Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 254: Chương 254: Ngạo khí ép người, người của vương thất tới. (2)




Giọng nói của Đại tướng dừng lại, xung quanh dường như còn có hồi âm vang vọng bốn phương tám hướng, tràn ngập ở bên ngoài Thanh Phong Chủ Điện i, không ngừng vang vọng ở trong màng nhĩ của mọi người bồi hồi không dừng.

Mỗi người bị sợ ngây người. Bao gồm cả Sở Mộ cũng bị sợ ngây người. Phải biết rằng, một lọ đan dược bình thường là mười viên. Như vậy tính ra, tất cả đan dược đối với Thanh Phong Kiếm Phái mà nói, đã là một khoản lớn.

- Luyện Khí Hoàn hai nghìn viên, Phá Khí Hoàn một nghìn viên. Như vậy có thể bồi dưỡng ra được không ít đệ tử kiệt xuất. Còn có Tăng Khí Hoàn hai trăm viên. Thoáng cái có đệ tử đạt được thập đoạn, liền có thể dùng Tăng Khí Hoàn nâng cao tu vi kiếm khí, tiến vào Kiếm Viện tiến tu khởi bước càng cao.

Đám người La Thiên Hùng nắm thật chặt hai tay, khẽ run, trong lòng càng vạn phần kích động.

Hơn nữa ngoại trừ đan dược ra, còn có hai mươi thanh Ngụy Kiếm Khí cùng với kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm và kiếm thuật cao giai. Càng không tầm thường. Sẽ tăng cường nội tình kiếm phái lên rất lớn.

- Linh thạch hạ phẩm năm nghìn khối. Linh thạch trung phẩm một trăm khối.

Giọng nói của đại tướng lại đột nhiên vang lên lần nữa.

Vừa dứt lời, đám người La Thiên Hùng hoàn toàn bị sợ ngây người. Hai mắt Sở Mộ lóe ra sự nóng bỏng. Lợi ích của linh thạch, hắn đã sớm được lĩnh hội qua. Đại tướng cầm tấm vải lụa trong tay khép lại. Tiếp theo hắn vung tay lên. Trên mặt đất, liền xuất hiện vài cái rương.

Tầm mắt của mọi người nhất thời bị những thứ này hấp dẫn. Mỗi người đều hít thở trở nên dồn dập. Vì bọn họ đều biết, những thứ đại tướng vừa đọc lên ở ngay trong các rương đó.

- Chúc mừng các ngươi. Có mấy thứ này, tin tưởng thực lực chỉnh thể của Thanh Phong Kiếm Phái sau này, có thể có sự nâng cao nhảy vọt.

Lăng Thương Viêm mỉm cười, nói.

- Nghe nói ngươi lấy tu vi thập đoạn hậu kỳ, có thể đánh bại nửa bước Hóa Khí. Hơn nữa còn thu được vị trí trong Bách Cường Kiếm Viện. Ta đối với thực lực của ngươi cảm thấy rất tò mò. Rút kiếm ra, để ta xem thử kiếm thuật của ngươi một chút.

Thiếu niên con cháu vương thất lại đột nhiên bước tới một bước, trực tiếp đối diện với Sở Mộ, mở miệng nói lời gây sự, phong quang bắn ra bốn phía:

- Nếu như thực lực của ngươi có thể có được sự tán thưởng của ta, ta không ngại thu ngươi làm kiếm thị của ta.

Sở Mộ còn chưa có phản ứng gì, những người khác đã trợn trừng hai mắt, lộ ra vài phần không hài lòng. Người này mặc dù là con cháu vương thất, nhưng quá cuồng vọng. Không ngờ tuyên bố muốn Sở Mộ trở thành kiếm thị của hắn.

- Muốn động thủ cùng sư đệ ta, phải đánh bại ta trước rồi nói sau.

La Ngọc Phong bước qua một bước, rút ra thân kiếm nửa đoạn, nhìn thẳng vào đối phương, lạnh lùng nói.

- Ngươi. . .

Hai mắt thiếu niên vương thất nhìn La Ngọc Phong, trong đáy mắt hiện lên một tia xem thường. Hắn hơi lắc đầu mỉm cười nói:

- Mặc dù ngươi có tu vi nửa bước Hóa Khí, nhưng còn chưa đủ tư cách để ta ra tay.

- Ngươi. . .

Mặt La Ngọc Phong trắng bệch.

- Sư huynh, để ta tới xử lý.

Sở Mộ thản nhiên nói. Hắn nhìn về phía thiếu niên vương thất, hai mắt dần dần sáng ngời. . .

Mọi người đều tránh ra, tạo thành một mảnh đất trống, để Sở Mộ cùng thiếu niên vương thất này chuẩn bị đấu một trận.

Vẻ mặt đại tướng nghiêm túc đảo qua trên người Sở Mộ cùng thiếu niên vương thất, không có biểu tình gì. Lăng Thương Viêm lại chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt vân đạm phong khinh, khóe miệng cong lên, lộ ra ý cười rất nhỏ. Thật ra người của Thanh Phong Kiếm Phái, thần sắc lạnh lùng nghiêm túc, nhưng hình như vẫn có chút khẩn trương.

Hai mắt thiếu niên vương thất đặc biệt lóe sáng, giống như bóng đèn công suất lớn. Hắn chậm rãi rút kiếm ra. Kiếm của hắn cũng là Ngụy Kiếm Khí. Chỉ có điều không giống với Ngụy Kiếm Khí bình thường khác. Nhìn qua nó mỏng hơn, hình như rất nhẹ. Thân kiếm sáng ngời, có tầng tầng vằn nước, giống như thu thủy nhộn nhạo, đồng thời được mài vô cùng tinh xảo. Vừa nhìn đã khiến người ta biết nó có giá trị phi phàm.

Trong lúc nhẹ nhàng vung lên chuyển động, ở trong không khí lưu lại kiếm ảnh nho nhỏ, dường như muốn mê hoặc thị giác của người khác.

- Thanh kiếm này của ta vô cùng sắc bén. Ngụy Kiếm Khí tầm thường vẫn không có cách nào so sánh được với nó.

Thiếu niên vương thất dường như lẩm bẩm nói. Ngón trỏ trái và ngón giữa khép lại chậm rãi lướt ở trên thân kiếm. Ánh mắt hắn trở nên ôn nhu, giông như đang xoa lên da thịt của tình nhân. Chợt hắn ngẩng đầu nhìn về phía Sở Mộ, có phong quang kinh người ép bắn ra.

Sở Mộ cũng không nói gì. Câu trả lời của hắn chính là rút kiếm ra, chỉ xéo xuống mặt đất, ánh mắt nhìn thẳng.

Tinh quang lợi hại phụt ra, va chạm trong hư không va, giống như bốn thanh lợi kiếm vô hình giao phong.

Một tiếng quát chói tai vang lên. Tư thế hào hùng, sát khí ép người. Thiếu niên vương thất xuất kiếm, một kiếm đâm ra. Kiếm quang sóng nước ngưng tụ thành một đường, sáng chói ép người khiến người ta không dám nhìn thẳng. Kiếm chưa đến, sự sắc bén đã thể hiện ra hết, xuyên thủng hư không xuyên thẳng đến. Kiếm quang đáng sợ ngưng luyện như thực chất, hung hãn lao về phía Sở Mộ.

Vừa ra tay, liền cho thấy trình độ kiếm thuật phi phàm. La Ngọc Phong còn xa mới có thể so sánh được. Cho dù là các trưởng lão Chưởng viện Thanh Phong Kiếm Phái cũng khiếp sợ không thôi. Trình độ kiếm thuật như vậy đã vượt qua bọn họ.

Không kiếm khí không sát chiêu, chỉ thuần túy là thi triển kiếm thuật.

Sở Mộ vừa nhấc mí mắt, một kiếm tiện tay vung lên chém ra. Kiếm quang ngưng luyện ở trên thân kiếm. Trong không khí bắn ra một đạo ánh sáng màu xanh nhạt hình cung, xé rách trời cao. Trong nháy mắt, ánh sáng màu xanh va chạm cùng kiếm quang sáng bạc của thiếu niên vương thất sáng.

Những tiếng leng keng chói tai vang lên. Trong lúc đó, những tia lửa bắn ra. Mọi người chỉ cảm thấy đồng tử run rẩy. Trong nháy mắt, hai kiếm quang với màu sắc khác nhau lại được đặc biệt ngưng luyện va chạm hơn mười lần. Hai bóng người đan xen. Tay phải vung lên mang theo vô số tàn ảnh.

Hai bóng người đan xen qua, nhanh chóng xoay người lại. Kiếm quang lại hồi sinh, một lần nữa va chạm. Vô số tia lửa bắn ra. Những âm thanh va chạm chói tai vang vọng xung quanh. Không khí nổ vang. Mắt thường có thể thấy được từng gợn sóng chấn động không ngừng khuếch tán. Giống như mặt nước yên tĩnh bị mười hòn đá đồng thời ném vào.

Mọi người ngừng thở, không dám thở một cái. Hai mắt mở to. Mỗi người rất sợ sẽ bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

Đại tướng với vẻ mặt nghiêm túc, trong mắt lại lóe ra tia sáng kỳ dị.

Thiếu niên vương thất có kiếm thuật làm sao, thực lực thế nào, hắn biết rất rõ. Cho dù là ở trong rất nhiều con cháu vương thất, cũng là một thành viên tương đối kiệt xuất. Ngoài dự liệu của hắn, một đệ tử kiếm phái hạ phẩm, không ngờ cũng có trình độ kiếm thuật như vậy, có thể cùng con cháu vương thất kiệt xuất đối đầu hơn mười kiếm không rơi xuống hạ phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.