Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2416: Chương 2416: Chân ý chém. (Hạ)




Sau khi lĩnh ngộ chân ý chém, bốn kiếm thức lớn Trảm Thần Kiếm Thức, Trảm Không Kiếm Thức, Trảm Lưu Kiếm Thức và Trảm Cực Kiếm Thức này của Trảm Tự Quyết, Sở Mộ đã hạ bút thành văn, không hề có gánh nặng

Tiện tay liền một kiếm chém xuống, uy lực mạnh mẽ được không thể tưởng tượng nổi.

Gánh nặng trên phương diện tinh thần, chỉ trong nháy mắt, đột nhiên giảm xuống. Toàn thân nóng lên, nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm xuống, khôi phục lại bình thường.

Trên thân thể tràn ngập một phong quang đáng sợ. Hình như chỉ cần phát phong quang này ra ngoài, liền có thể xé rách trời cao.

Những bàn tay chết vô cùng vô tận, không ngừng chộp tới, lại không ngừng bị chém cắt ở dưới kiếm của Sở Mộ. Hết lần này tới lần khác, lặp lại tuần hoàn. Lĩnh ngộ của Sở Mộ đối với chân ý chém lại càng sâu hơn.

Lúc này, xuất kiếm đã không phải là gánh nặng, mà là một loại hưởng thụ, một loại tu luyện.

Sở Mộ thậm chí sinh ra một ý nghĩ, ở đây thời gian dài nữa, không ngừng xuất kiếm, dứt khoát ở chỗ này lĩnh ngộ chân ý chém đạt được tính cực hạn.

Bỗng nhiên, sau khi bàn tay chết cuối cùng bị chém nát, bên trong Hoàng Tuyền khôi phục lại sự yên tĩnh. Nước sông màu vàng đục ngầu vẫn chảy không dừng. Thi thể xương cốt chìm chìm nổi. Sự yên tĩnh này có vẻ vô cùng quỷ dị, dường như đang nổi lên cái gì đó, mang đến cho Sở Mộ áp lực lớn hơn nữa.

Thần sắc Sở Mộ nghiêm túc và trang trọng trầm lạnh. Hai mắt hắn chăm chú nhìn vào Hoàng Tuyền, chờ đợi khả năng xuất hiện nguy cơ. Hắn không có cách nào chủ động xuất kích. Bởi vì nguy hiểm đến từ trong Hoàng Tuyền.Ttrừ khi hắn chủ động nhảy vào bên trong Hoàng Tuyền.

Lấy tình huống trước mắt có thể thấy, nếu như hắn chủ động nhảy vào bên trong Hoàng Tuyền, chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Chỉ có thể chờ đợi.

Thời gian trôi qua từng chút một, áp lực Sở Mộ cảm giác được càng lúc càng rõ ràng.

Trong nháy mắt, một cái bóng chạy ra khỏi Hoàng Tuyền, phá không lao thẳng lên. Đó là một bàn tay, cùng loại với bàn tay chết trước đó, nhưng lại không giống. Bởi vì tốc độ của nó nhanh hơn gấp mấy lần, cũng cho Sở Mộ áp lực lớn hơn.

Trong nháy mắt, bàn tay này đưa dài ra, chụp vào Sở Mộ. Lớp da của nó không phải tái nhợt sưng phù, mà là một màu xanh nhạt. Làn da kia thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, cũng mọc thêm rất nhiều cái mụn nhỏ, che kín, khiến cho da đầu người ta tê dại.

Bàn tay có năm ngón tay, móng tay mọc dài nhỏ sắc bén, dễ dàng có thể xuyên thủng hư không. Đây không giống như là bàn tay của người, càng giống như là bàn tay của ác quỷ hơn.

Quỷ Trảo kéo tới, mang đến áp lực cho Sở Mộ gấp mười lần so với bàn tay chết trước đó.

Gặp nguy không loạn. Bất Diệt Kiếm xuất hiện ở trên tay trái Sở Mộ. Ở trong nháy mắt song kiếm vung lên, nhanh chóng chém xuống.

Chân ý chém, chân ý đâm, Trảm Thần Kiếm Thức, Vô Thanh Kiếm Thức, Trảm Không Kiếm Thức, Thiên Kích Kiếm Thức, Trảm Lưu Kiếm Thức, Toái Tinh Kiếm Thức. Cuối cùng song kiếm hợp nhất. Trảm Cực Kiếm Thức.

Trong nháy mắt, Sở Mộ liên tiếp bổ ra, đâm ra tám kiếm, uy lực đáng sợ đều phát ra. Một kiếm cũng không trượt. Tất cả đều chém giết ở trên Quỷ Trảo. Uy lực bạo phát, làm cho Quỷ Trảo đang chộp tới phải dừng lại. Trên bàn tay bị bổ ra một vết đứt rõ ràng.

Dưới tám kiếm, Quỷ Trảo không ngờ không bị chém nát. Sở Mộ vội vàng lại xuất kiếm, phát huy đến mức tận cùng.

Từng kiếm từng kiếm chém dưới, Quỷ Trảo chớp mắt đã tới người, chụp vào Sở Mộ. Lại một đạo kiếm quang sáng lên. Quỷ Trảo phân ra thành hai nữa, lướt qua bên cạnh Sở Mộ.

Mệt. Mệt chết đi được. Trong nháy mắt ra nhiều kiếm như vậy, đồng thời mỗi một kiếm đều dùng toàn lực, khôi phục không kịp. Sở Mộ chỉ cảm thấy tinh thần rất mệt mỏi.

Quỷ Trảo biến mất ở sau người. Trong một lần hít thở, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng rút đi. Lực lượng lại nhanh chóng khôi phục. Không bao lâu, Sở Mộ cảm giác được lực lượng của chính mình đã gần như khôi phục.

Bỗng nhiên trong lúc đó, tập kích lại tới. Một cái đầu dữ tợn từ trong Hoàng Tuyền lao ra. Trong hai mắt trống rỗng, u tối vô cùng, tái nhợt đến kinh người. Cái miệng há hốc, răng sắc nhọn giống như răng cá mập nhe ra, có thể xé nát tất cả. Sở Mộ ngửi được mùi tanh tưởi nồng đậm..

Trên không trung, lực lượng vòng xoáy tinh vân huyết sát sáng tối không ngừng hạ xuống, xuyên qua mặt đất, lao thẳng vào trong máu thịt nghiền nát của Sở Mộ, thẳng vào bên trong linh hồn, lực lượng khiến cho linh hồn được gây dựng lại. Nhưng bởi vì khí tức huyết sát nồng đậm tập kích, khiến được ý thức của Sở Mộ rơi vào trong ảo giác Hoàng Tuyền, không cách nào khống chế linh hồn gây dựng lại. Linh hồn không ngừng bị lực lượng chà xát, gột rửa.

Mùi tanh tưởi kéo tới, khiến cho Sở Mộ có cảm giác choáng váng. Hắn lại một lần nữa mạnh mẽ tập trung tinh thần, song kiếm liên tục vung chém ra, lại bạo phát.

Kiếm quang vô số, giống như mưa xối xả trút nước, từ trên trời rơi xuống, bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả.

Trên không trung, thân hình có tư thế lùi lại. Hàng vạn hàng nghìn mây mù như ẩn như hiện, hiện ra từng tia huyết hồng tràn ngập bên trong đó, làm cho không gian xung quanh trì trệ. Một kiếm đâm ra, xuyên mây xé trời.

Xuyên Vân Kiếm Thức!

Một kiếm xuyên thủng mặt quỷ. Lực lượng ở trong mặt quỷ bạo phát, mặt quỷ đã bị rất nhiều kiếm quang đánh, xé rách còn non nửa.

Song kiếm giao nhau, nhìn đúng điểm yếu của mặt quỷ, thân hình giống như lưu tinh xẹt qua trời cao, giống như thiên thạch rơi, mang theo uy thế vô cùng, dốc hết lực toàn thân, hoàn toàn bạo phát.

Một đòn này không thành công thì thành nhân.

Liều lĩnh, quyết đánh tới cùng.

Trong lòng Sở Mộ chỉ có một ý nghĩ. Chém giết mặt quỷ, đánh tan cường địch, không có tạp niệm thứ hai.

Song kiếm giao nhau, kiếm ánh sáng hình chữ thập vô cùng sáng chói. Dưới chân ý chém, hai phong quang của kiếm đạt được cực hạn kinh người. Tuy rằng song kiếm này không phải bốn kiếm thức lớn của Trảm Tự Quyết, nhưng mơ hồ ở trong đó, có một tia tinh túy của đầy đủ bốn kiếm thức lớn, bình thường không thể so sánh được.

Mặt quỷ chỉ còn lại có một bên, có vẻ càng dữ tợn đáng sợ. Nó há miệng ra, muốn nuốt chửng Sở Mộ.

Chém!

Sở Mộ người kiếm hợp nhất, xông qua mặt quỷ. Trên mặt quỷ, một đạo ánh sáng kiếm hình chữ thập phóng ra ánh sáng kinh người, xé rách.

Dưới một kiếm này, ý thức thể của Sở Mộ trở nên rất mờ nhạt, gần như trong suốt. Giống như gió thổi qua, sẽ bị thổi tan mất.

Nắm chặt song kiếm trong tay, Sở Mộ không biết còn có tập kích nữa hay không. Trong tình trạng của hắn hiện tại, đã không có bao nhiêu sức phản kháng nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.