Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3804: Chương 3804: Quyết không thỏa hiệp. (Hạ)




Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn này tạo thành tiểu đội, tu vi của bọn hắn cao thâm, thực lực hơn người. Dẫn đầu vọt tới chỗ cực hạn, thu hết thảy bảo vật ở ven đường, sau đó dọc theo sơn thể di động, ngoại trừ tìm kiếm bảo vật ra, cũng đánh chủ ý những tiểu đội khác.

Hôm nay, đã có ba tiểu đội bị bọn hắn cướp sạch. Mà phương thức cướp sạch của bọn hắn cũng rất chú ý, không bức người đến tuyệt cảnh. Hoàn toàn nắm giữ mức độ, hơn nữa thực lực của bọn hắn cường đại cùng thái độ cường ngạnh, mọi việc đều thuận lợi.

Hôm nay, phương hướng bọn hắn tiến lên, vừa vặn đối lập phương hướng với tiểu đội của Sở Mộ, nói cách khác ở không lâu về sau, hai chi tiểu đội rất có thể sẽ gặp nhau.

. . .

- Đã qua mười tháng rồi, còn thừa lại không đến hai tháng, chúng ta tranh thủ tìm kiếm một ít Kiếm đạo bảo vật đi.

Hứa Quan Anh nói, lúc này đây thu hoạch coi như không tệ, ly khai Kiếm Thần Sơn lại bế quan vài chục năm, tối thiểu tương đương mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm khổ tu, nói không chừng tu vi của mình có thể từ đại thành tăng lên tới viên mãn, nếu không được, cũng có thể đạt đến đại thành đỉnh phong.

Nội tâm của Hứa Quan Anh cao hứng, Quan Trung Kiệt cùng Lãnh Nhược cũng giống như thế, thế giới của Tu Luyện giả, dưới tình huống tu vi tăng lên không lay căn cơ, vậy mau chóng tăng lên, tổng là một chuyện tốt, kia ý nghĩa bọn hắn có thể vượt lên đầu cùng thế hệ, cùng tiền bối tranh phong, tranh đoạt cơ duyên càng tốt.

Năm đạo thân ảnh xuất hiện ở trong mắt mọi người, phi tốc tiếp cận.

- Chú ý.

Hứa Quan Anh vội vàng nhắc nhở.

Nhưng chỉ thấy năm người kia tốc độ cực nhanh, ngay lập tức tới, ở mọi người còn không kịp né tránh, liền tạo thành một vòng vây, bao vây lại.

- Mấy vị có gì chỉ giáo?

Sắc mặt của Hứa Quan Anh trầm xuống, thấp giọng quát hỏi.

- Hai lựa chọn, thứ nhất, giao ra Kiếm đạo bảo vật của các ngươi, thứ hai. . . Chết!

Một người trong đối phương mở miệng, dùng thanh âm lãnh khốc nói.

Sắc mặt bọn người Hứa Quan Anh trầm xuống, quả nhiên, loại dự cảm bất tường trong lòng ứng nghiệm rồi.

- Muốn bảo vật, không dễ dàng như vậy.

Quan Trung Kiệt biểu hiện cực kỳ kiên cường, bởi vì hắn không rõ ràng lắm tu vi của năm người đối phương, hơn nữa đã đánh lui hai nhóm tiểu đội đánh chú ý bọn hắn, tin tưởng mười phần.

- Xem ra, các ngươi là ý định lựa chọn thứ hai rồi.

Thoại âm rơi xuống, năm người lại bộc phát ra khí thế, kia, là khí thế thuộc về Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, sắc bén như kiếm, chọc phá thiên khung, cực kỳ đáng sợ.

- Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn!

Sắc mặt bọn người Hứa Quan Anh bỗng nhiên đại biến, loại khí thế đáng sợ này, trực tiếp trấn áp ở trên người bọn hắn, cực kỳ khó chịu, loại mũi nhọn này phảng phất như lợi kiếm, muốn thiết cắt nghiền nát bọn chúng.

Sắc mặt của Quan Trung Kiệt tái nhợt, tu vi của hắn là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, cùng viên mãn tầm đó còn cách đại thành, cảm giác thân thể của mình phảng phất như muốn bị cắt mở, Lãnh Nhược chỉ có tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành cũng như thế, Hứa Quan Anh là tu vi đại thành, sức thừa nhận tương đối tốt một ít, nhưng cực kỳ khó chịu.

Duy chỉ có thần sắc của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh nhìn không ra biến hóa, đương nhiên, bọn hắn cũng cực kỳ khó chịu, chỉ có điều bởi vì một ít nguyên nhân, để cho bọn hắn có năng lực chống cự càng mạnh hơn nữa.

- Không tệ, chỉ là hai Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn thậm chí có loại năng lực này.

Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia chứng kiến Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, ngược lại có vài phần kinh ngạc, bất quá cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.

- Hiện tại, các ngươi muốn lựa chọn gì? Là giao ra Kiếm đạo bảo vật, hãy để cho chúng ta giết chết lại từ trên thi thể của các ngươi lấy đi Không Gian Giới Chỉ?

Thanh âm lãnh khốc lần nữa vang lên, mang lên thêm vài phần sát ý quả tuyệt.

- Ta nguyện ý giao bảo vật ra.

Quan Trung Kiệt la lớn, ở bảo vật cùng tánh mạng tầm đó, hắn lập tức làm ra lựa chọn, cho dù lòng đang nhỏ máu.

- Rất tốt, rất thức thời, như vậy bốn cái các ngươi thì sao? Lựa chọn như thế nào?

Giờ khắc này, có một loại cảm giác mèo trêu đùa hí lộng con chuột.

- Ta giao.

Hứa Quan Anh gian nan nói.

- Ta cũng giao.

Lãnh Nhược nói, thực lực của nàng ở trước mặt đối phương, không có lực phản kháng.

- Chúng ta. . .

Thanh âm của Sở Mộ tùy theo vang lên:

- Không giao!

Thoại âm rơi xuống, ở mi tâm của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh có kiếm quang lăng lệ ác liệt lập loè mà ra.

Kiếm quang của Sở Mộ, tổng số đạt tới 15 đạo, mà kiếm quang ở mi tâm của Tuyết Ngân Linh thì đạt tới mười ba đạo.

Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ 15 cùng Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ mười ba!

Mũi nhọn tăng hơn gấp đôi, thực lực tăng mạnh, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đồng thời xuất kiếm.

Trấn Ma Kiếm Sát!

Đại Hư Vô Kiếm!

Hai kiếm này, đều là Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh toàn lực phát ra, nguyên bản vô cùng cường hoành, đủ để giết chết Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành bình thường, lại ở dưới Thái Cổ Kiếm Ấn tăng phúc, uy lực càng thêm cường hoành, Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành bình thường cũng khó chống cự.

Mà hai người bọn họ lại xuất kiếm ra ngoài ý định, Chư Thiên Trấn Ma Kiếm hóa thành hào quang Đồ Ma Thí Thần xé rách trường không, để cho năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn sinh ra cảm giác một kiếm kia là thẳng hướng về mình.

Tuyết Ngân Linh Đại Hư Vô Kiếm, nương theo lấy từng mảnh từng mảnh bông tuyết gần như trong suốt bay múa, phô thiên cái địa, vô thanh vô tức tầm đó, phảng phất như hết thảy cũng hóa thành hư vô, để cho người cảm giác sợ nổi da gà.

Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia thần sắc biến đổi, nhao nhao làm ra phản ứng, hoặc là né tránh hoặc chống cự.

Nhưng không ngờ, hai kiếm nhìn như sát cơ sâm nghiêm, uy lực cường hoành, lại tựa như sương mù tan hết, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh thì bắt lấy thời cơ, bộc phát ra tốc độ cao nhất, phi tốc rời xa.

- Truy!

Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia vốn là khẽ giật mình, rồi sau đó sắc mặt đại biến. Thẹn quá hoá giận, bọn hắn lại bị đùa nghịch rồi, bị hai Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn đùa bỡn, thật giống như hai bàn tay hung hăng phiến ở trên mặt của bọn hắn.

- Đợi một chút.

Người cầm đầu bỗng nhiên mở miệng, khí thế tập trung ba người Hứa Quan Anh:

- Ba người các ngươi, giao bảo vật ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.