- Thiên Kiếm. . .
Sở Mộ khôi phục tư duy, hắn vô cùng ngạc nhiên.
Thiên Kiếm, Thiên Đạo chi kiếm, Sở Mộ cảm thấy rất quen thuộc với ý chí này, bởi vì hắn đã từng tự mình nhận thức qua, đó là ý chí uy áp của Thiên Kiếm Thánh Tôn.
Có lẽ trong thời gian ở trên Thiên Kiếm Đảo, Thiên Kiếm Thánh Tôn đã lưu ý chí trên người hắn, dùng ý chí này âm thầm bảo hộ hắn.
Cũng đúng là như vậy, nhưng mà ý chí này khác với ý chí trên người Ngao Chân Hằng, sẽ không xuất hiện vào lúc Sở Mộ gặp nguy cơ sinh tử, chỉ có thời điểm Sở Mộ gặp phải lực lượng hơn hắn quá xa mới có thể bị kích phát, ví dụ như uy áp ý chí của cung chủ Phá Thiên Cung muốn tiêu diệt linh hồn Sở Mộ mới kích phát nó.
Ý chí cung chủ Phá Thiên Cung chỉ siêu cấp cường giả siêu việt Thánh cấp cửu tinh mà thôi, Thiên Kiếm Thánh Tôn là cường giả Thánh Hoàng, còn mạnh hơn cung chủ Phá Thiên Cung một cấp bậc.
Ý chí đối kháng, ý chí Phá Thiên Cung tan vỡ.
Nếu muốn giết chết Sở Mộ, ý chí còn sót lại của Thiên Kiếm Thánh Tôn sẽ không hạ thủ lưu tình, trùng kích qua giống như Thiên Kiếm xuất hiện, nó chui vào trong mi tâm Ngao Chân Hằng.
Ngao Chân Hằng nghe tiếng hét thảm, chợt thân thể không bị khống chế, hắn hóa thành hào quang phóng về phương xa, hư không trước mặt bị lực lượng vô hình xé rách, Ngao Chân Hằng biến mất không thấy gì nữa.
Ý chí cung chủ Phá Thiên Cung cũng hao hết lực lượng mang theo Ngao Chân Hằng rời khỏi thiên tài tiểu thế giới.
- Ngươi có hai lựa chọn. Đầu tiên, bản cung phái ra cường giả, không tiếc bất cứ giá nào, giết chết hắn.
Phá Thiên Cung Chủ lạnh lùng đứng ở phía trước, vẻ mặt vẻ lo lắng nhìn Ngao Chân Hằng, trong mắt mang theo một chút chán nản nói:
- Thứ hai, ngươi tự tay chém giết hắn.
- Ta lựa chọn. . . thứ hai.
Ngao Chân Hằng nghiến răng nghiến lợi nói.
Sở Mộ ở lưu lại bóng ma trong lòng hắn. Tiến thêm một bước, sẽ diễn biến phát triển thành tâm ma.
Lựa chọn đầu tiên, như vậy sẽ có cường giả Phá Thiên Cung xuất động, giết chết Sở Mộ. Cho dù thủ đoạn của Sở Mộ có thông thiên, cũng khó thoát khỏi cái chết. Như vậy, kiêng kỵ của Ngao Chân Hằng sẽ biến mất, nhưng bóng ma vẫn sẽ còn. Ở một thời khắc nào đó, điều đó sẽ ngăn cản bước tiến của hắn.
Lựa chọn thứ hai, tự tay chém giết Sở Mộ, rất khó khăn. Chỉ có điều một khi chém giết thành công, bóng ma bị diệt, tinh khí thần có thể gột rửa thăng hoa, đạt được một độ cao mới. Đối với tu luyện bản thân sau này sẽ tiến bước, có trợ giúp cực lớn.
Ngao Chân Hằng là yêu nghiệt kiếm đạo chân chính, không thể nghi ngờ. Tuy rằng tính cách ác liệt, nhưng cũng có chỗ đáng khen của hắn. Cho nên, hắn buông tha lựa chọn thứ nhất, muốn tự tay chém chết Sở Mộ.
- Rất tốt. Từ giờ trở đi, ngươi phải tu luyện tăng gấp bội. Tranh thủ trước khi Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, cố gắng hết mức nâng cao thực lực. Đến lúc đó, lại đột phá trong Vạn Cổ Thánh Thành, tấn chức Vạn Cổ Cảnh. Người này chắc hẳn cũng sẽ tiến vào trong đó. Ngươi sẽ xuất thủ chém giết hắn.
Phá Thiên Cung Chủ lạnh lùng nói, giọng điệu không bất kỳ sự lên xuống nào.
- Vâng.
Ngao Chân Hằng khẽ cắn môi, nói.
Vì báo thù, ở trước mắt bao người, tự tay giết chết người kia, hắn phải liều mạng tu luyện. Chỉ có như vậy, mới có thể làm được.
. . .
Trong tiểu thế giới Thiên Tài, Trúc Âm Lâu vỡ nát, Âm Trúc Lâm bị phá hỏng, hoặc nát hoặc héo rũ. Toàn bộ Âm Trúc Lâm biến mất khỏi bên trong thiên địa. Mặt đất ở đây có vô số vết nứt, giăng kín khắp nơi, tản ra kiếm khí chấn động kinh người.
Âm Trúc Lâm biến mất trên không trung, lưu lại kiếm ý, trấn thủ muôn đời, trấn áp vĩnh viễn.
Rất nhiều người nhìn thấy nơi đây, trong lòng chấn động giống như nước thủy triều cuộn trào mãnh liệt, thật lâu khó có thể lắng xuống được.
Cuộc chiến sinh tử giữa các yêu nghiệt, vô số kiếm pháp, kỹ năng chiến đấu tinh mỹ tuyệt luân, bí pháp quyết đấu cường hãn. Cuối cùng, ở thời khắc mấu chốt phải phân ra sinh tử, xoay mình phát sinh biến đổi khác thường. Vào thời khắc trên người Ngao Chân Hằng phát ra một ý chí của Phá Thiên Cung Chủ, trấn áp hư không, ý định đánh tan linh hồn Sở Mộ, biến hóa lại xảy ra. Trên người Sở Mộ không ngờ cũng có ý chí của một cường giả. Một ý chí cường giả mạnh mẽ hơn cả Phá Thiên Cung Chủ, đánh tan ý chí của Phá Thiên Cung Chủ, khiến cho một đạo ý chí liều mạng này của hắn cuối cùng tiêu vong, mang theo Ngao Chân Hằng xé rách hư không thoát khỏi tiểu thế giới Thiên Tài.
Mỗi một cảnh tượng đều dẫn dắt lòng người như vậy, khiến cho tâm của bọn họ ở trên cao mãi không có cách nào hạ xuống được. Bọn họ vô cùng kích động, thậm chí muốn hít thở không thông.
. . .
Không Minh Sơn. Đây là động phủ mới của Sở Mộ.
Đây không phải là hắn lựa chọn, mà là động phủ mới do cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài an bài cho hắn, là một trong những động phủ tốt nhất đứng đầu trong tiểu thế giới Thiên Tài. Chỉ có này cường giả Thánh cấp cao giai mới được hưởng thụ.
Trước kia, Sở Mộ khó có thể hưởng thụ được loại đãi ngộ này. Chỉ có điều, sau khi đánh bại Ngao Chân Hằng, hắn có đầy đủ tư cách này. Hơn nữa, trên người Sở Mộ cho thấy một ý chí. Một ý chí chỉ có Thánh Hoàng mới có thể có. Điều này càng khiến cho bọn họ coi trọng cao độ.
Sở Mộ cũng vô cùng thích hoàn cảnh Không Minh Sơn. So với Âm Trúc Lâm càng tốt hơn.
Núi cao ba nghìn trượng. Dưới chân núi là một mảnh rừng trúc, một mảnh Âm Trúc Lâm. So với Âm Trúc Lâm ban đầu còn lớn hơn gấp vài lần. Khi có gió thổi qua, từng tiếng trúc reo vang vọng trời đất, truyền vào trong núi, khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái, tinh thần sảng khoái.
Trên núi, cây cỏ mọc thành bụi, xanh um tươi tốt. Những tảng đá với hình dáng kỳ lạ nằm rải rác ở khắp nơi trên mặt đất. Cảnh sắc rất khác biệt, phong cảnh ưu nhã.
Nguyên khí thiên địa lại vô cùng nồng đậm, vượt xa Âm Trúc Lâm.
Trên Không Minh Sơn, sản xuất nhiều một loại khoáng thạch, tên là Không Minh Thạch. Không Minh Thạch là một loại khoáng thạch kỳ lạ, tương đối dễ vỡ. Bên trong có nhiều lỗ thủng. Khi bị gió thổi qua, sẽ phát ra những tiếng nức nở lúc cao lúc thấp lên xuống khác nhau, hết sức kỳ lạ.
Tác dụng của khoáng thạch kỳ lạ,, có thể dùng làm nguyên liệu bố trí trận pháp, cũng có thể dùng để chế luyện một vài bảo vật tương đối đặc biệt v.v.
Nói tóm lại, Không Minh Thạch có đầy đủ giá trị tương đối. Mà nay, ở trên ý nghĩa nào đó, những thứ này liền xem như là tài sản riêng của Sở Mộ.