Rất nhiều cường giả Sa tộc mạnh mẽ, Sở Mộ chỉ có một người. Mặc dù thực lực hắn không tầm thường, nhưng đã bị thương, khó có thể chống đỡ. Nhưng hắn vẫn gắng sức chống lại.
Chiến đấu chiến đấu chiến đấu!
Đây là một lần cơ hội vô cùng khó có được. Trong cuộc chiến sinh tử tàn khốc như vậy, lĩnh ngộ chân ý kiếm đâm càng thêm sâu sắc. Sở Mộ không muốn buông tha.
Chỉ là hắn lần lượt bị đánh bay. Vết thương càng lúc càng nặng. Nội tạng gần như bị nghiền nát. Trên xương cốt cũng đầy vết nứt. Sở Mộ biết, thân thể của mình đã đạt đến cực hạn.
Nếu không phải là người luyện thể, thân thể đã sớm đột ngột nổ tung thành mảnh nhỏ.
- Xem ra, lần này rèn luyện, chỉ có thể dưng lại ở đây. Chỉ có thể lại dùng hết một lần cơ hội. . .
Sở Mộ âm thầm nghĩ.
Con đường kiếm đạo chính là như thế. Không rèn luyện, không thể thành công.
Ý thức dần dần có chút mơ hồ. Sở Mộ lại cứng rắn chống đỡ. Ý niệm thoáng động, hắn tính triệu hồi ra một vị cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn. Ứng phó với những Sa tộc Thánh cấp này, chỉ cần triệu hồi ra vị yếu nhất, như vậy là đủ rồi.
- Đều là Nhân tộc, một Niết Bàn bát trọng thiên lại dám vung kiếm về phía Hải tộc. Còn các ngươi là những Thánh cấp, lại khuất phục ở dưới sự lạm dụng uy quyền của Hải tộc, không chỉ có trơ mắt nhìn cùng tộc bị Hải tộc giết chết, thậm chí còn trở thành đồng lõa của Hải tộc. Các ngươi, chính là sỉ nhục của Nhân tộc.
Bỗng nhiên, một giọng nói từ phía xa truyền đến. Trong thanh âm này lộ ra sự chính trực, lại ẩn chứa một tia mềm mại ôn nhu, giống như mây trên trời.
Ngay sau đó, một kiếm ý đáng sợ hạ xuống, kiếm ý kia, phong quang cực hạn, khiến mỗi một Sa tộc mỗi một Nhân tộc đều toàn thân ớn lạnh, dường như bị kiếm sắc bén vô hình cắt giống như, từng đợt đau đớn.
Ở trong phong quang kiếm ý cực hạn, lại ẩn chứa một loại mềm mại ôn nhu giống như mây, vô cùng vô tận, vô cùng dẻo dai, khó có thể đối kháng.
Mỗi một Sa tộc còn không có cách nào nhúc nhích, càng không cần phải nói tới chuyện ra tay giết chết Sở Mộ.
Cảnh tượng như vậy khiến cho người ta chấn động kinh sợ. Ý thức của Sở Mộ gần như mơ hồ, trong nháy mắt đã trở nên tỉnh táo. Hắn kinh ngạc nhìn ra bốn phía xung quanh.
Phía xa, một bóng người xuất hiện. Người này cất bước ở trong hư không, toàn thân mặc áo bào trắng. Từ phía xa nhìn lại giống như một đám mây trắng nhẹ nhàng trôi qua.
Liếc mắt thấy người mặc áo bào trắng này còn đang ở cách xa mấy vạn thước. Giây tiếp theo, đã thấy hắn tiến vào phạm vi mấy trăm thước trước mắt. Lại chớp mắt, đã thấy hắn ở gần trong gang tấc.
Người tới toàn thân mặc áo bào trắng, khuôn mặt thoạt nhìn giống như người trung niên hơn bốn mươi tuổi. Đương nhiên, tuổi thật của hắn lại có tới vài ngàn. Tướng mạo của người này có chút bình thường, lại ẩn chứa một loại tùy tâm phiêu dật. Trong sự tùy tâm phiêu dật lại ẩn chứ sự thâm sâu, tang thương.
Rất nhiều cường giả Nhân tộc Thánh cấp nhìn thấy người mới tới, nhất thời sắc mặt mỗi người đại biến.
- Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân. . .
- Không ngờ là hắn. Không phải đã trên trăm năm nay, hắn chưa từng xuất hiện sao?
Ở hải vực trong Lam Hải, số lượng Nhân tộc cũng rất nhiều. Sau vô số năm qua, tất nhiên cũng sẽ xuất hiện một vài cường giả siêu cấp.
Có vài cường giả siêu cấp đã lui về ở ẩn nhiều năm chưa từng xuất hiện. Vị Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân này chính là một người trong số đó. Hắn đã quy ẩn trăm năm chưa từng hiện thân. Không biết lần này vì sao lại xuất hiện ở nơi này.
Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân, Kiếm Thánh thất tinh.
Có lời đồn, hắn đã từng cầm kiếm trong tay, chém giết qua một vị cường giả Thánh cấp bát tinh, khiến uy danh của hắn trở thành vô thượng.
Có lời đồn, hắn còn chưa tiến vào mười người cường đại nhất, đã từng cầm kiếm trong tay, chém giết qua rất nhiều cường giả Hải tộc, cũng từng bị Hải tộc trắng trợn truy sát. Nhưng cuối cùng sau vô số lần truy sát, hắn vẫn sống sót. Những lần truy sát đó không chỉ không có thể giết chết hắn, trái lại trở thành đá cho hắn mài kiếm, làm cho kiếm đạo của hắn tinh tiến, thực lực càng cường đại hơn.
Có lời đồn, cường giả siêu cấp Hải tộc ra tay, muốn loại bỏ hắn, vị sư tôn thần bí của hắn xuất hiện, trong nháy mắt một kiếm giết chết vị cường giả siêu cấp Hải tộc đạt được Thánh cấp cửu tinh, chấn áp vô số cường giả Hải tộc, làm cho bọn họ buông tha truy sát đối với Mạc Bạch Vân.
Mặc dù có thể chấn áp vô số cường giả Hải tộc, nhưng bởi vì sư tôn của hắn, không ngờ là Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn của Nhân tộc ở trên Lam Hải, thành danh đã có mấy nghìn năm. Ở mấy ngàn năm trước, thực lực hắn đã thắng được Thánh cấp cửu tinh.
Nói cách khác, ở mấy ngàn năm trước, Thiên Kiếm Thánh Tôn đã tồn tại, cùng với bốn cường giả Nhân tộc chí cường khác, trở thành năm đại Thánh Tôn của Lam Hải, đứng hạng thứ 3.
Tất cả đều làm cho Mạc Bạch Vân Thiên Vân Kiếm Thánh ở trong Lam Hải có uy danh vô cùng. Ngay cả trăm năm trôi qua, hắn vẫn có lực ảnh hưởng rất lớn.
- Mạc Bạch Vân, chuyện này ngươi chắc hẳn không nên nhúng tay vào.
Một vị cường giả Sa tộc Thánh cấp tứ tinh nghiêm mặt, quát lớn.
Trăm năm, đối với cường giả Thánh cấp mà nói, thật ra cũng không lâu lắm. Những cường giả Sa tộc Thánh cấp đã từng nghe nói qua về uy danh hiển hách của Mạc Bạch Vân. Bọn họ đều biết phía sau Mạc Bạch Vân, là Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn Nhân tộc, đứng hạng thứ 3, không dễ trêu chọc.
- Truy sát hậu bối Nhân tộc ta, tại sao ta không thể nhúng tay?
Mạc Bạch Vân chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm nói. Ánh mắt hắn nhìn như bình thản, kì thực lợi hại vô cùng, xuyên thủng hư vô.
Mạc Bạch Vân thu hồi kiếm ý, nhưng không người nào dám coi thường hắn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đối mặt với một câu hỏi ngược của Mạc Bạch Vân, cường giả Sa tộc không biết nên phản bác như thế nào. Tất cả vẫn đều bởi vì thực lực tuyệt đối chênh lệch. Hắn sẽ không quên, nhiều năm trước, chính là Nhân tộc trước mắt nhìn như hoàn toàn không có một chút sát khí nào, lại một người một kiếm, chém giết mười mấy vạn Hải tộc, hai tay dính đầy máu tươi của Hải tộc.
Ở trong Lam Hải, không phải tất cả Nhân tộc đều e ngại Hải tộc. Chỉ có điều người không sợ Hải tộc quá ít. Người không sợ Hải tộc lại có thể còn sống sót, lại càng ít hơn.
Thiên Kiếm Thánh Tôn chính là một người trong số đó. Đệ tử của Thiên Kiếm Thánh Tôn, cũng là một người trong số đó.