Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 492: Chương 492: Chém giết Thực Linh thú. (Hạ)




Uy lực của một đuôi này không chỉ nhanh mà còn hung mãnh. Luận uy lực cơ hồ không kém một kích Kinh Phong Động của Sở Mộ.

Chỉ là kiếm của Sở Mộ nhanh hơn, Kinh Phong Động đánh vào trên thân thể Thực Linh thú. Sau đó Sở Mộ nhanh chóng thu kiếm lui về phía sau, tránh đi đuôi của Thực Linh thú công kích.

Tiếng phanh phanh bạo liệt vang vọng. Đây là tiếng Thực Linh thú dùng đuôi đánh lên trên không khí tạo thành thanh âm khiến cho người ta sởn hết gai ốc. Trên người nó có vô số tia lửa bắn ra. Đồng thời những cái vẩy bằng nham thạch cũng bị chém rụng.

- Ngay cả Kinh Phong Động cũng không có cách nào làm suy giảm tới căn bản của nó?

Sở Mộ kinh hãi.

Thực Linh thú này, luận cường độ công kích đại khái chỉ tương đương với Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành. Nhưng mà lực phòng ngự của thân thể lại vô cùng đáng sợ.

- Một kiếm không được vậy ta sẽ dùng mười kiếm. Mười kiếm không được thì trăm kiếm.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, thi triển Huyễn Ảnh bộ, mười một đạo ảo ảnh luân phiên biến ảo.

Phòng ngự của Thực Linh thú vô cùng kinh người, tốc độ lại là hạng mục yếu kém của nó. Tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngừng. Thân ảnh Sở Mộ vây quanh Thực Linh thú không ngừng xuất kiếm.

Trong tích tắc Sở Mộ đánh ra trên trăm kiếm, phân biệt rơi vào những chỗ khác nhau trên người Thực Linh thú. Tuy rằng mỗi một kiếm đều không làm gì được Thực Linh thú. Nhưng mà Sở Mộ làm như vậy là muốn tìm nhược điểm của Thực Linh thú.

Hắn tin rằng bất luận vật gì cũng có nhược điểm, mấu chốt ở chỗ là có thể tìm được hay không mà thôi.

Thực Linh thú nhìn qua khiến cho Sở Mộ có cảm giác rất đơn giản lại rất phức tạp. Dùng nhãn lực của hắn cũng không thể tìm được nhược điểm một cách đơn giản.

Đuôi của Thực Linh thú lại lần nữa vung lên, không khí phát ra tiếng bạo liệt đáng sợ. Một kích này lần nữa được Sở Mộ tránh đi.

Kinh Phong Nộ trong Kinh Phong kiếm thuật được thi triển.

Sở Mộ trực tiếp thi triển ra một chiêu mạnh nhất trong Kinh Phong kiếm thuật, dung nhập ba thành Tê Liệt ý cảnh. Phong bạo chi nộ, ẩn chứa phong mang đáng sợ, uy lực mạnh mẽ tới cực hạn. Trong không khí xuất hiện một đạo phong bạo màu vàng nhạt.

Tiếng phốc vang lên, một kiếm này đánh một mảng lớn lân phiến sau lưng Thực Linh thú bay ra. Còn không đợi Sở Mộ mừng rỡ. Một màn quỷ dị xuất hiện. Bộ phận bị Sở Mộ cắt đi không ngờ lại nhanh chóng khôi phục.

Sau ba tức, cả đầu Thực Linh thú lại khôi phục như lúc ban đầu. Không bị tổn hao một chút nào.

Chuyện này khiến cho Sở Mộ há hốc mồm. Cường độ phòng ngự cao tới mức không hợp thói thường. Muốn xuyên thấu qua cũng không có cách nào. Lại có tốc độ khôi phục siêu nhanh như vậy, vậy còn đánh thế nào nữa?

- Mọi vật đều tồn tại nhược điểm, không có nhược điểm chỉ là tạm thời còn chưa tìm được. Nhược điểm của đầu Thực Linh thú này rốt cuộc ở nơi nào?

Sở Mộ kéo giãn khoảng cách với đầu Thực Linh thú này, âm thầm suy tư.

- Nếu như có thể vận dụng kiếm khí cực phẩm mà nói, có lẽ có thể phá vỡ phòng ngự của nó. Trực tiếp công kích vào bên trong.

Đáng tiếc trước kia Sở Mộ cũng thử qua một lần. Hắn không có cách nào rút thanh kiếm khí cực phẩm kia ra khỏi vỏ.

Dường như có thể cảm nhận được công kích của Sở Mộ rất là cường đại. Đầu Thực Linh thú này không có phản kích, mà phủ phục thân thể xuống. Làm cho thân thể dán sát vào mặt đất.

Động tác này của nó thoáng cái khiến cho Sở Mộ chú ý. Ánh mắt hắn sáng ngời.

Rất nhiều động vật lưng có lớp giáp xác cứng rắn, phần bụng thường thường đều là điểm yếu. Không biết đầu Thực Linh thú này có phải cũng như thế hay không.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào chỗ bụng của đầu Thực Linh thú này, chỉ là đầu Thực Linh thú này dán chặt vào mặt đất cho nên không thể nhìn ra được gì. Phải nghĩ biện pháp khiến cho đầu Thực Linh thú này xoay người để công kích phần bụng nó.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ xuất hiện bên cạnh đầu Thực Linh thú này. Hắn đâm một kiếm ra, chỉ là lại bị ngăn cản. Bởi vì có lớp giáp xác cứng rắn bên ngoài bao phủ, lại thêm đầu Thực Linh thú này dán sát vào mặt đất, cơ hồ là khảm xuống mặt đất, không có kẽ hở có thể đâm vào.

Thực Linh thú há miệng, lần nữa phụt ra một đám vụ khí màu trắng sữa xoay tròn, bắn về phía Sở Mộ.

Một kiếm của Sở Mộ mang theo Tê liệt ý cảnh bỏ khối vụ khí này ra. Sở Mộ nhìn chằm chằm vào miệng đầu Thực Linh thú này, đột nhiên nhớ tới lời nói của một kiếm vệ thủ hộ ở cửa mỏ khoáng này.

- Thực Linh thú là dị thú nuốt linh thạch.

Lấy ra một khối linh thạch hạ phẩm, Sở Mộ ném về phía đầu Thực Linh thú kia. Đầu Thực Linh thú này nhanh chóng vươn cái lưỡi màu đỏ của mình ra, cuốn một cái. Trực tiếp nuốt khối linh thạch hạ phẩm này vào trong miệng.

- Thì ra là thế.

Sở Mộ mỉm cười, lại lần nữa lấy ra một khối linh thạch hạ phẩm. Hắn đem một đạo Thiên Nguyên kiếm khí bám vào trên khối linh thạch rồi ném về phía Thực Linh thú.

Thiên Nguyên kiếm khí nhanh chóng tiêu tán, không có cách nào tồn tại quá dài. Cũng may Thực Linh thú không có bao nhiêu sức chống cự với linh thạch. Cái lưỡi màu đỏ tiếp tục cuốn về phía linh thạch. Lập tức bị Thiên Nguyên kiếm khí trong linh thạch đáng trúng.

Đau đớn làm cho Thực Linh thú mở miệng phát ra tiếng thét đau đớn chói tai, như muốn xé rách màng nhĩ của mọi người. Thanh âm này sắc bén tới mức khiến cho toàn thân Sở Mộ không tự chủ được mà run rẩy, da đầu run lên.

Cố nén loại cảm giác sởn hết gai ốc này, Sở Mộ lại đâm ra một kiếm. Lực lượng Tê Liệt ý cảnh xen lẫn một đám Thiên Nguyên kiếm khí dùng tốc độ như thiểm điện xé rách không khí, bắn vào trong cái miệng đang mở ra của Thực Linh thú.

Phá hỏng mọi thứ từ bên trong.

Thực Linh thú lúc này đã bị trọng thương, một ngụm máu tươi từ trong miệng nó phun ra. Đau đớn khiến cho toàn thân nó run rẩy, đung đưa.

Thân ảnh Sở Mộ lóe lên xuất hiện bên cạnh Thực Linh thú, đồng thời đâm ra một kiếm. Lực lượng chấn động, hắn chỉ cảm thấy sức nặng của đầu Thực Linh thú này giống như là một ngọn núi nhỏ vậy.

Kiếm khí bộc phát, một tiếng thét chói tai vang lên. Cả đầu Thực Linh thú đã bị Sở Mộ nhấc lên, lộ ra phần bụng.

Liếc mắt đảo qua, Sở Mộ lập tức nhìn thấy một bộ vị mềm mại lớn bằng nắm tay dưới bụng đầu Thực Linh thú này. Lại đâm ra một kiếm, Tê Liệt ý cảnh xen lẫn Thiên Nguyên kiếm khí rót vào bên trong, tùy ý xé rách.

Máu tươi giống như suối phun bắn ra. Thân thể Sở Mộ không kịp tránh né, bị dính máu tươi của nó.

Tứ chi của Thực Linh thú không ngừng huy vũ, lưu lại từng dấu vết đáng sợ trên mặt đất. Phần bụng đau đớn kịch liệt, so với đau đớn trong miệng còn nặng hơn, khiến cho nó liên tục run rẩy.

Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập bốn phía. Sở Mộ phát hiện ra hương vị của máu Thực Linh thú không ngờ lại có chút thơm ngát.

Một hồi lâu sau tứ chi của đầu Thực Linh thú này mới dần dần không huy vũ nữa, chỉ còn lại chút run rẩy. Khí tức sinh mệnh trên người càng ngày càng yếu. Cuối cùng tứ chi hoàn toàn bất động, trở nên cứng ngắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.