Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 419: Chương 419: Kiếm nhanh nhất. (Thượng)




- Các cuộc thi đấu của ngươi lúc trước, ta đã xem qua. Ta để ý nhất chính là tốc độ xuất kiếm của ngươi. Rất nhanh.

Diệp Tiểu Khai mỉm cười nói:

- Cho nên, ta vẫn muốn giao đấu với ngươi, tự mình lĩnh hội một chút về tốc độ xuất kiếm của ngươi.

- Giống như ngươi mong muốn.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Ở trong toàn bộ nội phủ, tốc độ xuất kiếm của ta nếu nói thứ hai, không người nào dám nhận là thứ nhất. Hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.

Diệp Tiểu Khai vẫn mỉm cười, nhưng lại nói ra những lời phong quang ép người.

Không có người nào phản bác lại lời này của hắn. Cho dù là Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng không có xem thường. Bởi vì Diệp Tiểu Khai xuất kiếm quả thực nhanh vô cùng.

- Sau cuộc tranh tài này, ngươi sẽ biết. Tốc độ xuất kiếm của ngươi nhanh, thật sự chỉ có thể xưng là người đứng thứ hai ở trong nội phủ.

Sở Mộ thản nhiên nói. Trong giọng nói có một tư thế bá đạo bễ nghễ giữa trời đất.

Không chỉ có bản thân Diệp Tiểu Khai cảm thấy kinh ngạc, các học viên cùng với các trọng tài cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.

Bọn họ đều không phải là người ngu. Từ trong câu nói kia của Sở Mộ, bọn họ hoàn toàn có thể nghe ra được ý tứ Sở Mộ muốn biểu đạt trong đó. Ý tứ chính là, Sở Mộ sẽ lấy tốc độ kiếm nhanh hơn đánh bại Diệp Tiểu Khai, khiến câu nói khiêm tốn của Diệp Tiểu Khai trước đó trở thành sự thực.

Điều này có thể sao?

- Điên rồi. Thật sự điên rồi.

- Tốc độ kiếm của Diệp Tiểu Khai là nhanh nhất. Ngay cả Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng không thể không thừa nhận. Sở Mộ lại muốn quyết đấu với Diệp Tiểu Khai ở trên phương diện hắn chiếm ưu thế, còn vọng tưởng đánh bại Diệp Tiểu Khai. Lẽ nào danh hiệu Siêu Tân Tinh đã khiến đầu óc hắn choáng váng sao?

Phần lớn các học viên đều cho rằng Sở Mộ đang cuồng vọng.

Nhưng Chư Cát Minh và Lôi Hạo lại không cho là như vậy. Ở trong ấn tượng của bọn họ, Sở Mộ không phải là một người cuồng vọng. Hắn là loại người nói được là làm được.

Nếu như Sở Mộ không phải cuồng vọng, như vậy không phải là nói tốc độ kiếm của hắn có khả năng nhanh hơn Diệp Tiểu Khai sao?

Về phần Lương Hải Sơn, hắn đối với Sở Mộ chỉ có lòng tin trăm phần trăm. Hắn theo tâm tính gần như mù quáng, cho rằng Sở Mộ nói ra, tất nhiên sẽ làm được.

Đây là niềm tin hình thành sau khi chứng kiến Sở Mộ giành được thắng lợi hết lần này tới lần khác.

- Ta hết sức kinh ngạc khi ngươi có lòng tin này.

Diệp Tiểu Khai vô cùng kinh ngạc, sau đó cười một tiếng nói:

- Trước khi xuất kiếm, ta muốn nói cho ngươi biết một việc.

- Trong nội phủ, có mấy thứ mạnh nhất.

Diệp Tiểu Khai chậm rãi nói:

- Hoàng Phủ Thương Nguyệt được xưng là công kích mạnh nhất, sức mạnh vô địch không có gì không phá. Vạn Bàn được xưng là phòng ngự mạnh nhất. Ngoại trừ công kích của Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, các công kích khác, đều không có cách nào đánh bại hắn. Khương Ngọc Hoàn được xưng kiếm ôn nhu nhất. Tin tưởng ngươi cũng đã biết một phần. Ngoại trừ kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn ra, tất cả các công kích khác đều sẽ bị kiếm chí nhu của nàng hóa giải.

- Trừ những người đó ra, còn có hai người được công nhận mạnh nhất. Một là Phó Xà. Được xưng là kỹ xảo mạnh nhất, thay đổi thất thường, không ai bằng.

Diệp Tiểu Khai cười nói:

- Người cuối cùng, lại được xưng là kiếm nhanh nhất. Đó chính là ta, Diệp Tiểu Khai.

Thời điểm Diệp Tiểu Khai nói những lời này, không ai đưa ra bất kỳ dị nghị nào. Ngay cả đám người Hoàng Phủ Ngạo Sương, Đông Phương Cố đều hoàn toàn không có chút dị nghị nào. Điểm này cũng đủ chứng minh lời Diệp Tiểu Khai nói là thật.

Đương nhiên. Tuy rằng được công nhận lại không thể đại biểu bọn họ chính là cường đại nhất.

Ngoại trừ Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn cùng với Khương Ngọc Hoàn ra, những người khác như Phó Xà và Diệp Tiểu Khai, thứ hạng đã bị đám người Hoàng Phủ Ngạo Sương Đông Phương Cố ném ở phía sau.

Tuy rằng bọn họ không có người nào được gọi là kỹ xảo mạnh nhất và kiếm nhanh nhất, nhưng bản thân có đầy đủ phong cách đặc biệt, lực băng hàn hoặc song kiếm mẹ con một kỳ một chính.

Nhưng bọn họ cũng không dám coi thường người như Phó Xà và Diệp Tiểu Khai. Có thể nhận được công nhận là kỹ xảo mạnh nhất và kiếm nhanh nhất, biểu thị bọn họ có tiềm lực đáng sợ. Có lẽ sẽ có một ngày, bọn họ sẽ bị đối phương ném ở sau người.

Thật ra đây là lần đầu tiên Sở Mộ nghe nói về những điều này. Chỉ có điều, hắn cũng không quá e ngại. Điều này chỉ khiến hắn càng cảm thấy hứng thú mà thôi.

- Kiếm của ngươi nhanh nhất, rất nhanh cũng sẽ biến thành nhanh thứ hai.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Được. Nếu ngươi có năng lực này, xưng hô kiếm nhanh nhất cho ngươi thì như thế nào.

Diệp Tiểu Khai lòng dạ rộng rãi, hoàn toàn không tức giận, trái lại cười nói. Bất chợt hắn đâm ra một kiếm.

Không hổ danh được công nhận là kiếm nhanh nhất. Một kiếm đâm ra, liền trực tiếp lướt qua khoảng cách mười thước, nhoáng lên liền xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.

Tốc độ kiếm như vậy, cho dù là một kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn có thể sử dụng kiếm khí Tiên Thiên, cũng sẽ lập tức bị giết chết. Bởi vì tốc độ quá nhanh, không có cách nào kịp phản ứng.

Cho dù là kiếm giả Hóa Khí tiểu thành, xác suất lập tức bị đánh chết cũng đạt được năm thành.

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia tinh quang.

Trong các cuộc thi đấu trước đó, Diệp Tiểu Khai xuất kiếm rất nhanh, nhưng còn không có nhanh đến mức độ này.

Nhưng nếu bàn về tốc độ kiếm của ai nhanh hơn? Sở Mộ chẳng bao giờ sợ.

Đối với kiếm thuật sư mà nói, ở trên cuộc đời tu luyện của bọn họ, xuất kiếm thu kiếm đều phải có năng lực.

Bởi vì trong lúc kiếm thuật sư chiến đấu, đều vô cùng thẳng thừng. Binh khí tương giao trận giáp lá cà, không với các kiếm giả khác.

Kiếm giả có kiếm khí, có kiếm thuật của hắn. Nhưng kiếm thuật sư lại không có. Bởi vậy cực kỳ hung hiểm.

Điều này có nghĩa là, tốc độ xuất kiếm nhanh hơn người khác một bước, sẽ chiếm được tiên cơ.

Sở Mộ được lão sư của hắn đánh giá là người sinh ra vì kiếm. Ở trên con đường kiếm thuật sư, thiên phú càng cao hơn so với các kiếm thuật khác sư. Tất nhiên các các phương diện về kiếm thuật sư, hắn cũng làm tốt hơn so với kiếm thuật sư khác.

Tốc độ kiếm chẳng qua là một trong những bài rèn luyện mỗi ngày của Sở Mộ.

Xem kiếm viên mãn, Sở Mộ nhất thời thấy quỹ tích xuất kiếm của Diệp Tiểu Khai. Nếu như nguyện ý, Sở Mộ hoàn toàn chống đỡ được một kiếm này.

Nhưng hiện tại, Sở Mộ lại muốn lấy kiếm nhanh đấu với kiếm nhanh, lấy phương diện này tới đánh bại Diệp Tiểu Khai.

Một kiếm vừa ra, mọi người chỉ cảm thấy bản thân nhìn thấy được quỹ tích xuất kiếm của Sở Mộ. Chỉ có đám người Hoàng Phủ Thương Nguyệt cùng với các trọng tài, trong nháy mắt đồng tử co lại.

Khi tốc độ đạt được tới một cực hạn, sẽ cho người ta nảy sinh một loại ảo giác, hình như không phải quá nhanh, có thể cho người ta thấy được quỹ tích trong đó.

Cũng giống như chúng ta lúc bình thường, nhìn cánh quạt chuyển động nhanh chóng, ngờ ngợ cảm thấy tốc độ cánh quạt chuyển động không phải quá nhanh. Bởi vì chúng ta gần như có thể thấy được dấu hiệu chuyển động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.