Tầng thứ ba mươi mốt sáng biểu thị Tuyệt Vô Đạo đã xông qua tầng thứ ba mươi, đi vào tầng thứ ba mươi.
Một đệ tử Hoàng Cực Kiếm Tông vui sướng reo lên:
- Tốt quá, Vô Đạo sư huynh đã đột phá trói buộc nửa năm trước đi vào tầng thứ ba mươi rồi!
Tuyệt Vô Đạo là người của Hoàng Cực Kiếm Tông, gã nổi tiếng thì Kiếm Tông này cũng thơm lây.
Mắt Sở Mộ nóng cháy:
- Tuyệt Vô Đạo . . .
Không chỉ mình Sở Mộ, mắt Tiêu Thiên Phong cũng nóng bỏng. Hạ Du thì cực kỳ kích động siết chặt hai tay.
Với những Kiếm Giả tràn đầy tự tin vào mình thì người khác càng mạnh càng kích thích đấu chí trong lòng họ. Còn Kiếm Giả tự hiểu tiềm lực, thực lực của mình thì người khác cường đại chỉ khiến họ ghen ghét hoặc vô cùng kính nể.
Một giây mà như bị kéo dài ra gấp trăm lần, ngàn lần, nhưng mọi người đã quên mất thời gian.
Rốt cuộc ánh sáng tầng ba mươi mốt Thông Thiên Kiếm tháp tối xuống như ngọn nến bị tắt, ngay sau đó một bóng đen bay ra từ kiếm tháp nhẹ nhàng đáp xuống.
Khí thế siêu mạnh tuyệt đối, vô pháp vô yêu tràn ngập, nghiền áp tất cả, khiến tinh thần mọi người rung động, không thể hít thở. Đỉnh Thông Thiên sơn yên lặng đến kỳ dị, như thể mọi tiếng động đều bị giam cầm.
Chưa đến ba giây, khí thế vô pháp vô yêu chí cường dường như chưa từng xuất hiện, trở nên mơ hồ không có tung tích.
Một số Kiếm Giả khá nhỏ yếu đều mất hết sức lực, toàn thân xụi lơ. Kiếm Giả thực lực cường đại cũng mặt tái nhợt cố chống. Chỉ những Kiếm Giả trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào mới chống đỡ được.
Số ít Kiếm Giả tu vi đến Nguyên Cực cảnh thì biểu tình cực kỳ trầm trọng.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Đây là hơi thở của Vô Yêu kiếm đạo sao?
Sở Mộ cũng rất hướng tới truyền thừa kiếm đạo, nhưng lúc trước một vì không có cơ duyên, sau này được Tu La Kiếm Vương chỉ điểm khiến hắn nảy ra một ý tưởng. Một ý tưởng nói ra sẽ khiến vô số Kiếm Giả Trung Ương Chủ Kiếm Vực chấn động: Tự sáng tạo kiếm đạo.
Con đường của Sở Mộ đã định trước khác với người ta, con đường chỉ của riêng hắn, vì vậy kiếm đạo của hắn cũng khác người, cần tự sáng tạo.
Theo lời Tu La Kiếm Vương thì để sáng tạo kiếm đạo cần có hai điều kiện.
Thứ nhất: Không được truyền thừa bất cứ kiếm đạo, không thì sẽ bị ám ảnh loại kiếm đạo nào đó, muốn tự sáng tạo kiếm đạo khó khăn gấp trăm lần.
Thứ hai: Phải được căn nguyên kiếm chủng, kiếm chủng có thể gọi là hạt giống kiếm đạo, tương đương một vật dẫn. Như những Kiếm Giả được truyền thừa kiếm đạo, bọn họ cũng có kiếm chủng. Ví dụ Vô Sinh kiếm đạo của Tiêu Thiên Phong là Vô Sinh kiếm chủng. Căn nguyên kiếm chủng tức là kiếm chủng nguyên thủy nhất, không chứa bất cứ kiếm đạo nào, bình thường dùng cho truyền thừa kiếm đạo. Nhưng nó còn có một tác dụng lớn hơn nhưng đã bị nhiều người lãng quên: Chịu tải kiếm đạo tự sáng tạo.
Không có căn nguyên kiếm chủng thì dù tự sáng tạo kiếm đạo cũng vì thiếu vật dẫn mà biến mất.
Kiếm đạo tự sáng tạo đã định trước là con đường vô cùng khó khăn, xác suất thất bại rất lớn, có lẽ chết non. Nhưng Sở Mộ không hối hận, từ khi trong lòng hắn có ý tưởng này thì nó ngày càng mãnh liệt hơn, đã cắm rễ trong linh hồn hắn.
Mái tóc bạc dài xõa vai, đôi mắt hẹp dài như đao phong, khóe mắt lóe tia sáng lạnh sắc bén khiếp người. Kiếm Giả nào bị ánh mắt đó nhìn là cảm giác thân thể như bị xé rách.
Tuyệt Thiên Kiếm Hào, Tuyệt Vô Đạo!
Trước khi Tông Kình Thiên xuất hiện, đó là Kiếm Hào mạnh nhất toàn Trung Ương Chủ Kiếm Vực, chỉ Diêm Cửu U mới có thể so cao thấp với gã.
Tuyệt Vô Đạo đứng trên đỉnh Thông Thiên sơn như trung tâm cả ngọn núi, ánh mắt mọi người đều nhìn gã.
Bảng Thông Thiên Kiếm Hào thay đổi, Tuyệt Vô Đạo xếp hạng ba nhảy lên hạng nhất, Diêm Cửu U xuống hạng hai, Tông Kình Thiên xuống hạng ba, bọn họ bắt đầu xông tầng ba mươi mốt.
Còn Cổ Giang Hà thì luôn ở tầng hai mươi chín, dường như không đến xông Thông Thiên Kiếm tháp nữa. Hoặc có lẽ Cổ Giang Hà có xông nhưng không vượt qua được tầng hai mươi chín.
Tiêu Thiên Phong bỏ lại một câu:
- Ta đi xông kiếm tháp.
Tiêu Thiên Phong lắc người hóa thành tia chớp lao vào Thông Thiên Kiếm tháp trước người khác.
Lần trước Tiêu Thiên Phong vào Thông Thiên Kiếm tháp là hơn ba tháng trước, bây giờ thực lực tổng thể mạnh hơn trước kia nhiều, đối diện đám Kiếm Giả ảo mô phỏng chắc có thể lấy được thứ hạng tốt.
Tuyệt Vô Đạo không nói một câu rời đi đỉnh Thông Thiên sơn, chỉ để lại bóng lưng khiến người kinh thán.
Trong đám đông, một lão nhân sắc mặt âm trầm nói:
- Tiêu Thiên Phong . . .
Một thời gian dài qua đi, Tiêu Thiên Phong bay ra khỏi Thông Thiên Kiếm tháp, gã xông đến tầng hai mươi bảy thì thất bại bị giết.
Chẳng mấy chốc thứ hạng trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào lại có thay đổi, Tiêu Thiên Phong từ hạng mười ba lên đến hạng mười.
Sở Mộ nói:
- Đến lượt ta.
Sở Mộ thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ vèo một tiếng vào trong Thông Thiên Kiếm tháp.
Một Kiếm Giả đang đến gần Thông Thiên Kiếm tháp đi sau một bước bực tức chửi um lên:
- Ta . . .!
Tiêu Thiên Phong lạnh lùng liếc qua làm Kiếm Giả đó rùng mình.
- Đó là Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ!
- Hạng năm bảng Thông Thiên Kiếm Hào, hắn lại đến xông Thông Thiên Kiếm tháp rồi!
- Chắc vô ích thôi, lần trước hắn xông Thông Thiên Kiếm tháp mới qua vài ngày, thực lực tăng được bao nhiêu?
Xông Thông Thiên Kiếm tháp quan trọng nhất là thiên phú chiến đấu, sau đó là kinh nghiệm chiến đấu diễn sinh ra từ thiên phú. Vì Kiếm Giả ảo trong Thông Thiên Kiếm tháp có thiên phú, kinh nghiệm chiến đấu cố định, sẽ không thay đổi chút nào.
Nên Kiếm Giả có kinh nghiệm chiến đấu càng phong phú, càng biết cách chiến đấu thì càng lấy được thành tích tốt.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi, bọn họ không cho là thiên phú chiến đấu của Sở Mộ sẽ tăng lên bao nhiêu.
Sở Mộ mới vào tầng một, chỉ ba giây đã lên tầng hai.
- Trảm Thiết!
Sở Mộ trực tiếp sử dụng kiếm kỹ tuyệt sát của kiếm thuật sư giết một Kiếm Giả ảo, Sở Mộ không giết Kiếm Giả ảo thứ hai mà chặn lại đòn tấn công.
Mười giây sau, Kiếm Giả ảo công kích trên trăm kiếm, tiếc rằng không thi triển ra cái gì giống với kiếm kỹ tuyệt sát Trảm Thiết. Sở Mộ một kiếm chém đứt Kiếm Giả ảo này, đi vào tầng thứ ba.
***
Tiêu Thiên Phong nhìn Thông Thiên Kiếm tháp chằm chằm, bỗng thấy rợn tóc gáy, sát khí sắc bén tỏa định làm cả người gã cứng ngắc.
Tiêu Thiên Phong vụt ngoái đầu nhìn vừa lúc đối diện đôi mắt âm trầm tràn đầy sát khí, là Bát trưởng lão của Táng Thiên Kiếm Môn. Tiêu Thiên Phong lạnh lùng cười, dời đi tầm mắt như chưa từng thấy, gã chuyển sang nhìn Thông Thiên Kiếm tháp.