Giờ đành lo củng cố cảnh giới trong lòng có kiếm đã. Hiện tại Sở Mộ mới đột phá, ý thức tư duy tiến bộ nhiều, có chút thoát lìa thể xác, phải rèn luyện cho đồng bộ, như thế mới không xảy ra tình trạng lúng túng cảm nhận được nhưng không phản ứng kịp.
Một chút xíu chậm chạp đều là trí mạng trong chiến đấu giữa các cường giả.
Cảnh giới kiếm pháp đột phá bước dài có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với Sở Mộ, khiến hắn cảm ứng, hiểu biết, nắm giữ kiếm tăng lên một đẳng cấp lớn, tiến bộ kiểu này rất kinh người.
Cầm kiếm trong tay Sở Mộ có cảm giác khó tả, như mọc ra từ trong tim hắn, tinh diệu còn hơn là cánh tay kéo dài.
Sở Mộ thả lỏng bàn tay nhưng kiếm không rơi xuống mà lơ lửng trước mặt.
Sở Mộ không sử dụng kiếm nguyên, không dùng lực lượng thần niệm, chỉ dựa vào cảm ứng trong lòng vậy mà kiếm lơ lửng giữa không trung.
Động ý niệm, kiếm vòng quanh Sở Mộ xoay tròn từ từ, hơi cứng nhắc sơ sài nhưng lúc trước hắn không làm được điều này.
Tuy loại thiên phú này không có uy lực gì nhưng nó bày ra kiểm soát tuyệt đối với kiếm của Sở Mộ.
Sở Mộ lại cầm kiếm trong tay, tu luyện kiếm pháp. Cùng là kiếm pháp cơ bản nhưng lúc này tu luyện đem đến cảm giác khác hẳn, vào đẳng cấp sâu hơn thẳng đến tinh túy, mỗi nhát kiếm nhìn như bình thường nhưng ẩn chứa uy năng kinh người, đâm ra một kiếm đơn giản như có thể xuyên qua hư không.
Sở Mộ chìm đắm trong đó quên hết tất cả, không ngừng luyện kiếm.
Quá trình luyện kiếm cũng là quá trình quen thuộc cảnh giới mới, khiến thân thể và ý thức lại phối hợp đồng bộ.
Lần này luyện kiếm kéo dài ba ngày ba đêm Sở Mộ mới ngừng, mồ hôi tuôn như suối, hiểu biết về kiếm pháp lại có tiến bộ. Sở Mộ phát ra phong mang càng mãnh liệt hơn.
Cảnh giới kiếm pháp hiện tại của Sở Mộ có thể nói là đẳng cấp nhập môn trong lòng có kiếm, chưa hoàn toàn củng cố.
Cảnh giới này đã vượt qua đa số cường giả Thánh cấp, dù là một số Kiếm Thánh cao giai về cảnh giới kiếm pháp chưa chắc bằng Sở Mộ.
Đến đây Sở Mộ mới sâu sắc cảm nhận được ban đầu hắn ngỡ mình đã lĩnh ngộ kiếm tâm, giờ mới hiểu kiếm tâm chỉ là mặt ngoài, là cách nói hư ảo. Hiện nay trong lòng có kiếm là trái tim kiếm đạo, kiếm tâm thật sự.
Luyện kiếm ba ngày ba đêm, Sở Mộ ngừng luyện nhưng không rời khỏi mật thất tu luyện, hắn hồi ngộ kiếm pháp của mình. Các loại kiếm pháp đã tu luyện như Cuồng Phong Khoái Kiếm, Thu Thủy Trường Thiên đã lâu không dùng, bây giờ Sở Mộ hồi ngộ lại hoàn toàn vượt qua đẳng cấp cũ, đến độ cao kinh người.
Sở Mộ lại tham ngộ kiếm pháp Thương Cổ thiên cấp trung giai, hắn mừng rỡ phát hiện dễ dàng nắm giữ tinh túy, càng vào sâu hơn. Không lâu sau Sở Mộ hoàn toàn hiểu thấu kiếm pháp Thương Cổ, nhìn thấu lợi và hại trong đó.
Sở Mộ chỉ mất ba ngày đã sửa lại khuyết điểm của kiếm pháp Thương Cổ, tăng tiến nó. Bất giác kiếm pháp Thương Cổ mới càng mạnh, đến đẳng cấp thiên cấp cao giai.
Biến đổi này khiến Sở Mộ rất phấn khởi.
Cảnh giới kiếm pháp trong lòng có kiếm cực kỳ đáng sợ.
Một ý tưởng nảy ra trong óc Sở Mộ:
- Có lẽ ta có thể tự sáng tạo kiếm pháp cho riêng mình . . .
Nó như hạt giống cắm rễ trong Sở Mộ, không thể cưỡng lại.
Sở Mộ suy nghĩ khả năng tự sáng tạo kiếm pháp, phải làm nhưng hiện giờ hắn tích lũy còn thiếu thốn nhiều.
Tạo nghệ và cảnh giới của Sở Mộ muốn sáng tạo một hay mấy môn kiếm pháp đều không khó, nhưng không phải kiếm pháp hoàn mỹ trong lòng hắn.
Sở Mộ cần cảm ngộ nhiều hơn, thấy nhiều kiếm pháp hơn, hấp thu nhiều tri thức hơn để sáng tạo ra kiếm pháp hoàn mỹ trong lòng hắn, đó mới là kiếm pháp thích hợp với hắn nhất.
Muốn làm đến bước đó sẽ tiêu hao nhiều thời gian và tinh lực, nhưng Sở Mộ chấp nhận trả giá vì hắn cảm thấy nếu thành công thì thực lực sẽ tăng vọt đến mức độ làm hắn ngạc nhiên.
O ai ghét bỏ thực lực càng cường đại mà không có di chứng, đó là tất cả tu luyện giả theo đuổi suốt đời.
Tuy bây giờ không thể sáng tạo kiếm pháp hoàn mỹ trong lòng mình nhưng không cản trở Sở Mộ sáng tạo vài kiếm pháp chơi, xem như luyện tập để mai sau tạo ra kiếm pháp hoàn mỹ.
Thế là Sở Mộ dựa theo các loại kiếm pháp từng tu luyện, từng thấy, những kiếm pháp hàng tồn trong Chân kiếm tông theo kiếm ý thống ngự cộng thêm cảnh giới trong lòng có kiếm, cố ý sáng tạo ra.
Lấy tinh trừ cặn, tổng hợp lại, Sở Mộ thử nghiệm và dần hoàn thiện nó.
Sở Mộ mất khoảng nửa tháng sáng tạo bốn môn kiếm pháp, hoàn thiện đến mức lớn nhất, cực hạn hiện tại hắn có thể làm.
Đương nhiên Sở Mộ có thể nâng trình độ kiếm pháp Thương Cổ từ thiên cấp trung giai tăng lên tới thiên cấp cao giai là biết hắn tạo ra bốn môn kiếm pháp không có sơ hở trong mắt đa số Kiếm Thánh, nó là hoàn mỹ.
Bốn môn kiếm pháp, cái thứ nhất tên là Phong Lôi Phá, chịu tải hai loại lực lượng thiên địa phong và lôi, nhanh nhẹn, hung mãnh cuồng bạo, kiếm pháp đỉnh giai hoàng cấp, uy lực đến đỉnh cao nhất trong hoàng cấp, sau khi nắm giữ tinh túy thì uy lực của nó không thua gì kiếm pháp huyền cấp đê giai.
Kiếm pháp thứ hai tên là kiếm pháp Trưởng Hà, thế công như nước sông chảy dài cuồn cuộn, liên miên không ngớt, gột rửa không hết. Làm một môn kiếm pháp mạnh mẽ đến đỉnh huyền cấp, sau khi luyện thành thì ngang ngửa kiếm pháp địa cấp đê giai, thậm chím mạnh hơn một, hai bậc.
Kiếm pháp thứ ba tên Trảm Thiết, cực kỳ sắc bén, không gì không thể phá, uy lực vô cùng đáng sợ. Đó là kiếm pháp đỉnh địa cấp, từ ý nghĩa nào đó uy lực đã không thua kém kiếm pháp thiên cấp đê giai bình thường.
Nói chính xác thì ba môn kiếm pháp này không quá khó với Sở Mộ, hắn chỉ mất năm, sáu ngày là sáng tạo xong, thời gian còn lại trừ hoàn thiện ra chủ yếu dùng vào việc tạo ra và hoàn thiện kiếm pháp thứ bốn.
Sở Mộ đặt tên cho kiếm pháp thứ bốn là Chân Huyền, một môn kiếm pháp làm hắn tốn nhiều công sức. Kiếm pháp này khác với ba môn khác, nó không gò bó vào địa trong thiên địa, nói ngắn gọn là ai cũng có thể tu luyện, có thể dung nhập lực lượng thiên địa khác nhau khiến kiếm pháp hình dạng khác nhau.
Với Sở Mộ bây giờ thì những kiếm pháp này khả năng quá thấp, dù là kiếm pháp Thương Cổ đến thiên cấp cao giai cũng không khác gì, dù là kiếm pháp đỉnh thiên cấp cũng không làm Sở Mộ giật mình.
Sở Mộ thậm chí có cảm giác kiếm pháp như vậy không phải kiếm pháp thật sự.
Nhưng kiếm pháp thế nào mới là thật sự thì hiện tại Sở Mộ chưa rõ.
Sở Mộ xuất quan, triệu Vân Phong, Vân Hà đến, Dương Chân trưởng lão khách khanh cũng bị kêu lại.