Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 749: Chương 749: Liên tục thắng mười hai trận. (Hạ)




Đây là thắc mắc của chín Vương phủ chủ Kiếm phủ khác trừ Bách Lý Giang Hà ra, cũng là thắc mắc trong lòng nhiều người.

Bách Lý Giang Hà cười tươi như hoa:

- Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta xuống dốc sáu mươi năm rốt cuộc sắp vực dậy rồi!

Các trưởng lão khác rất hân hoan, chính Trần Bất Nhị cũng kích động.

Bọn họ tin dù lần này Đại Khôn Kiếm phủ được lực lượng khí vận vẫn xếp chót thì Đại Khôn Kiếm phủ sẽ vực dậy, vì bọn họ có Sở Mộ.

- Nếu ta không nhớ lầm thì cho đến bây giờ chỉ có bốn người liên tục thắng mười hai trận mà chưa bị thua.

Long trưởng lão ở trên trời mắt lóe tia sáng, thầm nghĩ:

- Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên, Kinh Thiên Kiếm Hào Ngạo Hành Vân, Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ. Liệt Không Dương hay Lục Nguyên, Ngạo Hành Vân đều là mười năm trước trở thành Kiếm Hào, tích lũy năm ít nhất cỡ mười một năm dài, cộng thêm thiên phú của họ vượt qua Kiếm Hào khác nên có thực lực như vậy là chuyện bình thường. Nhưng Sở Mộ ba năm trước mới thành Kiếm Hào vậy mà cũng có thực lực như thế, Kiếm Hào tích lũy mười năm cũng khó sánh bằng hắn. Quái, thật là quái . . .

- Nhưng dù là Liệt Không Dương, Lục Nguyên hay Ngạo Hành Vân đánh bại đối thủ rất nhẹ nhàng, không sử dụng kiếm kỹ uy lực cường đại gì. Chỉ mình Sở Mộ liên tiếp sử dụng kiếm kỹ uy lực mạnh, hai chiêu kiếm kỹ đó chắc là kiếm kỹ mà hắn sở trường nhất.

Long trưởng lão ngẫm lại:

- Vậy thì Sở Mộ này dù có giỏi đến mấy cũng có giới hạn, chưa thể tranh phong với ba người Liệt Không Dương. Nhưng nếu cho hắn đủ thời gian thì thành tựu tương lai chưa chắc thua kém ba người này.

Long trưởng lão là cường giả đẳng cấp Kiếm Vương nên có ánh mắt rất sắc bén, lão cảm thấy mình suy nghĩ đúng.

***

Trừ Sở Mộ ra chín Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ khác quyết chiến mười hai trận có thắng có thua.

Nhưng thắng thua chỉ là tương đối, thắng ít thua nhiều, một người thắng nhiều nhất chỉ được năm trận, có người thắng ít nhất là hai trận. Nếu không có siêu cấp ngựa ô Sở Mộ thì lần này Đại Khôn Kiếm phủ đã toàn quân bị diệt.

Sở Mộ nổi lên như một vầng mặt trời sáng soi vạn người.

- Quyết chiến đến bây giờ thực lực của Sở Mộ chắc đã bày ra gần hết.

Một trưởng lão Đại Khôn Kiếm phủ cười tủm tỉm nói:

- Nhưng dù là vậy trừ ba người kia không vài người sánh ngang với Sở Mộ được.

Trưởng lão thứ hai nói:

- Đúng thế, ta cảm thấy miễn không đụng phải ba người kia thì Sở Mộ có thể tiếp tục thắng, được càng nhiều lực lượng khí vận, không chừng sẽ hơn ba trượng.

Trưởng lão thứ ba cười nói, mặt tràn đầy vui sướng từ tận đáy lòng:

- Nếu cuối cùng Sở Mộ có lực lượng khí vận dài hơn ba trượng cộng với chín vị Kiếm Hào khác thu hoạch lực lượng khí vận thì lần này Kiếm phủ chúng ta được tổng lực lượng khí vận sẽ nhiều hơn bốn trượng.

Bách Lý Giang Hà ngừng cười, nghiêm túc nói:

- Bây giờ điều đáng lo nhất là Sở Mộ có đụng độ ba người kia không, ta phỏng chừng ba người đó đã lĩnh ngộ kiếm ý.

Theo tiến triển bình thường thì mỗi vị Kiếm Giả khi đến Khí Hải cảnh đa số có thể lĩnh ngộ kiếm thế, một khi tu vi tăng lên tới Khí Hải cảnh viên mãn thì kiếm thế ít nhất cũng lĩnh ngộ tới tiểu thành, đây là tình huống bình thường nhất.

Đột phá Khí Hải cảnh vào Cửu Chuyển cảnh thì kiếm thế sẽ tiếp tục tăng lên thẳng đến kiếm thế chi cực.

Loại lĩnh ngộ và thăng cấp này hầu như mỗi Kiếm Giả đều trải qua, không có gì khác lạ, giống như con người khi trưởng thành thì sức mạnh sẽ tự nhiên tăng trưởng.

Kiếm ý là thứ khi Kiếm Giả đến Nguyên Cực cảnh mới lĩnh ngộ ra, nó ở trên kiếm thế, là bước thứ hai của kiếm đạo.

Kiếm Giả trừ lĩnh ngộ kiếm đạo thuận theo tự nhiên ra còn có một số ngoại lệ, đó là Kiếm Giả thiên phú xuất sắc sẽ trước tiên lĩnh ngộ được.

Như một vài Kiếm Giả khi ở Hóa Khí cảnh đã lĩnh ngộ kiếm thế, như Sở Mộ khi ở kiếm khí cảnh đã tự lĩnh ngộ kiếm thế. Đương nhiên một số Kiếm Giả lĩnh ngộ kiếm ý trước khi là Nguyên Cực cảnh.

Nhưng kiếm ý là bước thứ hai của kiếm đạo, nó cao sâu hơn kiếm thế gấp mười lần, huyền diệu khó lường, lĩnh ngộ khó khăn hơn kiếm thế gấp trăm lần. Muốn lĩnh ngộ kiếm ý trước tiên càng khó, nhiều Kiếm Giả thiên phú xuất sắc cũng phải đến Cửu Chuyển cảnh hậu kỳ mới thành công lĩnh ngộ kiếm ý.

Kiếm Giả lĩnh ngộ được kiếm ý ở Cửu Chuyển cảnh tiền kỳ thì toàn là siêu thiên tài.

Lĩnh ngộ kiếm ý trước lúc Cửu Chuyển cảnh là thiên tài đỉnh cao.

Thiên tài cũng chia cao thấp, có thiên tài bình thường, siêu thiên tài, thiên tài đỉnh cao, thiên tài tuyệt đỉnh.

Đẳng cấp Kiếm Hào thuộc về Kiếm Giả Khí Hải cảnh, Kiếm Hào lĩnh ngộ kiếm ý bị gọi là ngàn người có một.

Giờ Bách Lý Giang Hà nói ba người chắc đã lĩnh ngộ kiếm ý, dĩ nhiên bọn họ là thiên tài đỉnh cao. Trong đó Liệt Không Dương rất có thể là thiên tài tuyệt đỉnh.

Mười một vị có mặt ở đây đều có kiếm ý chỉ có cao thấp khác nhau, bọn họ biết rõ uy lực của kiếm ý nhất.

Dù là uy lực một phần kiếm ý cũng vượt trên kiếm thế chi cực, chất lượng hai thứ như khúc gỗ và sắt thép.

- Sở Mộ tiếp tục thắng thì sớm muộn gì cũng đụng độ một trong ba người, đây là cuộc chiến không thể tránh khỏi.

Một trưởng lão gật gù nói:

- Cuộc chiến như thế cũng có lợi cho Sở Mộ, ta tin dù thua thì Sở Mộ vẫn được thu hoạch, không chừng Sở Mộ cảm nhận kiếm ý rồi thì trong vòng vài năm sẽ lĩnh ngộ ra kiếm ý, thực lực tăng lên nhiều.

Trong khi Bách Lý Giang Hà và mười vị trưởng lão nói chuyện thì mười người nhóm Sở Mộ tĩnh tu trong phòng mình.

Rồng khí vận gần ba trượng mang đến lợi ích lớn cho Sở Mộ, khiến hiệu quả tham ngộ của hắn rõ rệt hơn, tiến bộ theo cấp số nhân.

Danh tiếng siêu cấp ngựa ô cực kỳ vang dội, người toàn thành Đông Thánh đều biết.

Vì trăm vạn Kiếm Giả xem cuộc chiến tranh giành khí vận mỗi ngày rời khỏi Quyết Thiên kiếm trường sẽ phát tán những gì thấy được ra ngoài, còn chuyên môn có người phụ trách sửa sang lại chiến báo mỗi ngày, ghi chép tỉ mỉ tình hình cụ thể mỗi cuộc so đấu cả ngày.

Giá một phần chiến báo là một ngàn khối Linh Thạch hạ phẩm, giá này khá cao nhưng rất nhiều người mua, mỗi ngày cung không đủ cầu.

Không thể xem tận mắt, bọn họ chỉ có thể biết tình huống từ chiến báo còn hơn là hoàn toàn không biết gì.

Trong thành Đông Thánh có một số thương gia đã mở ván cược xoay quanh bốn người: Liệt Không Dương, Lục Nguyên, Ngạo Hành Vân, Sở Mộ.

Tỷ lệ bồi tiền của Sở Mộ khá cao, tiếc rằng hắn ở trong Đông Thánh Điện nên không biết chuyện, nếu không chắc chắn sẽ đặt cược cho mình, kiếm lời chắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.