Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 301: Chương 301: Cường cường va chạm. (2)




Sở Mộ một kiếm đâm ra. Trong mắt mọi người chỉ thấy hiện lên một tia thanh mang. Tiếp theo âm thanh vèo. Khí áp của Hoàng Phủ Cuồng bị một kiếm đánh tan, hóa thành gió mát thổi đi.

Tiếng rít gào vang lên, giống như mãnh thú gầm vang. Hai tay Hoàng Phủ Cuồng cầm kiếm, đi từng bước lên phía trước. Khí tức đáng sợ nhất thời xông tuôn đến.

Hai mắt bắn ra tinh quang lợi hại. Hắn vận dụng kiếm. Trọng kiếm màu đen hung hãn đâm ra. Tiếng gào thét vang lên. Kiếm ảnh màu đen rót vào không khí, khiến không khí nhất thời bị lực lượng đáng sợ đẩy mạnh, giống như một ngọn núi nghiền ép về phía Sở Mộ.

- Vỡ!

Sở Mộ xuất kiếm, không thấy tay, chỉ có mấy đạo kiếm quang lóe lên, gần như cũng trong lúc đó, điểm ở khắp nơi trên không khí. Nhất thời, không khí giốn như ngọn núi cao một lầ nữa tan vỡ.

Sở Mộ tiện tay vẽ ra một kiếm. Gió mát nhộn nhạo, thổi tới. Bên trong ẩn chứa khí tức sắc bén rét lạnh khiến ánh mắt mọi người liền sáng ngời.

- Phá!

Hoàng Phủ Cuồng bật ra một lời, khí thế kinh người. Trọng kiếm màu đen trong lúc huy động nghiền nát gió mát, mang theo kiếm ảnh trùng điệp, giống như núi đen phủ xuống, đánh về phía Sở Mộ.

Lực lượng, thuần túy là lực lượng!

Ngay cả kiếm khí chấn động ra, cũng tràn ngập cảm giác lực lượng chí cương chí dương, dường như muốn thuần túy lấy lực lượng công kích tất cả, trấn áp tất cả, nghiền nát tất cả.

Trong nháy mắt, Sở Mộ cảm nhận được áp lực lớn lao. Loại lực lượng này nặng nề khiến hắn hít thở có chút khó khăn.

Không thể tránh khỏi, hai kiếm va chạm.

Leng keng.

Tiếng động nổ vang khiến hai lỗ tai người ta bị ù đi.

Tia lửa chói mắt bắn ra. Một lực lượng đè ép đáng sợ bắt đầu khởi động, khiến sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi. Trong nháy mắt, thanh giả Thanh Phong Kiếm trong nháy mắt uốn cong, mạnh lực bắn ra. Sở Mộ mượn lực bay ngược lại.

Bàn tay hơi buông lỏng, thanh giả Thanh Phong Kiếm ở bàn tay chuyển động. Sử dụng loại pháp môn đặc biệt này, Sở Mộ bắt đầu khởi động giảm lực, một lần nữa nắm chặt giả Thanh Phong Kiếm. Đối với Hoàng Phủ Cuồng, hắn coi trọng tăng lên tới đỉnh điểm.

Hai chân Hoàng Phủ Cuồng liên tục giẫm xuống mặt đất. Đài đấu kiếm bị chấn động phát ra âm thanh ầm ầm. Một loại lực lượng mãnh liệt thuần túy đáng sợ trùng kích, rất giống với một ngọn núi sụp xuống nghiền ép Sở Mộ.

Hai tay vận kiếm, trọng kiếm màu đen đâm về phía trước. Lực lượng đáng sợ xuyên thẳng theo mũi kiếm. Không khí cũng đẩy ra vô số chấn động. Một kiếm như vậy, cho dù là kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn bình thường cũng không dám đối mặt.

Không phải là sát chiêu, nhưng uy lực kia đã tới gần sát chiêu cao giai. Ở dưới lực lượng cùng tốc độ liên kết, ở trên trọng kiếm trăm cân bạo phát ra, vô cùng kinh người.

Sở Mộ một kiếm nhẹ nhàng điểm ở trên trọng kiếm màu đen, không đợi lực lượng khác bạo phát, thân hình bay lên, xẹt qua một đường vòng cung, nhanh chóng lách sang bên cạnh, tránh một đòn tuyệt đối mạnh mẽ của Hoàng Phủ Cuồng này.

Trọng kiếm màu đen một đòn thất bại, đánh vào trên không khí. Nhất thời không khí nổ nát vụn vô số. Mơ hồ có thể thấy được một luồng khí nho nhỏ xoáy bắn về phía trước, ra khỏi đài đấu kiếm.

Một học viên cũ sắc mặt đại biến vội vàng vận chuyển kiếm khí thành giáp. Một tiếng động phát ra. Kiếm khí thành giáp bị nghiền nát. Toàn thân hắn lui về phía sau hai bước, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi không thôi.

- Ha ha ha ha. . . Lại tiếp ta một kiếm!

Hoàng Phủ Cuồng một kiếm thất bại, cười một cách điên cuồng. Hắn bỗng nhiên xoay thân thể, hai tay cầm kiếm chém ngang, giống như muốn chém ngang núi cao vậy. Kiếm khí đáng sợ bừng bừng phấn chấn.

Thân hình Sở Mộ vừa rơi xuống đất, nhoáng lên, liền phân hoá ra một huyễn ảnh tránh thoát.

Huyễn ảnh bị đánh nát. Sở Mộ lại xuất hiện ở bên cạnh thân Hoàng Phủ Cuồng, kiếm giống như gió mát.

Một kiếm chống đỡ, Hoàng Phủ Cuồng không lùi mà tiến tới. Trọng kiếm đâm lên. Kiếm quang của Sở Mộ biến đổi. Lực chấn động đẩy trọng kiếm ra có chút, một kiếm đâm thẳng vào gương mặt Hoàng Phủ Cuồng.

Tay trái Hoàng Phủ Cuồng buông chuôi kiếm ra, búng tay về phía kiếm của Sở Mộ. Không ngờ trước mắt nhoáng lên một cái. Ngón tay thất bại. Cảm giác rét lạnh sắc bén lại tập trung. Trong đồng tử hiện ra một tia hàn tinh đâm đến.

Hai mắt run lên, sắc mặt hơi biến hóa. Chân Hoàng Phủ Cuồng nặng nề giẫm mạnh lên trên mặt đất, toàn thân giống như đạn pháo bay ngược. Lần thứ hai, hai tay cầm kiếm vận chuyển, bổ ra từng kiếm khiế giống như khai sơn nứt đá, đan xen chém về phía Sở Mộ.

Sở Mộ một kiếm phá vỡ kiếm khí thứ nhất, lại mượn lực thi triển thân pháp Phong Trung Du xuyên qua những kiếm khí trong đó, giả Thanh Phong Kiếm sắc bén xông ra.

- Chú ý, ta sẽ lấy ra toàn lực.

Hoàng Phủ Cuồng quang minh lỗi lạc, quát.

Nhất thời, từ trên người của hắn dâng lên một chấn động kỳ lạ. Sở Mộ biết, đó là chấn động ý cảnh. Nhưng lại không giống với những ý cảnh mà hắn nắm giữ thậm chí cảm thụ qua.

Đó là một loại chấn động ý cảnh đặc biệt thuần túy, khiến người ta cảm giác một loại lực lượng thật sự nặng nề bạo phát ra. Ngoại trừ lực lượng ra, không có vật gì khác.

Hơn nữa, loại ý cảnh này chấn động còn ở mức độ không thấp, giống như chấp sự Bách Sự Đường nói, ý cảnh đạt tới hai thành chín.

Trong mười hai Thánh Địa Tu Luyện của ngoại phủ, cũng không bất kỳ một Thánh Địa Tu Luyện nào có thể tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh lực lượng. Từ trên điểm này, Hoàng Phủ Cuồng đã phải tụt lại phía sau những người khác.

Nhưng hắn đã lĩnh ngộ lực lượng được hai thành chín. Phần ngộ tính này có thể nói là kinh người. Từ Kiếm Phong chi lưu của Sở Hà so sánh với hắn, cái gì cũng không phải.

Nếu không phải bởi vì giữa ba thành cùng bốn thành rất khó khăn, rất nhiều người căn bản không có cách nào vượt qua. Cho dù là rất nhiều người ngộ tính cường đại, cũng phải tốn thời gian thật dài mới làm được.

Chính là bởi vì điểm này, Hoàng Phủ Cuồng mới lựa chọn tiếp tục duy trì ở nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Chỉ chờ đến khi ý cảnh lực lượng đủ ba thành lại đột phá. Hắn có tám phần mười khả năng nắm chắc vừa đột phá đến Hóa Khí Cảnh, lực lượng nhất định có thể tăng lên tới bốn thành.

Lúc này, Hoàng Phủ Cuồng không giữ lại chút nào, thi triển ra hai thành chín ý cảnh lực lượng. Lực lượng đáng sợ chấn động giống như núi lửa nham thạch nóng chảy phát ra, hung mãnh cuồn cuộn không gì so sánh nổi. Mọi người ở xung quanh đài đấu kiếm không thể không lui lại. Bởi vì sắc mặt bọn họ đại biến cảm thấy áp lực đặc biệt khó chịu. Ngay cả hít thở cũng trở nên vô cùng khó khăn.

- Ý cảnh đáng sợ!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia ngưng trọng, âm thầm nói.

Ý cảnh lực lượng không giống với Phong Chi Ý Cảnh, xem như là một loại ý cảnh tương đối đặc biệt. Ý cảnh đặc biệt, bình thường đều có chỗ độc đáo riêng. Thậm chí có thể càng cường đại hơn so với ý cảnh bình thường.

Nói cách khác, uy lực hai thành chín ý cảnh lực lượng, có thể so sánh với ba thành ý cảnh thường.

- Thực lực như thế, hạng thứ năm, như vậy thực lực bốn gã trước rốt cuộc lại cường hãn tới trình độ nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.