Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 284: Chương 284: Mấy đoạn ? (1)




Nói cách khác, tốc độ ngươi giết chết kẻ địch càng nhanh, tốc độ kẻ địch xuất hiện cũng sẽ càng nhanh. Mỗi lần xuất hiện thực lực chỉnh thể của kẻ địch đều có thể cường đại hơn so với kẻ địch trước đó một chút. Có lẽ là thể hiện ở trên phương diện tu vi kiếm khí, có lẽ là thể hiện ở trên phương diện uy lực kiếm thuật. Có lẽ là thể hiện ở trên trình độ nắm giữ kiếm thuật.

Trong không gian nhỏ của chín mươi chín người khác, có không gian đã trống không. Bởi vì bọn họ bị kẻ địch “giết chết”, truyền tống đi ra bên ngoài. Có người còn đang chiến đấu. Quá trình chiến đấu đặc biệt kịch liệt. Hai bên ngươi tới ta đi, cuối cùng thật vất vả mới giết chết kẻ địch, nhoáng cái, lại có kẻ địch mới xuất hiện.

Lý Anh Duệ mấy kiếm giết chết một cường địch, lập tức lại có cường địch xuất hiện. Hơn nữa, sau khi xuất hiện liền một kiếm đánh tới. Người thứ hai xuất hiện khiến hắn cảm thấy áp lực tăng gấp bội.

Tuy rằng thực lực của hắn rất mạnh, tốc độ giết chết kẻ nhân cũng rất nhanh, người khác không thể thắng được, nhưng so với Sở Mộ vẫn chênh lệch rất nhiều.

Ba cường địch mỗi một tên đều có tu vi nửa bước Hóa Khí thâm hậu. Vừa ra tay là sát chiêu không ngừng, uy lực rất mạnh. Tất cả sát chiêu đều không kém Kim Phong Kiếm Thuật, bao vây tấn công Sở Mộ, tràn ngập nguy cơ.

Huyễn Ảnh Bộ thi triển ra. Bảy huyễn ảnh biến đổi thay thế. Sở Mộ nhất thời từ dưới sát chiêu của ba người thoát thân, trong nháy mắt xẹt qua ba người, ở bên người của bọn họ lưu lại một huyễn ảnh vung kiếm ra.

Dường như có tiếng tan biến rất nhỏ vang lên. Ba cường địch trong nháy mắt tan đi. Chỉ có ba tia máu tươi phun ra, rơi xuống mặt đất, giống như vẩy mực.

Mặt đất vốn có màu trắng sữa, đã sớm bị vô số tia máu đỏ tươi nhuộm dần, biến thành một mảnh luyện ngục màu máu, đập vào mắt vô cùng kinh người. Thậm chí ngay cả bức tường màu trắng sữa cũng có vô số màu máu đỏ tươi bắn lên. Cảnh tượng có phần yêu dị.

Cường địch liên tục không ngừng xuất hiện, đã đạt được bốn người. Mỗi một người đều có tu vi nửa bước Hóa Khí hùng hậu, ép thẳng nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Đồng thời Sở Mộ còn ngạc nhiên phát hiện, bốn cường địch này thời điểm thi triển ra sát chiêu kiếm thuật không ngờ có chứa một thành ý cảnh chấn động.

Phụt phụt.

Những tiếng động vang lên. Tất cả bảy huyễn ảnh của Sở Mộ bị đánh tan. Thậm chí bản thân hắn còn chịu ảnh hưởng. Kiếm khí hộ thể cũng bị đánh tan, thiếu chút nữa bị đánh trúng. Nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm.

Thần sắc bình tĩnh, bộ pháp Huyễn Ảnh cùng thân pháp Phong Trung Du thay thế, Sở Mộ mang theo huyễn ảnh, thân phiêu đãng gống như quỷ mỵ, giống như bãi liễu đùa trong gió. Thanh kiếm giống như phượng bay trên cửu thiên.

Máu tươi phun lên trời cao, phun xuống mặt đất nhuộm dần thành một màu, giống như cảnh tượng địa ngục đầy máu.

Sở Mộ thoáng thở ra một hơi. Hắn chỉ cảm thấy áp lực cũng tới càng lớn hơn. Đồng thời trong lòng có chút hưng phấn cùng kích động. Loại cảnh tượng không ngừng giết chết khiến hắn nhiệt huyết sôi trào. Từng tầng lực lượng ở trong thân thể truyền lại sự cuộn trào mãnh liệt. Mùi máu tươi nồng đậm gay mũi càng làm cho hắn không nhịn được hét dài một tiếng.

Kiếm quang đáng sợ. Kim Phong Liệt Không, kiếm khí cuộn trào mãnh liệt ngưng tụ. Một kiếm chém giết ra, ba cường địch gần như đồng thời xuất hiện còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình đã xuất kiếm công kích đến, trong nháy mắt bị Sở Mộ chém ngang.

Giết giết giết!

Sở Mộ thoáng cái phát huy ra trình độ kiếm thuật của bản thân. Chấn động, giảm bớt lực, cùng vận dụng các loại kiếm pháp hoàn toàn không giữ lại chút nào. Toàn thân kiếm thuật phát huy ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Chưa bao giờ có lúc nào có thể làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác tận hứng như vậy. Văn Nhân Vân không thể, Ngụy Hoành không thể, Tiêu Thiên Phong cũng không thể. . .

Một bước giết một người, một kiếm một mạng mất!

. . .

Từng bóng người bị bắn ra khỏi Tiểu Kiếm Tháp. Bách Tiết Hương không ngừng thiêu đốt.

- Ba mươi đoạn. Còn có tám người không bị bắn ra.

- Ta nhớ trong tám người kia, hình như có một người là học viên mới.

- Không sai. Là học viên mới. Chỉ có điều hắn ở trong ba cửa ải hiểm yếu lần này, hắn đều đứng hàng trước ba. Ta đoán hắn chí ít có thể kiên trì đến ba mươi ba đoạn hương.

Chỉ một lát sau, lúc đoạn hương thứ 32, lại có một người bị bắn ra.

Thời điểm đoạn hương thứ 33, lại có một người bị bắn ra. Cũng không phải là Sở Mộ.

- Lợi hại. Lẽ nào học viên mới này còn có thể kiên trì đến đoạn hương thứ 34, thậm chí là đoạn hương thứ 35 được sao?

Thời điểm đoạn hương thứ 34, đồng thời có hai người bị bắn ra.

Đoạn hương thứ 35, lại có một người bị bắn ra.

Đoạn hương 36 cháy hết. Đoạn hương 37, lại có một người bị bắn ra. Nhưng vẫn chưa phải là Sở Mộ.

Nhất thời, mỗi người đều kinh hãi.

Đám người Luyện Thanh Vân Hoàng Phủ Trường Thiên, mỗi người đều ngạc nhiên vạn phần.

Tuy rằng trước đó Sở Mộ một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được, Sở Mộ thi triển ra một kiếm kia uy lực tuy rằng cường đại nhưng mức độ tiêu hao nhất định cực lớn, khó có thể phát ra được kiếm thứ hai.

Bọn họ đều có lòng tin cùng Sở Mộ phân cao thấp, thậm chí cuối cùng đánh bại Sở Mộ. Nhất là trải qua một tháng tu luyện ở ngoại phủ, bọn họ tự giác thực lực có tiến triển rõ ràng.

Nhưng bất kể là Luyện Thanh Vân hay Hoàng Phủ Trường Thiên, cũng chỉ là kiên trì đến đoạn hương thứ 35 mà thôi. Hiện tại đã đốt đến đoạn hương 38, Sở Mộ lại vẫn chưa có bị bắn ra. Bọn họ làm sao có thể không cảm thấy khiếp sợ cho được.

Đây không phải là gián tiếp nói rõ, thật ra thực lực của Sở Mộ còn muốn ở trên bọn họ sao?

Lắc đầu, Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên đều cảm thấy không thể như vậy được. Lấy thiên phú tất cả các loại bồi dưỡng của bọn họ, làm sao có thể sẽ không bằng một người xuất then từ kiếm phái hạ phẩm được?

Đoạn hương 38 bắt đầu cháy. Sở Mộ và Lý Anh Duệ vẫn không có bị bắn ra. Đám người Luyện Thanh Vân Hoàng Phủ Trường Thiên không có cách nào trấn tĩnh được.

- Thật sự không hổ danh là người có thực lực không lường được trong đợt lần này.

- Sở sư huynh quả thật là lợi hại.

Trầm Đào và Chu Nghị nói. La Ngọc Phong vẻ mặt tươi cười, cảm giác rất thoải mái.

Đoạn hương thứ 38 nhanh chóng cháy hết đến cuối đoạn, sắp cháy đến đoạn hương thứ 39. Một bóng người bỗng nhiên từ trong Tiểu Kiếm Tháp bắn ra ngoài.

- Cuối cùng đã đi ra.

Đám người Luyện Thanh Vân vẫn chăm chú nhìn vào Tiểu Kiếm Tháp, lúc này, thở ra một hơi. Nhưng kiên trì đến hết đoạn hương thứ 38 vẫn khiến cho trong lòng bọn họ không có cách nào bình tĩnh nổi.

- Không phải là học viên mới kia.

- Là Lý sư huynh.

Từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Đám người Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên nhìn lại. Không ngờ không phải là Sở Mộ, mà là một người khác. Nhất thời khóe mắt bọn họ không ngừng co quắp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.