Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 347: Chương 347: Huyết Yêu sử dụng kiếm. (Hạ)




Hiện tại hắn cảm thấy có thể nhận được oản luân không gian trung phẩm là tốt lắm rồi. Không gian mười mét vuông bên trong Sở Mộ cũng đã rất thỏa mãn.

Bảy cỗ thi thể, bảy thanh kiếm khí hạ phẩm, Sở Mộ chọn một thanh kiếm khí kim hệ, gọi là Điểm Kim kiếm. Sau đó hắn đeo trên lưng, về phần sáu thanh kiếm khí hạ phẩm khác, hắn không tiện mang theo cho nên mới vứt bỏ, mặc kệ bọn chúng.

Có Điểm kim kiếm này, song kiếm thuật đã có đất dụng võ.

....

Song kiếm thi triển, kiếm quang tràn ngập, cấm khu ba mét, chỉ tử không sinh.

Song kiếm xuất ra, tiểu Huyết Yêu nhị vân lập tức bị chém giết, chết một cách oan uổng.

Sở Mộ thi triển song kiếm thuật, thực lực lại một lần nữa tăng lên ba thành.

Hắn mổ đầu tiểu Huyết Yêu, thu Huyết Yêu hạch vào trong oản luân không gian. Lại đem Điểm kim kiếm cắm vào vỏ sau lưng.

Song kiếm thuật kỳ thực có thể xem như át chủ bài quan trọng của Sở Mộ, không phải địch nhân cường đại hắn sẽ dùng đơn kiếm ứng phó. Nếu như là địch nhân lợi hại, hắn sẽ sử dụng song kiếm.

...

Kiếm quang màu đỏ vung lên, tiếng phốc vang vọng, một kiếm này đâm vào trong cổ một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân.

Một màn quỷ dị xuất hiện, thân thể đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân này nhanh chóng trở nên khô quắt, một thân máu tươi bị trường kiếm đang xuyên thấu qua thân thể kia hút khô, không ngừng chảy về phía người cầm kiếm.

Chỉ chốc lát sau, tiểu Huyết Yêu nhị yêu chỉ còn một bộ da không, ngay cả Huyết Yêu hạch cũng không có, bị một kiếm giết chết.

Người cầm kiếm thu hồi kiếm màu đỏ tươi kia, ánh mắt nhìn về chỗ xa. Hai mắt quỷ dị phảng phất như có vòng xoáy đỏ tươi, vô cùng thâm thúy.

Thân ảnh lóe lên, Kiếm giả này hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, nhanh chóng phóng về phía xa.

Hành tẩu trong không gian tràn ngập màu đỏ này, Sở Mộ một mặt tìm kiếm tiểu Huyết Yêu đánh chết, một mặt tìm kiếm cái gọi là Huyết Yêu thạch và Huyết tinh.

So Huyết Yêu hạch, Huyết Sát thạch và Huyết Tinh có giá trị rất cao, đủ khả năng đổi được số học phần lớn hơn.

Trong Huyết Yêu cảnh không có phân chia ngày đêm, không có trăng, không có mặt trời, Sở Mộ cũng không biết rốt cuộc mình đã tiến vào trong này được bao nhiêu ngày. Hắn chỉ bằng vào cảm giác, cảm thấy có lẽ thời gian đã trôi qua rất lâu.

Phía trước có ba cỗ thi thể ngã xuống mặt đất, là Kiếm giả nhân loại, thân thể bọn họ đã sớm khô quắt, mất đi máu tươi toàn thân.

Kiếm giả nhân loại săn giết tiểu Huyết Yêu, mà tiểu Huyết Yêu cũng đi săn Kiếm giả nhân loại, cũng không có gì là khác thường cả. Hơn nữa tiểu Huyết Yêu sau khi hút khô máu tươi của nhân loại thường thường sẽ mang đi bao bố của Kiếm giả, những thứ này dường như được bọn chúng coi là chiến lợi phẩm vậy.

Sở Mộ nhìn qua ba bộ thi thể khô quắt, ánh mắt lơ đãng thoáng cái giật mình. Bởi vì hắn phát hiện ra diện mạo của ba cỗ thi thể này có chút quen mắt, không phải là Hà Chấn, Trương Tồn trước đó châm chọc hắn sao? Ánh mắt hắn lại nhìn thấy ba thanh kiếm khí và ba bao y phục bị mở ra, ánh mắt tràn ngập vẻ khác thường. Hai mắt Sở Mộ nhìn một lát rồi co rút lại khi nhìn thấy vết thương trên một cỗ thi thể, sau đó lại nhìn thấy vết thương giống như vậy trên hai cỗ thi thể còn lại.

Ngồi xổm xuống, Sở Mộ tinh tế kiểm tra mới phát hiện ra ba cỗ thi thể này toàn thân đều chỉ có một vết thương, ở giữa cổ.

- Vết thương này khác với móng vuốt, răng nanh của tiểu Huyết Yêu, giống như là do kiếm khí lưu lại vậy.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nếu như thực sự là miệng vết thương do kiếm khí lưu lại, vậy mũi kiếm có lẽ so với thông thường còn nhỏ hơn một chút, độ dày thân kiếm cũng mỏng hơn chút.

Đứng dậy nhìn chung quanh một lát, Sở Mộ càng cảm thấy khó hiểu.

Bốn phía có dấu vết kiếm khí xẹt qua, hiển nhiên đã trải qua một trận chiến. Nhưng mà trừ ba cỗ thi thể này ra, lại không có bất kỳ dấu vết nào của thi thể tiểu Huyết Yêu, thậm chí dấu vết chiến đấu của tiểu Huyết Yêu lưu lại cũng không có.

Chỉ là ba bao y phục bị mở ra, trống rỗng không có vật nào.

- Chẳng lẽ ba bọn họ nội chiến? Cũng không đúng a. Vết thương trên cổ này không phải là do bất luận một thanh ngụy kiếm khí nào tạo thành, hẳn là có người thứ tư giết chết bọn họ, đem toàn bộ Huyết Yêu hạch trong bao bố của bọn họ cướp đi a.

- Không, trừ vết thương trên cổ bọn họ ra, còn có một thân máu tươi cũng bị hút khô, nếu như là Kiếm giả .. Nếu như là Huyết Yêu...

Trong lúc nhất thời, nghi hoặc trùng trùng điệp điệp làm cho Sở Mộ không tìm thấy đầu mối, rối tung rối mù.

- Chẳng lẽ... Bọn họ gặp phải... Huyết Yêu biến dị?

Cuối cùng Sở Mộ đành suy đoán như vậy.

Tìm không thấy kết quả, Sở Mộ đành tạm thời đem vấn đề này đè xuống, tiếp tục đi tới.

...

- Nhân loại, ta muốn hút khô máu tươi của ngươi.

Tiếng gọi quái dị vang lên, vài đầu Huyết Yêu phân biệt từ các góc độ khác nhau nhào tới.

vẻ mặt Sở Mộ lạnh lùng, kiếm ra mạnh mẽ, vài đạo kiếm quang lập tức cướp đi mấy cái mạng nhỏ, lấy ra mấy khỏa Huyết Yêu hạch.

Đột nhiên Sở Mộ cảm thấy da đầu run lên, cảm giác nguy cơ trí mạng tràn ngập toàn thân. Khóe mắt hắn chỉ nhìn thấy một đạo kiếm quang màu đỏ vô cùng sắc bén từ đằng xa vụt tới, trong nháy mắt sẽ đánh trúng hắn.

Kiếm nhảy lên, một khỏa Huyết Yêu hạch cuối cùng bay về phía đạo kiếm quang màu đỏ kia, phát ra tiếng xé gió lạnh lẽo. Sở Mộ nhanh chóng quay người đâm ra một kiếm, kiếm quang cô đọng.

Phanh một tiếng, Huyết Yêu hạch bị kiếm qunag màu đỏ đánh nát, kiếm quang màu đỏ không những không gặp bất kỳ trở ngại nào, mà vẫn sắc bén vô cùng tập trung vào toàn thân Sở Mộ, muốn một kiếm ám sát Sở Mộ.

Kiếm quang màu xanh và kiếm quang màu đỏ va chạm, bộc phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai, vô số tia lửa bắn ra.

Kiếm quang màu đỏ nhoáng một cái, chia thành mười đạo kiếm ảnh màu đỏ, cao thấp phải trái bao phủ Sở Mộ.

Sở Mộ liên tục vung kiếm, kiếm quang màu đen xuất hiện, những nơi nó đi qua, kiếm ảnh màu đỏ bị nghiền nát, lộ ra kiếm quang màu đỏ ban đầu, lần nữa hai đạo kiếm quang va chạm, bộc phát ra tiếng nổ vang chói tai.

Đối phương không nói một lời, không ngừng xuất kiếm, kiếm thuật của hắn làm cho Sở Mộ kinh ngạc.

Nhanh, hung ác, lạnh lẽo, chưa từng có từ trước tới nay.

Đây là một hung nhân, mỗi một kiếm đều ẩn chứa sát khí đáng sợ tới cực điểm, chỉ cần là người tâm chí hơi yếu một chút, lập tức bị dọa cho sợ hãi tới mức không có cách nào nhúc nhích, chứ đừng nói là phản kháng.

Nhưng mà linh hồn Sở Mộ cường đại, kiếm thế lại đạt tới tiểu thành, sát khí trùng kích giống như là giết chết thiên quân vạn mã này không có cách nào làm rung chuyển tâm thần hắn, chỉ là làm cho hắn có chút kinh ngạc mà thôi.

Nói một cách tương đối, kiếm thuật của Sở Mộ nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng mà thường thường lại có thể khiến cho mỗi một kiếm của đối phương không công mà lui, kiếm thuật của hắn giống như là bao dung vạn vật, đây chính là tạo nghệ kiếm thuật tông sư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.