Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 617: Chương 617: Một hơi giết một người. Dưới thân kiếm không còn người sống. (Thượng)




Trong tích tắc này, tất cả Kiếm giả đều sinh ra cảm giác như bị khóa lại, vô cùng áp lực. Phảng phất như mục tiêu của đầu long ảnh kia là bọn hắn vậy, muốn hủy diệt hắn, cả đám toàn thân không thể nhúc nhích, sởn hết gai ốc.

Toái Kim kiếm hào Tiêu Thiên Phong đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, đồng tử co rút lại hóa thành màu vàng thuần túy. Hai đạo kiếm quang giống như quang mang bắn ra, hai mắt phản chiếu lên long ảnh màu tím đang đánh xuống. Toàn thân nổi lên kiếm thế mạnh mẽ, tay phải khẽ run, Cực Phong kiếm phát ra từng tiếng kiếm minh rung rung.

Gợn sóng màu vàng nhạt từ trên thân kiếm khuếch tán ra, như là rung động. Phong mang sắc bén vô cùng ngay cả hư không muốn ngăn cũng không ngăn được.

- Phá toái hư không.

Một tiếng quát nhẹ từ tỏng miệng Toái Kim kiếm hào vang lên, ẩn chứa sắc bén vo ống, mỗi một chữ phảng phất như một thanh kiếm khí thượng phẩm.

Chợt, tay phải huy vũ, Cực Phong kiếm mang theo vô số đạo kiếm qunag màu vàng trải rộng hư không bốn phía, rồi sau đó Cực Phong kiếm đâm lên trên không trung. Mấy trăm đạo kiếm qunag màu vàng trong nháy mắt tụ lại làm một. Kiếm quang màu vàng trở nên đen tối, uy lực lại tăng lên gấp trăm lần.

Thoáng chốc, mọi người chỉ cảm thấy một đạo kiếm quang màu vàng nhạt cao vài trượng xé rách không trung, phảng phất như muốn xé rách, nghiền nát hư không. Trực chỉ về phía long ảnh màu tím kia.

Đạo kiếm quang màu vàng nhạt này lập tức khiến cho người ta cảm thấy phong mang bức người, hàn ý xâm nhập, không rét mà run.

Sơn băng địa liệt, long trời lở đất.

Cuồng Long bá thế và Phá toái hư không va chạm, thiên địa ảm đạm thất sắc. Hai mắt tất cả mọi người không thể không nhắm lại, toàn thân bị phong mang khủng bố và uy áp trùng kích khiến cho mọi người run rẩy không thôi. Run rẩy phát ra từ tận trong lòng, khí huyết cuồn cuộn, xương cốt vang lên tiếng lách cách, có mấy người lập tức bị nghiền nát, bỏ mình tại chỗ.

Những người còn lại không thể không cưỡng ép vận chuyển kiếm khí, tăng cường uy lực của kiếm khí hộ thể, ngăn cản dư âm ảnh hưởng lan tràn, trùng kích tới. Dưới dư âm ảnh hưởng còn lại, kiếm khí hộ thể của đám Kiếm giả còn lại liên tục phát ra tiếng ken két rồi lần lượt bị nghiền nát.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, rất nhiều Kiếm giả tuyến đầu bởi vì kiếm khí hộ thể bị kích phá, dư âm ảnh hưởng còn lại liên tục trùng kích đám người phía sau. Đám người phía sau miệng phun máu tươi, không ngờ đã bị thương.

Chỉ có số ít người, những Kiếm giả Hóa Khí cảnh tương đối lợi hại như Sở Mộ, hoặc là Kiếm giả Khí Hải cảnh là còn có thể chèo chống. Nhưng mà kiếm khí hộ thể cũng lung lay, cơ hồ sắp bị nghiền nát.

Mà dư âm ảnh hưởng uy năng không tồn tại quá dài, bất quá, sau ba tức đều biến mất. Chỉ để lại từng cơn gió thổi tới.

Quang mang màu vàng và máu tím phảng phất như mây phù đang phun ra nuốt vào trên mấy ngàn thước trên không trung, trên không có thanh âm trầm đục vang vọng, như sấm sét chấn động. Quang mang lan tràn trong không khí giống như khe nứt, mỗi một đạo đều ẩn chứa uy lực khiến cho lòng người kinh hãi, lạnh mình.

- Thiên Phong Hàn, hay. Trận chiến này ngươi thắng ta một phần. Bảo vật kia là của ngươi. Sau này ta sẽ lại tới thỉnh giáo một phen.

Trên không trung, Cuồng Long kiếm hào nhìn ống tay áo bị xuyên thủng của mình, tiếp đó cười ha hả, không vì việc thất bại mà cảm thấy ảo não. Ngược lại, sau khi buông lại một câu hào sảng, đôi cánh kiếm khí xuất hiện sau lưng hắn. Đột nhiên hắn bay thẳng về phía chân trời, nhay chóng phóng về phía xa.

Trên người Toái Kim kiếm hào hoàn hảo, không chút tổn hao nào, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt. Sau lưng cũng sinh ra đôi cánh kiếm khí bay lên trời, sau đó xoay người, nhanh chóng phóng về phía khác. Trong nháy mắt đã hóa thành chấm đen nhỏ, tiếp đó biến mất không thấy gì nữa.

Toái Kim kiếm hào và Cuồng Long kiếm hào chiến một trận, Toái Kim kiếm hào chiến thắng, trận chiến rốt cuộc cũng kết thúc.

Lúc này đám Kiếm giả Khí Hải cảnh trên không trung cũng liên tục vỗ đôi cánh bằng kiếm khí rời khỏi không trung Bạch Nham cốc, bọn hắn muốn nhanh chóng chạy về bế quan một phen, phải lĩnh ngộ thật tốt.

Rất nhanh, đám Kiếm giả phía dưới cũng lục tục rời đi, sau một lát, số lượng Kiếm giả còn ở lại chỉ còn mấy trăm người.

Sở Mộ cũng ở trong mấy trăm người này, hắn không những không có ý rời đi. Thậm chí ngay cả đứng dậy cũng không. Vẫn bảo trì tư thế ngồi như lúc ban đầu, không chút nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, phảng phất như rơi vào trong ngủ say vậy.

Suy nghĩ, Sở Mộ đang tự tìm hiểu, không ngừng tìm hiểu, đủ loại ý niệm giống như thiểm điện hiện lên trong đầu hắn. Tình cảnh Toái Kim kiếm hào và Cuồng Long kiếm hào giao chiến vẫn hiện lên trong đầu hắn. Đồng thời cũng được hắn làm giảm tốc độ đi, khiến cho hắn có thể nhìn rõ tình huống hơn.

Mấy trăm người còn lại tản ra, theo phương hướng khác nhau mà rời đi. Nhưng mà còn có một ít người lưu lại, ví dụ như đệ tử Ma La kiếm tông, tổng cộng có hơn chục. Mỗi một người chí ít có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành. Một nửa có tu vi kiếm khí Hóa Khí cảnh viên mãn, trong đó còn có hai người tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong.

Ánh mắt của hơn chục đệ tử Ma La kiếm tông đều nhìn vào trên người Sở Mộ, mắt lộ ra hung quang, tràn ngập sát cơ. Vừa rút kiếm, kiếm khí mãnh liệt, thề phải chém giết Sở Mộ mới thôi.

- Giết.

Một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong trong đó quát. Trường kiếm trong tay vung lên, một đạo Tiên thiên kiếm khí ẩn chứa lực lượng ý cảnh chém ra, xé rách không trung lưu lại dấu vết nhàn nhạt.

- Giết.

Hơn mười đệ tử nội môn Ma La kiếm tông khác cũng liên tục vung kiếm chém ra từng đạo Tiên thiên kiếm khí.

Hơn mười đạo Tiên thiên kiếm khí đều ẩn chứa lực lượng ý cảnh, liên tục chém tới, một đường thẳng tắp bắn về phía Sở Mộ, như muốn phanh thây Sở Mộ.

Một ít Kiếm giả còn chưa rời đi hẳn tức thì dừng bước nhìn qua, vẻ mặt khẽ giật mình, lại có chút vui vẻ.

Hơn mười đạo kiếm khí đột nhiên thất bại, chém xuống biên giới sơn cốc tạo thành từng đạo dấu vết, bụi đất bắn tứ tung. Các đệ tử Ma La kiếm tông khẽ giật mình, tiếp đó lập tức biến sắc.

Thân thể Sở Mộ xuất hiện ở bên cạnh một người trong đó, nhanh chóng rút Tốc không kiếm ra khỏi, tiện tay đâm ra một kiếm.

Một kiếm này không nhìn ra chút giận dữ nào, bay bổng, vô cùng linh hoạt, vô cùng nhẹ nhàng, vô thanh vô tức, khó lòng phòng bị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.