Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 426: Chương 426: Đánh bại Đông Phương Cố. (Thượng)




Quá xuất sắc!

Nếu như các cuộc thi đấu trước, Sở Mộ chỉ là xuất sắc mà thôi, như vậy bắt đầu từ cuộc chiến đấu với Diệp Tiểu Khai đến trận đấu với Phó Xà vừa rồi, Sở Mộ đã vượt ra khỏi giới hạn xuất sắc, đạt tới mức độ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Kiếm nhanh nhất và kỹ xảo mạnh nhất, tất cả đều thua ở dưới kiếm của Sở Mộ, danh hiệu đã đổi chủ.

Nhất là trận đánh giữa Sở Mộ và Phó Xà. Loại chém giết trực tiếp nguyên thủy này, loại chiến đấu có thể nói là kỹ xảo đỉnh phong này, càng làm cho bọn họ cảm thấy sởn tóc gáy. Ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

Sở Mộ dùng xong bữa tối quay về Kiếm Lâu, đắm chìm trong hồi ức về trận chiến đấu cùng Phó Xà.

Không thể không thừa nhận, kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà, thật sự là người xuất sắc nhất mà Sở Mộ biết được từ trước tới nay. Cho dù một ít kiếm thuật đại sư đỉnh phong trên địa cầu cũng khó có thể so sánh được.

Nếu như là trước khi tiến vào Huyết Yêu Cảnh, Sở Mộ nhất định khó có thể lấy kỹ xảo kiếm thuật thuần túy đánh bại Phó Xà. Nhưng đối với hắn, người đã hiểu con đường kiếm thuật của bản thân, đồng thời thật sự luyện kiếm thuật thành tựu lên tới tiêu chuẩn kiếm thuật Tông Sư tiểu thành mà nói, kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà chỉ có thể nói lợi hại, vẫn không có cách nào chống lại hắn.

Chỉ có điều quyết đấu với Phó Xà ngày hôm nay cũng khiến cho Sở Mộ dường như thức tỉnh một loại bản năng nào đó, không ngừng hoàn thiện trình độ kiếm thuật Tông Sư tiểu thành.

Kiếm thuật Tông Sư toàn năng cũng không phải chỉ xuất sắc ở trên một phương diện nào đó, mà phải xuất sắc ở tất cả các phương diện. Tất cả đều đạt được tới mức độ Tông Sư, kết hợp lại, cân đối tất cả, mới có thể thật sự thành tựu Tông Sư toàn năng.

Giông như Hoàng Phủ Thương Nguyệt, có thể nói đã chạm đến đến trình tự Tông Sư, nhưng chỉ là ở một ít phương diện, mà không phải là tất cả.

Đây cũng là sự chênh lệch giữa kiếm giả đại lục Cổ Kiếm và kiếm thuật sư địa cầu. Đương nhiên, cho dù là ở trên địa cầu, có thể xuất sắc tất cả các phương diện kiếm thuật, đồng thời cuối cùng đạt được cân đối Tông Sư, cũng cực ít. Sở Mộ hiện tại chính là một con đường gian khổ quanh co như vậy.

Toàn năng, chính là không gì không làm được!

Sở Mộ hấp thu thu hoạch, sau đó tu luyện kiếm thuật, biến chúng thành của mình. Sở Mộ vui sướng trong sự tiến bộ lắng đọng rất nhỏ này.

...

- Các ngươi nói xem, trong vòng này các trọng tài sẽ an bài đối thủ nào cho Sở Mộ?

- Chắc là người có thứ hạng trên Phó Xà, giống như Hướng Thiên Hà, Đông Phương Cố, Hoàng Phủ Ngạo Sương. Còn có đám người Khương Ngọc Hoàn Vạn Bàn cùng với Kiếm Thuật Chi Vương Hoàng Phủ Thương Nguyệt, cũng có thể.

- Ta đoán, nhất định là một trong Hướng Thiên Hà, Đông Phương Cố và Hoàng Phủ Ngạo Sương.

Vòng thi đấu thứ 16 cuối cùng cũng bắt đầu.

Chỉ có điều trận đầu tiên cũng không phải là trận thi đấu của Sở Mộ được vạn người chú ý. Mà đó là trận quyết đấ của người khác.

Các học viên rất nhanh đã điều chỉnh xong tâm tình, chuyên tâm nhìn lên đài đấu kiếm.

Tuy rằng không phải trận thi đấu của Sở Mộ, nhưng cũng là trận thi đấu của những người trong danh sách 100 học viên đứng đầu khóa trên, cũng hết sức đặc sắc.

Cũng có thể, những trận thi đấu đầu tiên là món ăn khai vị. Trong lòng các học viên vẫn hết sức chờ mong đến cuộc thi đấu của Sở Mộ.

Trong lúc, Lôi Hạo lại lên đài đấu kiếm. Đối thủ của hắn vừa vặn là Chư Cát Minh.

Lôi Hạo vừa xuất kiếm, chính là thế tấn công mưa rền gió dữ. Nhưng Chư Cát Minh lại dường như nhìn thấu sơ hở trong công kích của Lôi Hạo. Mỗi một kiếm đều có thể ngăn chặn được công kích của Lôi Hạo, khiến công kích của Lôi Hạo không có cách nào tiếp tục được nữa.

Cuối cùng, Lôi Hạo bị Chư Cát Minh đánh bại.

Kể từ đó, chênh lệch giữa Lôi Hạo và Sở Mộ càng thêm rõ ràng.

Thật ra, đối với các học viên mà nói, trước khi Lôi Hạo và Sở Mộ còn chưa quyết đấu, bọn họ đều có hứng thú rất lớn.

Nhưng khi Lôi Hạo bại vào dưới kiếm của Sở Mộ, bọn họ đối với Lôi Hạo đã không còn mấy quan tâm nữa. Bình thường, người thất bại đều bị như vậy.

Chỉ có người thắng, mới là đối tượng được vạn người chú ý.

Cuộc thi đấu giữa Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Khương Ngọc Hoàn cũng bắt đầu. Cuối cùng, Hoàng Phủ Thương Nguyệt lấy thế kiếm cực kỳ bá đạo, ở kiếm thứ ba đánh bại Khương Ngọc Hoàn.

Kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn tuy rằng có thể hóa giải công kích của đối phương, nhưng cuối cùng có một hạn chế. Kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt quá mức bá đạo. Công kích rất mạnh, đã vượt ra khỏi phạm vi hóa giải của Khương Ngọc Hoàn, bị đánh bại. Thật ra điều này không có gì kỳ quái.

Vạn Bàn lại quyết đấu cùng Hướng Thiên Hà. Kiếm Trường Hà của Hướng Thiên Hà cũng được triển khai. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không có cách nào, lại bị kiếm bàn thạch của Vạn Bàn đánh bại.

Từng trận thi đấu được tiến hành.

- Vòng thứ 16 trận thứ 18: Đông Phương Cố viện số 4 đấu với... Sở Mộ viện số 9...

Giọng nói của trọng tài vừa dứt, các học viên vốn đang bàn tán ầm ĩ đều ngậm miệng. Giống như tất cả đồng thời hẹn trước. Ánh mắt bọn họ đầu tiên là nhìn về phía Đông Phương Cố, tiếp theo quét mắt, nhìn về phía Sở Mộ.

- Lần này, Sở Mộ có thể đánh bại Đông Phương Cố hay không?

Sau khi Sở Mộ và Đông Phương Cố đều đứng ở trên đài, dần dần có người nhỏ giọng bàn luận.

- Đúng vậy. Nói không chừng Sở Mộ thật sự có thể đánh bại Đông Phương Cố.

- Ta sẽ lấy ra toàn lực.

Đông Phương Cố nói. Lúc này, hắn hết sức coi trọng Sở Mộ. Dù sao ngay cả kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà, hắn cũng không bằng, cuối cùng vẫn bị Sở Mộ đánh bại.

Cho nên, Đông Phương Cố không dám có chút khinh thường nào.

- Mời.

Sở Mộ làm kiếm lễ.

Đông Phương Cố triển khai công kích trước.

Nghiêm khắc mà nói, song kiếm tử mẫu cũng cần kỹ xảo. Cho nên Đông Phương Cố ở trên phương diện kỹ xảo kiếm thuật thuần túy, có khả năng không bằng Phó Xà, nhưng kỹ xảo kiếm thuật của hắn cũng không yếu. Nếu lại phối hợp với những phương diện khác, khiến cho hắn nắm giữ thực lực đánh bại Phó Xà.

Sở Mộ không sử dụng song kiếm. Đối với hắn mà nói, Đông Phương Cố còn chưa đủ để hắn sử dụng song kiếm.

Một kiếm ở trong tay, loại cảm giác nắm giữ tiết tấu này lại một lần nữa xuất hiện.

Song kiếm tử mẫu của Đông Phương Cố, một kỳ một chính một công một thủ, công cùng thủ không phải cố định không đổi, mà có thể biến hóa thay thế lẫn nhau.

Đông Phương Cố ở dưới sự dẫn dắt của Sở Mộ, bất tri bất giác triển khai một đợt công kích, hình thức công kích của hắn, gần như đã bị Sở Mộ nhìn thấu triệt.

Nói cách khác, ở trong mắt Sở Mộ, phương pháp Đông Phương Cố sử dụng song kiếm tử mẫu thi triển ra, đã không có gì bí mật.

Tiện tay đâm ra một kiếm, hời hợt, có một loại tùy tâm sở dục, lại có khí thế nồng đậm khiến người ta cảm giác chỉ điểm giang sơn.

Một kiếm này dung hợp các loại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.