Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3601: Chương 3601: Một kiếm vô địch (Thượng)




Trải qua kịch chiến, hơn nữa hoàn cảnh của Tiểu Thế Giới đặc thù, Tuyết Ngân Linh tiến bộ hết sức rõ ràng, nàng đời trước là Hư Không Kiếm Linh, có tích lũy vô tận, trong thời gian chuyển thế thành Tuyết tộc Thánh Nữ, cũng không có hoàn toàn tiêu hóa tích lũy đời trước, hôm nay đúng là một cơ hội tuyệt hảo.

Hàn Tuyết Kiếm đạo cùng Hư Không Kiếm đạo kết hợp càng thêm hoàn thiện, trở thành một loại Hư Không Kiếm đạo hoàn toàn mới.

Hư Không Thức mở đầu, có hàn ý băng tuyết tràn ngập ra, phảng phất như đông kết hư không, lại phảng phất như đánh nát hư không.

Sau đó, Hư Không Kiếm Liên, Hư Không Loạn Nhận, Hư Không Trảm… thi triển ra.

Lại một kiếm, tên là Hư Không Hàn Tuyết, một kiếm ra, từng bông tuyết phảng phất như từ chỗ sâu nhất trong hư không tràn ngập ra. Mỗi một mảnh đều tản mát ra hàn ý vô cùng kinh người, mỗi một mảnh bông tuyết đều vô cùng sắc bén, từ trong hư không ra, lại xé rách hư không.

Dưới Hư Không Hàn Tuyết, người khiêu chiến Tuyết Ngân Linh bị vô số bông tuyết xẹt qua, toàn thân đóng băng, lại bị thiết cắt thất linh bát lạc, trở thành mảnh vỡ.

- Thi đấu vòng thứ ba chấm dứt, còn thừa lại mười ba người.

Trong Tiểu Thế Giới, âm thanh lạnh như băng kia lần nữa vang lên:

- Trong mười ba người, chọn lựa ra ba người, có một lần cơ hội khiêu chiến, chiến thắng lưu lại, tham dự trận chung kết, thất bại đào thải.

Thanh âm này vừa ra, mười ba người còn ở lại trong Tiểu Thế Giới đã biết rõ, trận chiến mấu chốt nhất đã đến.

Bởi vì trận chiến này, sẽ quan hệ đến có thể tiến vào trận chung kết hay không, chỉ cần đi vào trận chung kết, có thể đạt được ban thưởng, về phần ban thưởng bao nhiêu, thì cùng xếp hạng sau trận chung kết chung một nhịp thở.

Hôm nay, trong mười ba người, nửa bước Đại Đế vô địch còn có sáu người, còn lại bảy cái đều là nửa bước Đại Đế đỉnh phong.

Trong mười ba người, sẽ bị tuyển ra ba người, có một cơ hội khiêu chiến người khác, khiêu chiến thành công, liền ổn thỏa tiến vào trận chung kết, khiêu chiến thất bại, thì bị loại bỏ, chọn lựa là tùy cơ hội, xem vận khí của cá nhân.

Rất nhanh, chọn lựa hoàn tất, trong đó một nửa bước Đại Đế vô địch, hai nửa bước Đại Đế đỉnh phong, sắc mặt ba người này có chút lúng túng, bởi vì bọn hắn đều có một cơ hội khiêu chiến người khác.

Người khiêu chiến thứ nhất, đúng là nửa bước Đại Đế vô địch kia, hắn là Kim Cương tộc, Sở Mộ nhận ra hắn, đúng là lúc ở trong Thần Ngục, cường giả Kim Cương tộc nhìn hắn rống qua một tiếng “lăn”.

Cường giả Kim Cương tộc này đảo qua, ánh mắt của hắn chủ yếu tập trung ở trên mặt mấy nửa bước Đại Đế đỉnh phong, tuy cùng nửa bước Đại Đế vô địch chiến đấu mới càng tràn trề vui sướng, nhưng vì có thể tiến vào trận chung kết, hắn phải cẩn thận một ít, huống chi, chỉ cần đi vào trận chung kết, liền có cơ hội cùng những nửa bước Đại Đế vô địch kia chiến một trận.

- Ta khiêu chiến. . . Ngươi.

Ánh mắt của nửa bước Đại Đế vô địch Kim Cương tộc kia, cuối cùng rơi vào trên mặt Sở Mộ, khóe miệng treo lên một vòng nhe răng cười, lớn tiếng nói.

- Muốn bị loại bỏ rồi.

- Đáng tiếc, nếu hắn có thể tiến vào Top 10 đạt được ban thưởng, nhất định có thể ở trong thời gian ngắn trở nên càng cường đại hơn.

Ngoài Tiểu Thế Giới, không ít người nghị luận, Đinh Nham thì mặt mũi tràn đầy vui vẻ, Sở Mộ bị loại bỏ, còn là lúc sắp tiến vào trận chung kết bị loại bỏ, này để cho hắn cảm thấy rất thoải mái.

Nội tâm của Sở Mộ cực kỳ ngưng trọng, không lâu phía trước, hắn từng cùng nửa bước Đại Đế vô địch của Cổ Linh tộc chiến một trận, căn bản không có sức hoàn thủ gì, hai ba chiêu đã bị đánh chết, ngày nay, nửa bước Đại Đế vô địch Kim Cương tộc này mang đến cho mình áp lực, tuy không bằng nửa bước Đại Đế vô địch của Cổ Linh tộc kia, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Huống chi, nửa bước Đại Đế vô địch cùng nửa bước Đại Đế đỉnh phong chênh lệch, quá rõ ràng rồi, cái kia như là Cực Thánh Tôn cùng nửa bước Đại Đế chính thức chênh lệch vậy.

Từng bước một đi tới, tư duy của Sở Mộ nhanh quay ngược trở lại, hắn đang suy tư, mình phải làm như thế nào, mới có thể đánh bại đối thủ này, đúng vậy, dã tâm của Sở Mộ rất lớn, hắn muốn đánh bại đối phương, tiến vào trận chung kết.

Ở trong Tiểu Thế Giới chờ đợi một thời gian ngắn, trải qua vài trận chiến đấu kịch liệt, để cho Sở Mộ đối với sở học của mình, đã có lĩnh ngộ càng sâu, tuy tu vi không có bao nhiêu tăng lên, nhưng thực lực đã có tiến triển rõ ràng, nửa bước Đại Đế đỉnh phong bình thường, căn bản là ngăn không được một kiếm của hắn.

Nhưng mà, lần này đối thủ lại là nửa bước Đại Đế vô địch.

Sở Mộ từng bước một đi tới, đồng thời đại chân lực toàn diện vận chuyển, cơ hồ là vượt qua phụ tải, Ly Thương Kiếm nơi tay, kiếm khí chấn động, kiếm quang lập loè, phun ra nuốt vào bất định, Sở Mộ ở vào một loại trạng thái tùy thời có thể ra tay, hơn nữa có thể bộc phát ra công kích vô cùng cường hoành, chỉ là như thế, còn chưa đủ, hắn biết rõ, như vậy bộc phát một kiếm, có lẽ ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không thể đánh bại.

- Ngươi có dám trước tiếp ta một kiếm hay không.

Sở Mộ nói, dùng phép khích tướng, hắn không biết có hữu dụng hay không, nhưng phải thử một chút, vì mình tranh thủ một ít cơ hội:

- Nếu như một kiếm này, không cách nào thương ngươi, ta nhận thua.

- Tiếp ngươi một kiếm, lại có gì khó?

Nửa bước Đại Đế vô địch Kim Cương tộc kia cười lạnh nói, thực lực chênh lệch, để cho hắn có mười phần tin tưởng có thể đánh bại Sở Mộ, bởi vậy hắn không chút để ý, nhưng sẽ không khinh thị Sở Mộ, đồng dạng vận chuyển lực lượng bản thân, tùy thời có thể ra tay phòng ngự.

Khí lực của Kim Cương tộc cường hoành, lực phòng ngự kinh người, nhất là nửa bước Đại Đế vô địch, càng là vô cùng đáng sợ, Sở Mộ muốn kích phá phòng ngự của đối phương, độ khó thật lớn, mà đánh bại phòng ngự, bất quá là bước đầu tiên mà thôi.

Sở Mộ nói như vậy, là vì mình tranh thủ một cơ hội, mà trên thực tế, ở dưới thực lực tuyệt đối chênh lệch, hi vọng của hắn rất nhỏ, cơ hồ bằng không, nhưng Sở Mộ lại không muốn buông tha, chỉ cần tồn tại một tia cơ hội, hắn cũng phải đi tranh thủ.

Tu luyện, vốn chính là đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối, không được phép nửa phần do dự.

Khích tướng đối phương, đồng thời cũng là vì áp bách mình, một kiếm phân thắng bại, cái kia, là một kiếm dốc hết lực lượng, một kiếm chí cường, mục đích, chính là vì chế tạo áp lực cho mình, sinh ra động lực cực lớn.

Kiếm này, không thành công thì thành nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.