Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 447: Chương 447: Hai kiếm kinh diễm trong nháy mắt




Chân mày Sở Mộ giãn ra, thầm nghĩ chờ sau khi quay về Kiếm Phủ, phải kiểm tra một chút xem Ma La Kiếm Tông này rốt cuộc thế nào.

- Vương sư đệ là đệ tử nội môn của bản tông. Gia tộc của hắn tất nhiên cũng thuộc về sự quản lý của bản tông. Đây là chuyện bổn phận của bản tông, làm sao có thể nói là ra mặt.

Thanh niên họ Trịnh cười nói.

Vẻ mặt Sở Mộ thản nhiên, nhưng trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

- Một Hóa Khí tiểu thành và hai Hóa Khí đại thành, ta thực sự không khiếp sợ. Nhưng một khi chiến đấu, chắc chắn phải ảnh hưởng đến xung quanh. Người khác lại không ngăn cản được kiếm khí Tiên Thiên của bọn họ. Một khi bị đánh trúng, không chết cũng bị thương.

- Hơn nữa, lực phá hoại kiếm khí Tiên Thiên của Hóa Khí Cảnh cường đại. Cuối cùng giết chết bọn họ, Sở gia chỉ sợ cũng sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

- Đã như vậy, ta liền đánh bất ngờ. Trước khi bọn họ còn chưa thực sự triển khai ra thực lực của mình, một lần hành động giết chết bọn họ.

- Trong mắt của hai người, bọn họ là Hóa Khí đại thành, ta là tu vi Hóa Khí tiểu thành đỉnh phong. Bọn họ không biết rõ đối thủ của mình. Đây là một cơ hội tốt cho ta.

Lúc này, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ. Hắn hết sức chăm chú. Lực lượng linh hồn siêu cường khiến cho tốc độ suy nghĩ của hắn còn nhanh hơn cả tia chớp. Sau khi lập tức đưa ra quyết định, Sở Mộ đưa mắt nhìn tất cả mọi thứ xung quanh.

Khoảng cách chính xác giữa ba người đối phương cùng mình, khoảng cách giữa ba người đối phương với nhau. Tư thế cùng góc độ bọn họ đang đứng cùng các phương diện rất nhỏ. Ngay cả các nhân tố hoàn cảnh quanh thân, thậm chí cả không khí lưu chuyển cũng được Sở Mộ tính toán kỹ càng.

Đây là lần đầu tiên, Sở Mộ tiêu hao tinh thần tiến hành tính toán như vậy. Chính là vì một đòn tất sát.

Đã không có gì đáng nói, giữa Sở gia và Vương gia, ngươi chết ta sống là chuyện tất nhiên. Về phần sau khi giết chết sẽ có phiền toái gì hay không, đó là chuyện sau này.

Trong đầu không ngừng tiến hành mô phỏng, tất cả diễn ra trong chớp mắt.

Tất cả phản ứng đối phương có khả năng làm ra, đều được Sở Mộ suy nghĩ đến, kế tính ở trong đó. Đồng thời hắn đặt ra một tuyến đường đơn giản nhất trực tiếp hữu hiệu cùng với trình tự giết chết.

Hình như thời gian trôi qua rất dài. Nhưng trên thực tế chẳng qua là thời gian mấy lần hít thở mà thôi, Sở Mộ đã tính toán hoàn tất. Ánh mắt của hắn trở nên kiên định sắc bén, trong phong quang nội liễm đó, có sự vô cùng vô tận.

Tất cả tạp niệm đều được loại bỏ. Tất cả mọi thứ xung quanh dường như đều biến mất. Ở trong mắt hắn, chỉ có ba kẻ địch trước mặt. Đó là mục tiêu hắn phải giết chết trong nháy mắt.

Vèo một tiếng, bóng dáng Sở Mộ thoáng động. Năm thành ba Phong Chi Ý Cảnh được toàn lực mở ra. Thân pháp Tật Phong Lược Ảnh trong nháy mắt được thi triển đến cực hạn. Hắn giống như một tia chớp bắn về phía ba người Vương Long.

- Cũng dám ra tay!

Khóe miệng người thanh niên họ Trịnh và thanh niên họ Lý cong lên, hiện ra một nụ cười đầy vẻ xem thường. Thực lực của Hóa Khí đại thành bình thường không thể so sánh được với bọn họ. Bởi vậy một kiếm giả Hóa Khí tiểu thành đỉnh phong, tuy rằng để cho bọn họ chú ý, nhưng cũng không sẽ tới mức kiêng kỵ.

Ba người bao gồm cả Vương Long đều đưa tay về phía chuôi kiếm, tính cầm chuôi kiếm rút kiếm ra, chém chết Sở Mộ.

Đám người Sở Đương Hùng quá sợ hãi. Bọn họ thật sự không ngờ, Sở Mộ sẽ ra tay nhanh như vậy. Bọn họ đã không có cách nào ngăn cản.

Leng keng.

Sở Mộ rút Trảm Phong Kiếm ra. Thoáng một cái, thân hình bất chợt biến thành mười người, thật giả khó phân, lần lượt từ trái sang phải nhằm về phía ba người Vương Long. Trong nháy mắt tốc độ lại tăng lên một cấp, khiến người ta hoa cả mắt.

Ngay lập tức, bộ pháp Huyễn Ảnh Bộ siêu giai viên mãn được Sở Mộ thi triển ra, phát huy đến cực hạn.

Ba người Vương Long chỉ cảm thấy trước mắt chợt hoa lên, căn bản không phân biệt được rõ ràng đâu là thật, đâu là giả.

Sở Mộ đã vọt tới trước mặt Vương Long. Bàn tay Vương Long cũng vừa cầm chuôi kiếm.

Dường như có một luồng gió sắc bén tập kích đến. Tay Vương Long chợt dừng lại, rơi vào trên chuôi kiếm vẫn không nhúc nhích. Hai mắt hắn nhìn đăm đăm tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Bàn tay người thanh niên họ Trịnh và thanh niên họ Lý đã cầm chuôi kiếm, đang muốn rút kiếm khí ra. Trong cơ thể, kiếm khí Tiên Thiên bắt đầu khởi động, muốn xông ra phản kích.

Tay trái Sở Mộ lại xuất hiện một thanh kiếm khí, lóe lên ánh sáng màu vàng.

Hai thanh kiếm ở trong tay, trong nháy mắt, thân hình Sở Mộ giống như máy xay gió, nhanh chóng xoay tròn.

Mọi người tựa hồ nghe được âm thanh thứ gì đó bị cắt ra, khiến toàn thân người ta giật mình sởn tóc gáy.

Nhưng trong nháy mắt tất cả đã khôi phục lại sự yên tĩnh. Hai tay Sở Mộ đều cầm một thanh kiếm khí. Toàn thân giống như con chim diều hâu vừa bay xuống mặt đất, hai cánh còn chưa hoàn toàn khép lại.

Vương Long và hai sư huynh của hắn lại đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm, hai mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi. Bàn tay đều cầm chuôi kiếm. Đồng thời hai sư huynh Vương Long đã rút kiếm khí ra ba phần.

Một giây sau, trên cổ ba người bọn họ nhanh chóng xuất hiện một tia máu đỏ thắm. Có máu nhanh chóng tràn ra.

Sở Mộ chậm rãi đứng dậy. Hắn chỉ cảm thấy đầu có chút cháng váng. Chiêu tuyệt sát vừa rồi, mặc dù không có vận dụng tất cả kiếm khí Tiên Thiên cũng không có dùng tới Kinh Phong Kiếm Thuật và kiếm thế, nhưng đây là lần đầu tiên, Sở Mộ phát huy tinh khí thần bản thân đến mức cực hạn.

Nếu như lại một lần nữa, Sở Mộ cũng không nắm chắc có thể làm được.

Một đòn đầy kinh diễm dường như vượt qua cực hạn, khiến người ta sởn tóc gáy. Cái giá phải trả chính là hiện tại Sở Mộ cảm thấy đầu cháng váng, đồng thời cơ bắp trên dưới toàn thân bủn rủn. Đây là một loại biểu hiện quá khả năng chịu đựng.

- Chết... Chết... Chết......rồi.

Ngón tay các huynh đệ Sở gia chỉ vào ba người Vương Long, run rẩy nói.

Chỉ là trong nháy mắt, chỉ là nháy mắt, chỉ là trong nháy mắt!

Sở Mộ ra tay, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, cuộc chiến đấu đã kết thúc, nhanh chóng giống như tia chớp lóe lên ngang trời.

- Đem thi thể của bọn họ xử lý một chút. Ta đi nghỉ trước.

Sở Mộ nói xong, đi về phía phòng khách. Hắn cần nghỉ ngơi một chút.

- Lập tức đem thi thể ba người bọn họ dời đến hậu viện. Những người khác nghe đây, phong tỏa tất cả tin tức.

Sở Đương Hùng kịp phản ứng đầu tiên. Hắn lập tức ra lệnh. Tuy rằng tin tức chung quy sẽ truyền đi, nhưng có thể giữ lại lúc nào hay lúc đấy.

Đám người Sở Hành Không, mỗi người đều sởn tóc gáy. Bọn họ cảm giác, điều này giống như có một dòng nước lạnh như băng chảy thẳng vào xương sống của bọn họ. Toàn thân đều không cách nào khống chế được, không ngừng run rẩy. Ngay cả linh hồn cũng cảm thấy run rẩy.

Bởi vì ở trong nháy mắt đó, bọn họ đều không nhìn thấy Sở Mộ rốt cuộc đã động thủ thế nào, chẳng qua cảm thấy trước mắt vừa hoa lên, cuộc chiến liền kết thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.