Ứng Đạo Không hoàn toàn bị Man Chiến đè đánh, lực lượng cường đại và cuồng bạo làm Ứng Đạo Không khó địch nổi.
- Ta không phải đối thủ của ngươi.
Ứng Đạo Không nhận thua, thần sắc tái nhợt.
- Ngươi còn chưa dùng toàn lực, cho dù thực lực của ngươi có tăng lên gấp đôi cũng không phải đối thủ của ta.
Man Chiến nói chuyện rất trực tiếp, người khác nghe rất chói tai.
Ứng Đạo Không không nói tiếp, hắn biết rõ Man Chiến nói đúng, hắn thật sự chưa dùng toàn lực, hắn có giữ lại, ít nhất hắn hiểu rõ ràng, đối phương cũng không toàn lực, sử dụng bao nhiêu lực lượng còn khó nói.
Đã không phải đối thủ thì không cần đánh tiếp.
- Ngay cả Ứng Đạo Không cũng bại.
- Xem ra chỉ có thể đặt hi vọng lên Sở Mộ rồi.
- Khó nói, Sở Mộ đúng là yêu nghiệt, nhưng tu vi chỉ là Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, đối phương chính là Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, chênh lệch tu vi quá lớn...
Ngụ ý bọn họ không xem trọng Sở Mộ.
Sự thật cũng đúng là như thế.
Đều là yêu nghiệt, cho dù bản thân có chênh lệch nhưng tu vi kém một tiểu cảnh giới cũng là chênh lệch cực lớn.
Nhưng bất kể thế nào, hiện tại cũng chỉ có thể gửi hi vọng ở Sở Mộ.
Hiện tại nghe nói Sở Mộ đang ở trong Ngộ Đạo Tháp, còn chưa biết bao giờ ra ngoài.
- Còn ai dám chiến một trận hay không?
Man Chiến hét lớn, đánh một trận với Ứng Đạo Không chỉ dùng một phần thực lực, máu huyết của hắn sôi trào, nhiệt lượng trong người bốc hơi, dục vọng chiến đấu bừng bừng.
Lực lượng chấn động cường đại từ trong người Man Chiến lan ra chung quanh, một cơn phong bạo phạm vi ngàn thước sinh ra, sắc mặt mọi người tái nhợt.
- Khí lực thật khủng bố.
- Hung thú hình người.
- Hắn tu hành bí pháp luyện thể của Khai Thiên Điện, đương nhiên khí lực cường đại vô song.
- Niết Bàn Cảnh không được, Vạn Cổ Cảnh tới đây.
Man Chiến hét lớn.
- Cuồng vọng!
- Tự đại!
Thiên tài Vạn Cổ Cảnh không nhịn được.
Mặc kệ Man Chiến hô thế nào, cường giả Vạn Cổ Cảnh không ra tay, toàn bộ đứng ở nơi này chirlaf Vạn Cổ Cảnh đê giai.
Không ra tay là có mấy nguyên nhân, chính mình là Vạn Cổ Cảnh khác Niết Bàn Cảnh về bản chất, ra tay đánh bại đối phương gọi là lấy mạnh hiếp yếu, lấy lớn hiếp nhỏ, nếu bị đối phương đánh bại sẽ biến thành đá đặt chân của đối phương.
Trong đồn đãi, bọn họ hiểu rõ, mỗi một yêu nghiệt đều đã tự tay chém giết cường giả Thánh cấp nhất tinh.
Mặc dù bọn họ là thiên tài Thánh cấp khác với cường giả Thánh cấp bình thường, đối mặt Man Chiến lại không có nắm chắc.
- Không có người sao?
Man Chiến khí huyết sôi trào, âm thanh càng ngày càng to rõ, chiến ý của hắn bốc lên hừng hực, lập tức quát lớn:
- Sở Mộ, ngươi đi ra cho ta...
- Thật không xong, Man Chiến đã không khống chế được.
Sắc mặt Tiêu Trạch ngưng trọng, hắn quen thuộc Man Chiến, biết rõ tính của hắn, biết rõ hắn hiếu chiến, một khi chiến ý bộc phát sẽ lâm vào trạng thái không khống chế được.
Nơi này là thiên tài tiểu thế giới, bọn họ là tới khiêu chiến, không phải đến phá hư, nếu không, một khi tạo thành phá hư thì lúc đó sẽ khó coi.
Tiêu Trạch muốn ra tay kiềm chế chiến ý của Man Chiến.
Vào lúc này đằng xa , đó là một đạo kiếm quang, một đạo nhìn như lăng lệ ác liệt sáng chói, rồi lại nội liễm kiếm quang.
- Ta tới!
Từ khi kiếm quang bắn tới, một giọng nói lạnh nhạt vang lên, dường như đang bộc phát rất mạnh và truyền vào tai của mọi người.
Người tới. . . Sở Mộ!
- Rốt cục đến.
- Nói không chừng đây là cuộc chiến đặc sắc.
Sở Mộ đã đến, mọi người chờ mong vài phần.
- Đây là thiên tài yêu nghiệt?
- Trong bốn khiêu chiến, lưu lại thành tựu khó có thể tưởng tượng, được xưng là truyền kỳ, trực tiếp từ cấp thanh đồng tăng lên tới cấp hoàng kim, ta muốn xem hắn có bản lĩnh gì.
Những thiên tài Vạn Cổ Cảnh đều tập trung lên người Sở Mộ.
Tiêu Trạch đang muốn ra tay cũng dừng lại, hắn và Cơ Thải Y nhìn về phía Sở Mộ, bọn họ mang theo hứng thú nồng đậm nhìn Sở Mộ.
- Tướng mạo cũng được!
Cơ Thải Y nói, Tiêu Trạch không có trả lời nàng, Sở Mộ có tướng mạo không tệ nhưng cũng chỉ có thể xem như trung thượng, bọn họ không chú ý tướng mạo, chỉ chú ý tới thiên phú và thực lực đối phương mà thôi.
- Nhưng mà ta hứng thú với hắn.
Cơ Thải Y lại nói một câu, Tiêu Trạch không quan tâm nàng, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như muốn nhìn rõ hư thật của Sở Mộ.
Sở Mộ đứng ở nơi đó, hắn tỏa ra khí thế không tâm thường, bộ dáng, rất bình thường nhưng người có nhãn lực đều nhìn ra hắn bất phàm.
- Ngươi là Sở Mộ.
Man Chiến quay đầu nhìn sang, đôi mắt tỏa ra hào quang khiếp người nhìn Sở Mộ.
Nhiệt huyết sôi trào, chiến ý trùng thiên, Man Chiến lúc này chỉ khát vọng đánh một trận, khát vọng thỏa thích phát tiết lực lượng bản thân.
Chiến ý trùng thiên, gần như ngưng kết thành thực chất, quấy phong vân, trên không trung xuất hiện vòng xoáy nguyên khí đáng sợ, phong bạo cực lớn bộc phát.
- Chiến ý kinh người!
- Thật đáng sợ!
Tiếu Nguyên Cát và Ứng Đạo Không ngưng trọng, bọn hắn cũng nhìn ra Man Chiến đấu với bọn họ chỉ dùng một phần nhỏ thực lực mà thôi.
Một ít thiên tài Thánh cấp nhất tinh cũng ngưng trọng, bọn họ cảm thấy có uy hiếp.
Nhìn thấy đối phương mang theo chiến ý ngập trời bay tới. Sở Mộ vẫn lãnh đạm giống như không thấy gì cả.
- Rốt cuộc ngươi đã xuất hiện, ta đã chờ lâu rồi.
Tiếng rống chấn thiên, Man Chiến giơ cự kiếm lên và quán chú lực lượng vào bên, kiếm phách trùng thiên giáng thẳng xuống, kiếm quang khủng bố có thể xé nát tất cả.
Sở Mộ tránh né một kích khủng bố của Man Chiến.
Man Chiến ra tay lần thứ hai.
Oanh, hư không biến thành bàn đạp, bàn chân hắn run rẩy, lực trùng kích đáng sợ làm hư không ngưng kết cao độ, lực lượng này đủ diệt sát Niết Bàn Cảnh cao giai.
Tốc độ của Man Chiến nhanh đến mức tận cùng, dùng tư thái bá đạo không gì sánh nổi tới gần Sở Mộ, không khí phía trước bị đè ép giống như thép tinh bách luyện cứng rắn, người tu vi chưa đủ sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Cự kiếm như tấm ván mang theo lực lượng khủng bố chém xuống.
Một kiếm đủ để bổ núi cao ngàn trượng.
Không có người nào hoài nghi một kiếm này đánh xuống, nếu như Sở Mộ không tránh sẽ như thế nào.
Một kiếm này sẽ đánh Sở Mộ thành thịt nát?
Lực lượng Man Chiến khủng bố làm Tiêu Trạch và Cơ Thải Y không dám đón đỡ chính diện.
Sở Mộ tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ nhìn thấy Man Chiến công kích như thế, hắn chỉ có thể né tránh, cũng chỉ có né tránh mà thôi.
Dùng linh hoạt của Sở Mộ bày ra vừa rồi, hắn né một kiếm này không khó nhưng sẽ làm người khác thất vọng.