Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 497: Chương 497: Hung nhân trong rừng sói. (Hạ)




Nhưng mà Sở Mộ vẫn đáp ứng với Nghiêm Khai Minh, đã tới nơi này trấn thủ mỏ linh thạch. Như vậy tuần tra cũng là một loại trách nhiệm của hắn. Thứ hai, hắn cũng muốn nhìn xem trong hồ lô của Nghiêm Khai Minh bán thuốc gì.

Hắn cảm thấy nếu như Nghiêm Khai Minh quả thực muốn ra tay với hắn, có lẽ đây sẽ là một cơ hội. Có lẽ đối phương sẽ hành động.

Một mặt chờ đợi hậu chiêu của Nghiêm Khai Minh, một mặt Sở Mộ dò xét Thiên Hoang cốc. Xem xét động tĩnh của yêu thú. Ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy yêu thú qua lại.

Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh mang theo khí tức như hung thần, giống như tứ chi đang chạy trên mặt đất. Giống như một con sói đói nhanh chóng chạy trên Thiên Hoang sơn mạch, phóng về phía Thiên Hoang cốc.

Những nơi hắn đi qua, rất nhiều Kiếm giả từ xa đã cảm nhận được cỗ sát khí này đánh úp tới. Vẻ mặt đại biến, tái nhợt vô cùng. Cả đám liên tục tránh né, tránh ra xa xa. Sợ như rắn rết.

Có một ít Kiếm giả không tránh né kịp, rất là không may, bị đạo thân nhảy đang xông tới kia dùng một trảo sắc bén giống như vuốt sói đánh qua. Quang mang lạnh lẽo hiện lên, lập tức có máu tươi phun ra, thân thể đổ ập xuống. Trên cổ hoặc là ngực đều có thể thấy được vết trảo, xương cốt trắng hếu, trực tiếp chết thảm.

- Là Lão tử Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung.

Có Kiếm giả già dặn kinh nghiệm thông qua phương thức di chuyển và một thân sát khí, cùng với miệng vết thương trên người những Kiếm giả chết đi mà xác định thân phận của đạo thân ảnh kia. Những người này hô nhỏ một tiếng, toàn thân không nhịn được run rẩy. Cảm thấy run rẩy từ tận đáy lòng.

Người sinh sống trong biên hoang này, ai mà khong biết tới hung danh hiển hách của Biên Hoang ngũ hung chứ? Cho dù là một người bình thường không có tu luyện cũng có thể nói ra hai ba chuyện cực kỳ hung ác của Biên Hoang ngũ hung.

- Biên Hoang ngũ hung xuất hiện, lại có tai ương, máu tươi chảy ra.

- Lần này không biết sẽ là ai?

Từ xa Sở Mộ cũng đã cảm nhận được một cỗ sát khí rất đậm đặc, vô cùng đáng sợ nhanh chóng tới gần. Cỗ sát khí kia giống như là chó sói, hung ác vô cùng, muốn thôn phệ người khác. Kiếm giả Kiếm Khí cảnh chung quanh dưới cỗ sát khí này trực tiếp xụi lơ, người nhát gan thậm chí còn bĩnh ra quần.

Chợt, Sở Mộ nhìn thấy một đạo thân ảnh như sói đang chạy về phía mình. Đối phương chỉ còn cách chừng trăm mét. Là một nhân loại, mặc một thân da sói, thân thể tráng kiện. Cơ bắp toàn thân khiến cho người ta có cảm giác tràn ngập lực lượng.

Người này thoạt nhìn chừng ba mươi mấy tuổi. Hai mắt không giống với người bình thường. Không biết là do trời sinh hay tu luyện công pháp nào đó tạo tành. Có cảm giác giống như là chó sói vậy. Khiến cho người ta sởn hết gai ốc.

Làn da trên người hắn màu đồng, cố ngắn, toàn ngấn, bị cằm che hết, làm cho hắn thoạt nhìn tràn ngập dã tính.

Sát khí đáng sợ giống như được chó sói hung ác quấn thân. Toàn thân hắn không lúc nào không khiến cho người ta sợ hãi, cảm nhận được nguy hiểm. Khi nhìn thấy hắn, đồng tử Sở Mộ không nhịn được co rút lại như châm.

Hóa Khí cảnh viên mãn, nhưng mà không phải là Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường. Khí tức chấn động phát ra đã tới gần Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Tu vi kiếm khí như vậy, hơn nữa lại thêm sát khí đáng sợ chấn động. Kiếm giả viên mãn bình thường cũng không phải là đối thủ của đối phương.

- Người này không biết hai tay đã giết bao nhiêu người. Nhiễm quá nhiều máu tanh cho nên mới có loại sát khí này.

Sở Mộ âm thầm nói, hắn có cảm giác, đối phương vì mình mà tới.

Chỉ thấy trong lòng tên hung nhân kia móc ra môt tờ giấy, chăm chú nhìn vào tờ giấy, lại nhìn chung quanh một chút. Cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ, lại nhìn tờ giấy trong tay.

- Chính là ngươi.

Một tiếng quát giống như dã thú gầm từ trong miệng người này cuồn cuộn truyền ra. Hung nhân này ném tờ giấy trong tay đi. Thân thể bổ nhào về phía trước. Hai tay mạnh mẽ khẽ chống xuống đất, hai tay hai chân giống như một con chó sói hung mãnh, dùng tốc độ như thiểm điệm phóng tới Sở Mộ.

Sát khí đáng sợ dẫn đầu hóa thành một con chó sói hung ác trùng kích vào người Sở Mộ. Cỗ sát khí vô hình này trùng kích làm cho tóc tai, chéo áo của Sở Mộ tung bay.

- Quả nhiên là vì ta mà tới. Tờ giấy kia có lẽ là bức họa của ta.

Sở Mộ âm thầm nói, hai mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh như chó sói hung ác đang nhanh như thiểm điện tới gần mình. Chính diện thừa nhận khí tức trùng kích như hung thần kia, Sở Mộ không sợ hãi chút nào.

Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong?

Thì sao chứ?

- Mục tiêu của Lâm Trung Lang là Kiếm giả trẻ tuổi kia.

- Tu vi Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, còn trẻ như vậy nhất định là đệ tử đại gia tộc hoặc là kiếm phái gì đó. Nói không chừng lại là đệ tử Đại Khôn kiếm phủ. Tiền đồ không thể hạn lượng. Đáng tiếng lại bị hung nhân Biên hoang nhìn chằm chằm vào. Như vậy cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.

- Chuyện gì xảy ra? Kiếm giả trẻ tuổi này sao lại trêu vào Biên hoang ngũ hung cơ chứ?

- Ai biết được. Dù sao người bị Biên Hoang ngũ hung nhìn chằm chằm vào thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi. Huống chi tu vi hắn cách biệt quá lớn với Lâm Trung Lang.

Mọi người chung quanh nói chuyện. Lúc này khoảng cách của Lâm Trung Lang kia với Sở Mộ còn không tới ba mươi mét.

Mặc kệ đối phương là ai, vì sao tới đây. Nói ngắn gọn, Sở Mộ từ trên người kẻ này cảm nhận được nguy hiểm. Cảm nhận được sát ý. Cho nên hắn rút kiếm ra, đánh ra hai đạo kiếm khí.

Hai đạo kiếm khí này đều ẩn chứa một tia lực lượng của Tê Liệt ý cảnh. Trực tiếp xé rách không khí, khiến cho tốc độ của kiếm khí bắn ra nhanh hơn.

- Thật nhanh.

Xa xa... Những Kiếm giả kia khiếp sợ, khiếp sợ vì tốc độ xuất kiếm và tốc độ kiếm khí bay ra của Sở Mộ.

Lâm Trung Lang cũng kinh hãi, nhưng mà hắn cũng không đặt vào trong mắt. Chỉ thấy thân thể trong lúc phóng tới của hắn nhoáng lên mọt cái. Tay đánh ra hai đạo kiếm khí, giống như lưu tinh phá nguyệt phóng tới Sở Mộ.

Tiếp theo, hai tay Lâm Trung Lang tạo thành trảo, hung hăng chộp về phía Sở Mộ lúc chỉ còn cách nhau vài mét. Tiếng vải vóc bị xé rách vang lên. Có hơn mười đạo hàn mang cực kỳ đáng sợ bắn tới, lưu lại dấu vết rõ ràng trong không khí.

Trảm Phong kiếm vung lên, Sở Mộ dùng một kiếm đánh tan mười đạo hàn mang, đồng thời hắn còn cảm nhận được một cỗ lực lượng phản chấn bắn tới. Hán vội vàng tá lực, giảm bớt lực phản chấn. Đồng thời lúc này hai tay Lâm Trung Lang kia rút ra hai thanh đoản kiếm giống như răng sói bên hông, hung hăng đâm về phía Sở Mộ.

Nhanh, vô cùng nhanh.

Hung ác, cực đoan mà hung ác.

Hung, trí mạng.

CÔng kích như vậy vừa ngắn gọn, vừa trực tiếp lại sắc bén, trí mạng. Cơ hồ ném đi tất cả những động tác dư thừa. Gần như là phản phác quy chân của giết chóc.

Mục đích chỉ có một, đánh chết mục tiêu.

Lần thứ nhất Sở Mộ đi tới thế giới này, lần đầu tiên Sở Mộ gặp phải đối thủ đáng sợ như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.