Nắm khối tinh thạch màu lam sẫm bất quy tắc này trong tay, Sở Mộ nhịn không được cười to.
Lúc trước ở bên trong cấm địa, trong Kiếm Thần Tôn Tọa hắn thu được truyền thừa cuối cùng, bí pháp kinh thế Kiếm Thiên Địa Hạ Bán Bộ. Muốn tu luyện tầng thứ nhất, cần rất nhiều bảo vật trợ giúp. Tuyệt đại đa số bảo vật đều tương đối dễ dàng thu được. Giống bây giờ, Sở Mộ đã hoàn toàn có đầy đủ. Duy chỉ có có năm loại bảo vật trân quý nhất. Đó là tinh hoa ngũ hành.
Trong đó, mộc là một loại tinh hoa hệ mộc trong ngũ hành. Ngoài nó ra, hiện tại hắn nhận được tinh phách của biển. Đó là một loại tinh hoa hệ thủy. Có cái thứ hai. Chỉ cần lại nhận được ba loại tinh hoa khác, hắn liền có thể tu luyện tầng thứ nhất của bí pháp kinh thế.
Sắc trời xanh thẳm, vô biên vô hạn. Nhiều đám mây trắng thưa thớt phiêu đãng, an nhàn thảnh thơi hoàn toàn không có chút phiền não nào.
Lam Hải mênh mông vô bờ rộng lớn mạnh mẽ, ẩn chứa vô số thần bí. Đảo nhỏ phân bố dày đặc, giống như những vì sao lập lòe ở phía trên bầu trời.
Một đại đội Tiễn Ngư Tộc từ phía xa bay nhanh đến. Cái đầu sắc bén dễ dàng phá vỡ nước biển ngăn cản, văng lên những bọt nước nặng nề màu trắng, phân ra thành hai bên.
Đội Tiễn Ngư Nhân này có khoảng chừng hơn mấy trăm người. Vừa nhìn thấy hoang đảo, tất cả đều lao qua, phóng người nhảy một cái đã rời khỏi mặt nước, hạ vào phía trên hoang đảo.
- Lục soát.
Đội trưởng Tiễn Ngư Nhân hạ lệnh, lúc này mấy trăm Tiễn Ngư Nhân ba người phân ra làm một tổ chia nhau ra, lục soát cả hoang đảo.
Hoang đảo không lớn. Rất nhanh bọn họ đã lục soát xong. Tiễn Ngư Nhân vẫn không phát hiện ra động phủ tạm thời. Tất cả đều rời khỏi đó. một tòa hoang đảo nho nhỏ như vậy, bọn họ cũng không ôm hi vọng gì. Chỉ là một loại ý nghĩ không thể bỏ sót, không buông tha mà thôi.
Thời gian ngắn ngủi chưa tới mười ngày, trước đó có tộc nhân Tiễn Ngư du ngoạn sơn thuỷ hoang đảo lục soát. Sau khi bọn họ rời đi không lâu sau, lại có một đám Niết Bàn Cảnh Nhân tộc đi tới hoang đảo lục soát một phen. Bọn họ không thu hoạch được gì, rời khỏi đó. Sau đó, lại có một đội người của Sa tộc giá lâm.
Ngày thứ mười một, hoang đảo bị phá hỏng. Tiếng nổ vang lên bốn phía. Cả hoang đảo vỡ vụn ra. Động phủ tạm thời không bị ảnh hưởng đến, nhưng đám người Sở Mộ cũng biết, không thể tiếp tục ở lại đây được nữa. Bọn họ phải rời khỏi đây.
Chỉ là, nên rời đi như thế nào?
Mà ra ngoài như vậy, rất dễ bị phát hiện, bị biến thành mục tiêu săn đuổi.
- Chủ nhân, tộc của ta có một bí thuật, có thể thay đổi hình thể tướng mạo thậm chí khí tức.
Nô bộc Minh Thần Tộc Minh Lưu nói.
- Chúng ta có thể tu luyện được không?
Sở Mộ hỏi. Ý của hắn là Nhân tộc có thể tu luyện Minh Thần thuật của Minh Thần tộc sao?
- Ta cũng không biết rõ ràng. Chủ nhân có thể thử một lần.
Minh Lưu nói:
- Thuật này tên là Minh Tức Thuật. Đạt tiểu thành có thể thay đổi hình thể tướng mạo. Đại thành có thể thay đổi khí tức.
Nói xong, Minh Lưu truyền thuật này cho Sở Mộ. Sau đó, hắn có chút do dự, lại truyền cho ba người Mai Lâm. Hiện tại bọn họ là châu chấu xâu trên cùng một sợi dây.
- Minh Tức Thuật. . .
Sau khi Sở Mộ hiểu rõ nội dung, nhanh chóng đọc qua một lần. Hắn phát hiện trong đó quả nhiên có huyền diệu.
Chủng tộc khác nhau, không hề cùng văn hóa. Đó là sáng tạo được tích lũy lại từng chút một từ khi chủng tộc bắt đầu sinh ra, trải qua vô số năm phát triển, vô số năm sinh sôi nảy nở, hình thành văn hóa truyền thừa hoàn chỉnh rộng lớn.
Minh Thần thuật là do Minh Thần tộc sáng tạo ra, căn cứ vào văn hóa thuật pháp của Minh Thần tộc. Đối với Minh Thần tộc mà nói, muốn hiểu không khó. Nhưng đối với Nhân tộc chưa từng nghiên cứu qua văn hóa Minh Thần tộc mà nói, có một loại cảm giác nhìn thiên thư.
Cho dù Sở Mộ có ngộ tính kinh người. Lúc này hắn đọc Minh Tức Thuật cũng cảm thấy không hiểu được rõ ràng lắm, giống như lọt vào trong sương mù, khó có thể hiểu được. Sở Mộ còn như vậy, càng chưa nói tới đám ba người Mai Lâm. Bọn họ hoàn toàn không hiểu được gì cả.
- Minh Lưu, ngươi giải giải kỹ về Minh Tức Thuật một lượt đi.
Sở Mộ nói.
- Vâng, chủ nhân.
Minh Lưu cẩn thận giảng giải. Trong này liên lụy tới văn hóa của Minh Thần tộc. Chỉ có điều hắn biết nói ngôn ngữ của Nhân tộc, đối với văn hóa Nhân tộc có chút hiểu rõ. Bởi vậy trong lúc giải thích cặn kẽ, hắn cố gắng hết sức sử dụng giải thích gần với Nhân tộc.
Chỉ là, văn hóa trong đó rõ ràng vẫn có rất nhiều điểm vô cùng khác thường. Ba người Mai Lâm nghe vẫn không hiểu ra sao. Thật ra trong lúc Minh Lưu giải thích cặn kẽ, Sở Mộ lấy ngộ tính siêu cường của mình kết hợp văn hóa Nhân tộc và nội tình của bản thân, so sánh tham khảo từng cái, tiến hành tìm hiểu từng chút một.
Sau khi Minh Lưu giảng giải xong, Sở Mộ đã hiểu được hai phần. Đây là một khởi đầu rất tốt.
Hoang đảo bị phá nát, cũng có lợi ích của nó. Chính là ngay cả có Nhân tộc Hải tộc khác đi ngang qua, cũng sẽ không ở lại lâu. Bọn họ chỉ liếc mắt nhìn, lực thần niệm đảo qua một cái, không có phát hiện gì liền nhanh chóng rời khỏi đó.
Trong khoảng thời gian an toàn này, đã cho đám người Sở Mộ một thời gian vô cùng tốt để tìm hiểu. Sở Mộ từng bước tìm hiểu Minh Tức Thuật, lấy phương thức Nhân tộc để tìm hiểu. Ba thành. . . Bốn thành. . .
May là, Minh Tức Thuật ở bên trong Minh Thần tộc cũng không phải Minh Thần thuật gì đó quá mức cao thâm khó dò. Đó chỉ là một loại tương đối bình thường. Sau khi trải qua hơn nửa tháng, Sở Mộ cuối cùng đã tìm hiểu được tới chín phần Minh Tức Thuật. Còn lại một phần, dù hắn làm thế nào cũng có không cách nào tìm hiểu được. Nguyên nhân vẫn bởi vì Sở Mộ chưa từng nghiên cứu qua văn hóa của Minh Thần tộc.
Bất luận ngộ tính của ngươi kinh thiên như thế nào, thiếu văn hóa lắng đọng, thiếu nội tình, cuối cùng chỉ giống như lục bình không có rễ.
Mặc dù trí năng tìm hiểu đến chín thành, nhưng đã đủ rồi. Bởi vì Sở Mộ không dự định nghiên cứu thấu đáo văn hóa Minh Thần tộc. Hắn chỉ là muốn thay đổi một chút khí tức bên ngoài của mình là đủ.
Lấy văn hóa của Nhân tộc và nội tình của bản thân, kết hợp với nội dung Minh Tức Thuật cùng với hiểu được chín thành, cuối cùng hắn tự mình nghĩ ra ra một môn thuật mới. Sở Mộ đặt tên nó là là Luyện Tức Thuật.
Luyện Tức Thuật mới thành lập, tất nhiên không thể hoàn thiện được như với Minh Tức Thuật. Chỉ có điều hiện nay đã đủ rồi.