Kiếm Hào xếp hạng ba tên Cổ Giang Hà, hai mươi tám tuổi, truyền thừa Giang Sơn kiếm đạo, lĩnh ngộ Sơn chi ý cảnh biến dị từ Thổ chi ý cảnh, Hải chi ý cảnh biến dị từ Thủy chi ý cảnh.
Sơn chi ý cảnh, Hải chi ý cảnh thuộc ý cảnh biến dị cỡ trung, uy năng vượt qua ý cảnh thông thường hai phần, nếu dung hợp thì uy lực siêu đáng sợ. Nhưng Cổ Giang Hà không làm được điều đó, dung hợp ý cảnh biến dị khó hơn ý cảnh bình thường gấp mười lần trở lên, Cổ Giang Hà không có năng lực làm điều đó.
Trừ hai loại ý cảnh biến dị ra kiếm ý của Cổ Giang Hà đến hai thành ba, hùng cứ hạng ba bảng Thông Thiên Kiếm Hào một năm rưỡi, kỷ lục cao nhất là hai mươi chín tầng Thông Thiên Kiếm tháp.
Quan trọng nhất Cổ Giang Hà là Tán Kiếm Giả.
Sở Mộ lắc đầu cười khổ, Trung Ương Chủ Kiếm Vực không uổng là Chủ Kiếm Vực, Kiếm Hào hạng ba bảng Thông Thiên Kiếm Hào mà thể hiện ra thực lực còn cao hơn hắn.
Về tuổi thì Tuyệt Vô Đạo cùng tuổi với Sở Mộ, hai người khác chỉ lớn hơn hắn có một, hai, ba năm.
Sở Mộ siết chặt nắm tay thầm nhủ:
- Ta phải đứng trên đỉnh cao nhất Kiếm Hào của Trung Ương Chủ Kiếm Vực, đột phá Khí Hải cảnh rồi vào Cửu Chuyển cảnh!
Máu nóng sôi sục, kiếm ý lắng đọng một thời gian không đột phá nay rục rịch, có dấu hiệu đột phá hai thành hai.
Quả nhiên đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực là cực kỳ chính xác.
Sở Mộ thở hắt ra, lòng dâng lên muôn vàn hào tình. Nhưng Sở Mộ biết rõ hắn bây giờ thực lực còn kém xa, so với ba hạng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Hào thì hắn còn cách xa họ, đặc biệt khi so với Tuyệt Vô Đạo.
Nhìn lướt qua cái tên khác trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào, hạng bốn, năm, sáu . . . Sở Mộ bỗng trợn tròn mắt rất là bất ngờ, nhìn trân trân hạng tám bảng Thông Thiên Kiếm Hào, cứ ngỡ mình bị ảo giác.
Tiêu Thiên Phong, Vô Sinh Kiếm Hào, ba tháng, hai mươi sáu tầng.
Lòng Sở Mộ kích động, nét mặt mừng rỡ:
- Tiêu sư huynh . . .
Sở Mộ biết Tiêu Thiên Phong ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực nhưng nơi này quá lớn, muốn tìm gã tựa như biển rộng tìm kim.
Không ngờ được thấy tên của Tiêu Thiên Phong trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào, chiếm hạng tám ba tháng, tức là ba tháng trước Tiêu Thiên Phong từng đến đây và đã xông Thông Thiên Kiếm tháp.
Xem tình hình thì Tiêu Thiên Phong còn đến Thông Thiên Kiếm tháp tiếp tục xông pha mới đúng.
Sở Mộ hỏi người hâm mộ Tuyệt Vô Đạo:
- Ngươi biết hạng tám không?
- Hạng tám, Tiêu Thiên Phong? Nghe nói người này xuất thân Đông Kiếm Vực, hủ nút điển hình, một kẻ cuồng chiến đấu. Thiên phú chiến đấu hơn người, thường có thể lấy yếu thắng mạnh, thích nhất đi khắp nơi khiêu chiến, đắc tội nhiều người.
Người đó hơi trầm ngâm nói:
- Một năm trước hắn bắt đầu xông Thông Thiên Kiếm tháp, lần đầu tiên lên bảng Thông Thiên Kiếm Hào, tình huống này rất hiếm thấy. Lần thứ hai vào ba mươi hạng đầu, ba tháng trước hắn lần thứ ba xông Thông Thiên Kiếm tháp đẩy thứ bậc lên hạng tám.
Người đó nói:
- Nghe đồn Tiêu Thiên Phong được truyền thừa Vô Sinh kiếm đạo, lĩnh ngộ Sát chi ý cảnh cực kỳ hiếm thấy, kiếm ý cũng tới một thành tám.
Sở Mộ gật gù, thầm thắc mắc:
- Tiêu sư huynh được truyền thừa Vô Sinh kiếm đạo? Chẳng phải sư huynh được truyền thừa kiếm đạo là Vô Tận kiếm đạo sao?
Sở Mộ nhớ rõ lúc ở Thanh Phong kiếm phái Tiêu Thiên Phong đánh nhau với hắn lĩnh ngộ kiếm đạo tên Vô Tận, chính miệng gã nói vậy.
Bây giờ là Vô Sinh kiếm đạo, danh hiệu Kiếm Hào là Vô Sinh, không liên quan gì đến Vô Tận kiếm đạo.
Nghĩ không ra đành chờ gặp Tiêu Thiên Phong rồi hỏi.
Bất giác Sở Mộ càng mong chờ một lần nữa gặp Tiêu Thiên Phong.
Trong ấn tượng Tiêu Thiên Phong đúng là loại người yên lặng, cuồng chiến đấu, thiên phú chiến đấu hơn người. Nhưng ở nơi như Thanh Phong kiếm phái chôn vùi Tiêu Thiên Phong, vừa rời khỏi Thanh Phong kiếm phái tiến vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì gã như rồng về biển cả.
Tiêu Thiên Phong là loại thiên tài am hiểu chiến đấu, loại người này thường có năng lực lấy yếu thắng mạnh.
Đương nhiên nếu trong tình huống thực lực chênh lệch quá lớn thì lấy yếu thắng mạnh là trò cười, nhưng khi chênh lệch không quá lớn thì rất có thể lấy yếu thắng mạnh .
Người đó bổ sung thêm:
- Nhưng ta nghe nói bây giờ Tiêu Thiên Phong đang có rắc rối.
Con ngươi Sở Mộ lóe tia ám kim, khí thế cường đại hơi bộc phát ra rồi thu lại ngay, nhưng người nói chuyện đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt kính sợ và kinh hoàng nhìn Sở Mộ.
Sở Mộ trầm giọng quát:
- Rắc rối? Rắc rối gì?
- Ta . . . Ta . . .
Người đó sửa sang lại lời nói, vội giải thích rằng:
- Ta chỉ nghe người khác nói. Một tháng trước thiếu môn chủ của Táng Thiên Kiếm Môn vì lúc trước khiêu chiến thua dưới kiếm của Tiêu Thiên Phong nên thầm ghi hận, dẫn theo mấy sư huynh đệ vây giết Tiêu Thiên Phong kết quả bị giết ngược lại. Môn chủ Táng Thiên Kiếm Môn nổi giận, bây giờ Táng Thiên Kiếm Môn đang truy sát Tiêu Thiên Phong không chết không ngừng.
Sở Mộ nhướng mày, gắt hỏi:
- Táng Thiên Kiếm Môn có lai lịch gì?
Người đó nói một hơi:
- Táng Thiên Kiếm Môn là một tông môn mới sinh, thời gian sáng lập chưa đến một trăm năm, trong nhiều tông môn thực lực của nó không quá mạnh. Môn chủ có danh hiệu là Táng Thiên Tôn Giả, tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn. Nghe đồn Táng Thiên Tôn Giả từng giết một vị Kiếm Tôn, có tin nói lai lịch của Táng Thiên Tôn Giả rất lớn, có chỗ dựa lớn.
Sở Mộ nhếch mép:
- Táng Thiên Tôn Giả . . .
Danh hiệu rất cuồng, là vũ khí hút thù hận rất lớn, nhưng chắc tên này có chút lai lịch, có núi dựa lớn nên mới có thể sống đến bây giờ.
Nhưng thế thì sao?
Tiêu Thiên Phong là bằng hữu đầu tiên Sở Mộ công nhận, bằng hữu thật sự. Tiêu Thiên Phong gặp nạn, Sở Mộ tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn, hắn vững tin nếu Tiêu Thiên Phong biết hắn gặp khó khăn cũng sẽ không bỏ mặc.
Nếu đã biết Tiêu Thiên Phong có rắc rối thì Sở Mộ sẽ không xem như chẳng biết gì, tất nhiên sẽ đối địch với Táng Thiên Kiếm Môn. Cái gọi là Táng Thiên Tôn Giả không chừng sẽ thành một cường địch.
Sở Mộ thầm nhủ:
- Táng Thiên Tôn Giả có thể giết Kiếm Tôn tức là thực lực của bản thân cũng đến đẳng cấp Kiếm Tôn.
Tuy có Tu La Kiếm Vương bảo vệ, có Vẫn Tinh kiếm nguyên siêu đáng sợ mang theo bên người nhưng Sở Mộ vẫn cảm giác áp lực lớn.
Sở Mộ hỏi:
- Ngươi biết bây giờ Tiêu Thiên Phong đang ở đâu không?
- Không biết.
Người đó trả lời ngay:
- Nhưng Tiêu Thiên Phong có một bằng hữu tên là Hạ Du, không chừng người đó biết.
Sở Mộ lại hỏi:
- Hạ Du? Hắn ở đâu?
Sở Mộ không thấy cái tên đó trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào.