hay không, nhưng mà hắn lại ngại thân phận.

bất kể nói như thế nào Sở Mộ chỉ là học viên mới mà thôi, luận bối phận chỉ có thể coi như là sư đệ hắn. Thỉnh giáo sư đệ kiếm thuật, chuyện này làm cho Lương Hải Sơn có chút ngại ngần, sợ mất mặt mũi.

Nhưng mà hiện tại sau nhiều lần chấn động, Lương Hải Sơn dứt bỏ đủ loại băn khoăn trong lòng, rốt cuộc cũng thỉnh giáo Sở Mộ. Mà Sở Mộ cũng không giữ kẽ, chỉ điểm hết sức. Lương Hải Sơn thử làm theo Sở Mộ chỉ điểm, phát lực vận kiếm ... Về sau hắn phát hiện ra lúc mình xuất kiếm uy lực rõ ràng tăng lên không ít, chuyện này càng khiến cho hắn thêm khiêm tốn, thậm chí hối hận vì sao mình không sớm thỉnh giáo Sở Mộ một chút, giữ mặt mũi thì làm được cái gì chứ? Cũng không thể nào làm tăng thực lực lên được.

Lương Hải Sơn tiến bộ, đồng thời Sở Mộ cũng tiến bộ, tiến bộ của hắn so với Lương Hải Sơn còn càng thêm rõ ràng hơn.

Sở Mộ ngày đó có thể lĩnh ngộ, hơn nữa đem tạo nghệ kiếm thuật tăng lên cảnh giới kiếm thuật tông sư là đi theo con đường Kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết người.

Kể từ đó, tạo nghệ kiếm thuật của hắn nếu như muốn lần nữa tăng lên thì giết chóc là phương thức trực tiếp nhất.

Chỉ là, trên địa cầu đâu tiên hắn đi theo con đường kiếm thuật này đột phá tới tông sư lại có ít địch thủ. Huống chi lúc đó là thời đại hòa bình, cho nên chú ý pháp luật và kỷ luật, không có bao nhiêu cơ hội có thể giết người.

Quan trọng nhất là vị tông sư kia biết rõ đi con đường này nhất định phải trả giá rất nhiều, vô số xương máu, vì ngăn ngừa sát nhân cuồng ma xuất hiện, hắn không có truyền bá phương pháp tu luyện của mình mà mang theo hắn xuống mồ.

Lúc trước Sở Mộ cũng không rõ điểm này, cho nên mới mỗi ngày đều khổ luyện kiếm thuật trụ cột, kỳ vọng tạo nghệ kiếm thuật có thể lần nữa tiến bộ, nhưng mà từ khi đột phá tới cảnh giới kiếm thuật tông sư, mãi tới bây giờ hắn chưa có tăng tiến gì.

Nhưng mà coi như là trước đó Sở Mộ biết rõ giết chóc là phương thức tăng lên trực tiếp nhất mà nói, hắn cũng không vì tăng lên tạo nghệ kiếm thuật của mình mà đi giết chóc bình dân vô tội, chuyện này vi phạm bản tâm của hắn.

Một Kiếm giả nếu như vi phạm bản tâm, coi như có trở nên mạnh mẽ hơn nữa, cuối cùng cũng sẽ lạc lối, nhất định sẽ không có kết cục tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.